- Thôi nào. Chúng ta ko đc ủ rũ như vậy. Bởi vì như vậy sẽ ảnh hưởng đến công việc và ko thể quay về đón Tết âm cùng gia đình nha.- C.Băng động vào nỗi lo âu cũng như lo lắng trong lòng bọ họ làm cho hai người tỉnh trí trở lại.
-Ừ nhỉ. Nhưng mà quay xong MV này rồi thì tháng hai mới bắt đầu tung ra cơ mà, sao lại ko cho về nhà- M.Anh nghe thấy vậy thì như đc một chút khích lệ nhưng chợt nghĩ đến lí do mà cô ko đc về hì cảm thấy chợt tức giận, Thật là vô lí nha.
- Thôi đi,. Tớ mệt. Lên phòng.-Đ.Hằng buồn rầu ủ rũ.
-Thôi kệ nó đi. Mỗi lần tâm trạng nó buồn là nó lại như thế đấy.- C.Băng ủ rũ nhìn theo Đ.Hằng đi lên phòng. Ánh mắt cô càng lo lắng hơn khi biết mẹ cô đang ốm. Đ.Hằng là một người con rất có hiếu. Dù có bị mẹ mắng đến đâu nhưng mà mẹ chỉ nói ngọt một tí thôi là cô sẽ lại sà vào lòng mẹ mà nũng nịu ngay. Khi mẹ ốm là cô sẽ lo cuống cuồng lên, sẽ thức nguyên đêm mà chăm sóc mẹ, sẽ vì mẹ mà chạy 2km đường mùa đông lạnh giá để mua thuốc. Tuy gia đình cô ko nghèo nhưng chính là bố cô lại rất hay đi làm về muộn, thỉnh thoảng gia đình mới đc một bữa cơm đầm ấm. Cô là con người rất nhạy cảm và tinh tế, rất kiên cường nhưng cũng rất mong manh dễ vỡ. Mỗi khi có chuyện buồn là cô lại dấu trong lòng mình mà ko nói cho mẹ, ngay cả nó-người bạn thân thiết nhất mà cô cũng giấu, nhiều khi C.Băng cx phải phát khùng lên vì bản tính lì và cố chịu đựng một mình của cô. Nhiều lần muốn mắng nhưng hễ nhìn thấy nc mắt của cô chuẩn bị chảy ra là C.Băng ko kìm đc lòng mà lại thôi.
- Thôi cậu cx đi nghỉ đi. Tớ ở dưới này đợi nc sôi rồi sẽ lên ngay-M.Anh nhìn thấy C.Băng như thế thì cx ko kìm đc lòng mà thở dài.
-Ừ, vậy tớ lên trước nhé- C.Băng mỉm cười nhẹ nhìn M,Anh rồi cx cất từng bước chân nặng nề lên phòng.
Đang chuẩn bị rót nc vào cốc thì chợt có chuông từ điện thoại báo đến. Là của Thiên Tỉ. Nhưng tai sao lại nhắn tin cho cô. Không lẽ là có chuyện gì ko ổn à? Vội vã mở máy đọc tin nhắn. Đọc xong ko biết Tỉ nhắn cái gì trong đó mà cô rất vui. Mỉm cười một cái thật tươi rồi chạy nhanh hết sức có thể ra cổng đằng sau nhà.
- Anh gọi tôi ra đây có chuyện gì ko vậy- M.Anh hớt ha hớt hải lấy tay vuốt mấy cái ở ngực rồi đứng lên hỏi.
- Làm gì mà chạy như ma đuổi thế. Chẳng nhẽ muốn gặp tôi đến thế sao?- Tỉ nhìn thấy M.Anh như vậy thì cứ nghĩ rằng M.Anh vì muốn gặp mình nên mới chạy nhanh như thế thì trong lòng ko khỏi vui sướng vội trêu trọc.
-Tôi...tôi. Mà anh gọi tôi ra đây làm gì nói nhanh lên ko là tôi đi vào nhà đây-M.Anh thấy Tỉ kề sát mặt vào mặt mình thì ko khỏi đỏ mặt ấp úng nhưng rất nhanh đã lấy lại đc bình tĩnh và đang định quay người đi.
- Này tôi đùa thôi mà. Tôi chỉ muốn hôm nay chúng ta sẽ đi chơi thôi- Tỉ thấy vậy thì vội vã nắm tay M.Anh giữ lại.
- Vậy thì đợi tôi về nhà thay quần áo đã rồi đi. Ăn mặc như thế này ra đường chắc. Mới cả phải gọi cả hai đứa kia nữa chứ.
-Ko cần. Hôm nay chúng ta sẽ đi cùng nhau.- Tỉ mỉm cười nhìn khuôn mặt ngu ngơ của M.anh rồi lôi tay của cô đi.
-Ơ ơ nhưng mà...
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Hôm nay chưa có cặp đôi nào đâu nhé! Chap sau sẽ có cảnh nóng 18+ à nhe.