"Thật sao? Vậy tại sao cậu biết rồi nhưng lại giấu chúng tớ? Chúng ta là bạn mà?" Naruto làm mặt buồn thiu.
"Xin lỗi cậu nhé, Naruto, cả mọi người nữa! Chuyện Itachi là gián điệp của Konoha càng ít người biết càng tốt!" Yumina mím môi.
"Ừm, tớ hiểu cho cậu Yumina! Nhưng tớ muốn hỏi về điều này" Sakura tỏ ra thông cảm cho cô "Itachi làm gián điệp đã bao lâu rồi? Còn nữa, có vẻ cậu và Itachi khá thân thiết, có phải chính cậu đã cứu anh ta lần đó? Và còn chuyện vụ thảm sát Uchiha nữa?"
"Bình tĩnh Sakura!" Thầy Kakashi lên tiếng "Em xem, em ấy kiệt sức đến mức ngủ cả trên lưng thầy rồi kìa!"
"Ôi!" Đến lúc này, Sakura mới ngừng lại những câu hỏi băn khoăn, tạm bỏ qua cho cô bạn của mình. Cô thở dài, hình như Sasuke đã biết chuyện gì đó nên mới không còn ý định giết Itachi nữa, ngược lại, cậu ấy hình như còn theo phe anh ta...
Yumina giả vờ ngủ trên lưng thầy Kakashi...
Cô không thể nói hết tất cả những gì cô biết. Không thể để mọi chuyện đi xa khỏi cốt truyện như vậy được! Hơn nữa, nếu để mọi chuyện xảy ra như vậy, cô e là sẽ không giấu nổi thân phận thực sự của cô và Nguyên được nữa, