• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tử Oánh xấu hổ đến đỏ mặt “ Nô tỳ không biết.”

“ Hừ” Hiển nhiên Dịch Thụy Cảnh không tin “ Trẫm cũng không tin nàng sẽ giác ngộ.” Phía dưới đi vào một nửa thì không tiến thêm nữa, Tử Oánh cảm giác phía dưới đang lớn dần lên nhưng nàng không đau đớn.

Cảm giác này không giống như trước kia, dù cảm thấy hắn đang lớn lên nhưng phía dưới lại cảm thấy thật hư không.

Nàng nâng mắt nhìn Dịch Thụy Cảnh, hắn đùa bỡn “ Ngọc thường tại có việc gì sao?”

hắn không tin nàng không động tình, hắn sẽ chịu đựng xem nàng sẽ làm như thế nào! hắn muốn để nàng khó chịu, xem nàng còn dám cả gan làm loạn không.

“ Hoàng Thượng” Tử Oánh nâng mắt mờ sương nhìn hắn “ Sao người có thể như vậy?” không vào cũng không ra.

“ Sao, Ngọc thường tại không hài lòng?”

không hài lòng, vô cùng không hài lòng. Tử Oánh nghĩ vậy nhưng cũng không thật sự nói ra miệng.

Nàng không thoải mái xoay người, khát vọng, phía dưới Dịch Thụy Cảnh lại lớn hơn, chống đỡ làm nàng càng thêm khó chịu.

Cảm giác thân thể kêu gào được lấp đầy.

“ Hoàng Thượng, van cầu người.” hai tay Tử Oánh đặt lên cổ hắn, lúc này trong mắt nàng chỉ có hắn, trong mắt hắn cũng chỉ có nàng.

một lát vui thích, nàng muốn quên hết chuyện kiếp trước, nàng không muốn làm Tử Oánh đoan trang yên tĩnh, nàng chỉ muốn làm chính mình.

“ Hoàng Thượng.” Bị nàng nhìn chằm chằm, Dịch Thụy Cảnh không nói lên lời tư vị trong lòng mình, nguyên bản muốn làm nàng khó chịu, kết quả là bản thân còn khó chịu gấp bội.

Tiến vào hoàn toàn, hai người không nhịn được đều rên thành tiếng, từng đợt ra vào làm dịch thủy rơi đầy đất, nàng được hắn đưa lên bờ.

Dường như chưa thỏa mãn, hắn ôm nàng lên sạp mỹ nhân, lại một phen điên loan đảo phượng.

Sắc trời đen thui, Tử Oánh mệt mỏi ngủ thiếp đi. Dịch Thụy cảnh cúi đầu nhìn nàng “ Lặng lẽ nâng về” Ngụy công công không biết bước ra từ đâu, cúi đầu xác nhận.

Tiểu Huyền tử sờ sờ đầu, không ngờ lại hầu hạ Ngọc thường tại.

“ Những thứ khác an bài xong rồi sao?”

“ Hồi Hoàng Thượng đã an bài xong, Ngọc Thường Tại không xuất hiện ở Ngự hoa viên, là Hoàng Thượng triệu Lưu đáp ứng đến ôn tuyền.”

“ Ân, Trang Lưu đâu?”

“ Trang đại nhân đang chờ người ở Ngự thư phòng.” Dịch Thụy Cảnh thu thập một chút, khởi giá đi Ngự thư phòng.

Hôm sau, Tử Oánh tỉnh lại thấy Tô Noãn đang ngồi trước giường quạt cho nàng, vội đưa cho nàng một ly trà.

Tử Oánh nhấp một ngụm, nhớ tới mọi việc hôm qua, cực kỳ ưu sầu, không cần nhìn cũng biết chắc chắn trên người nàng xanh xanh tím tím.

Tô Noãn nói trước “ Tiểu chủ, nửa đêm qua Ngụy công công lặng lẽ sai người nâng người về, dặn chúng nô tỳ không được truyền ra ngoài.”

Tử Oánh nghĩ một lát nói “ không cần lộ ra ngoài, hầu hạ ta rửa mặt chải đầu.”

Rửa mặt chải đầu xong liền cùng Thu đáp ứng đi thỉnh an Hoàng Hậu, Thu đáp ứng chưa được sủng ái, nội vụ phủ cắt xén phân lệ, xiêm y vẫn là chất liệu khi tiến cung Hoàng Hậu ban thưởng.

“ Tối qua muội ngủ có ngon không?”

“ Rất ngon, mội muốn đi tìm tỷ tỷ thêu thùa, không nghĩ đến tỷ đi nghủ sớm như vậy.”

“ Hôm qua ta có chút mệt mỏi.” Dịch Thụy Cảnh phái Đào nhi và Xảo nhi về Khải Tường cung, nói với người ngoài là nàng đã đi nghỉ.

“ Tỷ tỷ nghe nói không, hôm qua Hoàng Thượng truyền Lưu đáp ứng đi Bàn Nhược trì, ân sủng đó hơn chúng ta một phần, ngay cả Hàn tỷ tỷ cũng phải nể mặt vài phần.”

Thấy Tử Oánh không lên tiếng, Thu đáp ứng cho rằng lời này làm Tử Oánh mất hứng nên không mở miệng nói chuyện.

Trong Tử Oánh đang nổi song to gió lớn, lần thị tẩm này Kính sự phòng cũng không có ghi lại, đừng nói thăng vị phân, đến ban thưởng nàng cũng không có. trên người nàng lại xanh xanh tím tím.

Lần sau, nếu có lần sau, nhất định nàng phải để Hoàng Thượng thăng vị phân cho nàng.

Đến Phượng Nghi cung của Hoàng Hậu, thấy Tô đáp ứng đang một mình ngắm hoa bên ngoài điện, Tử Oánh và Thu đáp ứng đi qua “ Muội muội, sao lại ngắm hoa một mình, Hàn tỷ tỷ đâu?”

Tô Mai Ngôn hành lễ với Tử Oánh, phúc thân với Thu đáp ứng “ Hôm nay Hàn tỷ tỷ bị phong hàn, đã cáo tội với Hoàng hậu, xin miễn thỉnh an.

“ đã mời thái y chưa? Lát nữa chúng ta đến xem tỷ tỷ.”

Canh giowf đến, ba người không nói chuyện, bái kiến Hoàng Hậu nương nương.

“ Gần đây Hoàng Thượng triều chính bận rộn, các vị muội muội phải tỷ mỉ hầu hạ” Hoàng Hậu mặc cung trang ngồi trên, tóc búi tỷ mỉ, trong Thể Nguyên điện có mùi như có như không.

Mọi người ứng “ Là” Hoàng Hậu dặn dò chút công việc mới thôi.

“ Hôm nay Lưu đáp ứng thật có sắc mặt.” Huệ phi nương nương nhìn móng tay “ Đến Bàn Nhược trì cũng có thể bước vào. Hoàng Hậu nương nương cũng chỉ được đến hai ba lần.” nhìn Hoàng hậu nhíu mày.

Trước đây Hoàng Hậu thỉnh chỉ mời được đến Bàn Nhược trì, lại bị một phi tử lấy ra nói, làm nàng ta bị mất mặt, huống chi Hoàng Hậu luôn luôn sĩ diện.

“ Huệ phi, nếu muội muốn đến Bàn Nhược trì, Bản cung sẽ thay muội xin ý chỉ của Hoàng Thượng.” Hoàng hậu không khách khí trả lwoif.

“ Hoàng hậu nương nương thật quan tâm muội, muội còn chờ Hoàng Thượng tự mình mang nô tỳ đi Bàn Nhược trì.” Huệ phi cười hề hề trả lời

Lưu đáp ứng như người ngoài cuộc nhìn Hoàng hậu và Huệ phi đấu đá. Hôm quan Hoàng Thượng mang nàng đi Ngự hoa viên vẽ tranh, được một nửa đột nhiên Hoàng Thượng rời đi. Ngụy công công mang nàng đến Thanh Lương điện, nàng cho rằng Hoàng Thượng muốn sủng hạnh nàng, đợi đến nửa đêm Hoàng Thượng cũng không đến.

Hôm nay lại truyền ra là nàng được Hoàng Thượng mang đến Bàn Nhược trì, Ngụy công uyển chuyển ám chỉ đây là ý của Hoàng Thượng, nàng tất nhiên là vui vẻ nhân. Chính như Huệ phi nói, phần ân sủng này không phải ai cũng có.

Có điều, vì sao Hoàng Thượng lại làm như vậy?

Sau khi thỉnh an xong, Tử Oánh, Thu đáp ứng và Tô đáp ứng đi Thải Vi cung thăm Hàn quý nhân. Phương Hoa hiên vắng vẻ, cung nữ thái giám đều dè dặt cẩn trọng.

“ Tỷ tỷ, đã tốt hơn chưa? Thái y nói như thế nào?” Hàn Phong nằm trên giường, trời tháng sáu mà lại đắp chăn thật dày, mặt nhìn gầy hơn trước kia không ít.

“ Các muội mau ngồi xuống.” Hàn Phong nhợt nhạt cười, không hoạt bát khả ái như xưa” Tố Trễ mau dâng trà.”

Mọi người theo thứ tự ngồi xuống, Tố Trễ đỡ Hàn Phong dựa vào gối “ Sao tỷ tỷ lại bị phong hàn?”

“ Hôm qua gió lớn nên hôm nay dậy liền có chút đau đầu, cần gì phải thỉnh thái y. Ta nghe nói Lưu đáp ứng được đến Bàn Nhược trì?”

“ Tỷ không thấy được biểu cảm của Huệ phi và Hoàng Hậu đâu, haha.” Thu Họa Phiến vui vẻ.

Tử Oánh bị Huệ phi ám toán, mọi người vừa sợ vừa hận Huệ phi, thấy Huệ phi phải cam chịu tất nhiên vui mừng.

“ Sợ rằng Lưu đáp ứng sẽ thăng vị phân.” Tô Mai Ngôn thản nhiên nói, trên tay vẫn không ngừng thêu.

Mọi người trầm mặc, Thu Họa Phiến càng thất lạc, nàng còn không được sủng ái, cùng nhau vào cung, Lưu đáp ứng đã được thăng vị phân.

Tử Oánh vỗ tay “ Lâu rồi chúng ta không tụ tập, chờ Hàn tỷ tỷ khỏe lại, mọi người đến Hương Vận hiên náo nhiệt một chút.”

“ Vậy muội nên chuẩn bị tốt một chút.” Hàn Phong điểm mũi Tử Oánh.

Rời Phương Hoa hiên, Tử Oánh và Họa Phiến đi Khiêm hà các của Mai Ngôn uống trà “ nói vậy Huệ phi chắc chắn không bỏ qua cho Lưu đáp ứng “ trên bàn trà có đĩa điểm tâm, nhưng đã nguội, nghĩ đến những ngày này Mai Ngôn cũng không dễ chịu.

“ Nàng ta sinh Nhị hoàng tử, mẫu bằng tử quý, ngay cả Quý phi nương nương cũng bị nàng ta đè đầu cưỡi cổ” Họa Phiến nhấp một ngụm trà nói “ Tỷ tỷ, hình như hôm nay Thẩm quý nhân hết hạn cấm túc.”

Uyển âm? Tính thời gian cũng không sai biệt lắm.

“ Tin tức của muội thật linh thông.” Tử Oánh cười Họa Phiến, Họa Phiến cũng cười phụ họa “ Trong cung nhàm chán, muội lại không giỏi thêu thùa như Mai Ngôn, cho nên mới hay đi nghe ngóng.”

“ Là ta vô ý, làm muội thương tâm.”

Rời khoit Thải Vi cung, mặt trời có chút độc, Tô Noãn che ô cho Tử Oánh, đi một lát đã đổ mồ hôi “ Tỷ tỷ, không bằng chúng ta vào Thiên Thu đình nghỉ một lát.” Họa Phiến chỉ vào đình bên hồ Yên Hà nói.

“ Được” bốn phía Thiên Thu đình treo rèm châu, gió thổi qua phát ra tiếng đinh đang vui tai, trong ngày hè cũng rất mát mẻ.

Tô Noãn và Lục Xuân bên cạnh Họa Phiến dùng khăn lau ghế, lại cầm quạt tròn quạt cho hai vị tiểu chủ “ Muội xem, hoa sen trong hồ nở thật nhiều.”

“ Đúng vậy, thật đẹp, so với hoa sen ở Thải Vi cung còn muốn đẹp hơn.”

“ Đúng thật là: Cả sảnh đường tố hồng bích, gió nổi lên châu lạc.” Tử Oánh cười mở miệng, cũng không cảm thấy nóng nữa “ Khi trời mát mẻ có thể đến đây một chút.”

“ Tiểu chủ, cẩn thận bậc thềm” một giọng nói vang lên đánh gãy lời Tử Oánh và Họa Phiến, một cung nữ y phục màu hồng đào đỡ thân ảnh màu xanh nhạt phù quang vào Thiê Thu đình.

Tử Oánh và Họa Phiến liếc nhau, không nghĩ vào giờ này mà Tuyết tần lại đi dạo, vội vàng đứng dậy hành lễ “ Tham kiến Tuyết tần.”

Tuyết tần dường như cũng không ngờ trong đình có người, thấy các nàng cũng chỉ gật đầu, cung nữ vội vàng trải khăn, đặt hộp thức ăn lên bàn đá.

“ Nếu Ngọc thường tại và Thu đáp ứng không để ý thì ngồi uống với bản cung một chén trà” Tuyết tần nhàn nhạt nói, gần đây nửa tháng Hoàng Thượng cũng chỉ đến bồi nàng ta dùng bữa một lần, nghĩ đến Tuyết tần cùng không phải cái gì cũng không cần.

“ Vâng” Tử Oánh và Họa Phiến ngồi xuống, cảm thấy hoa sen cũng không đẹp lắm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK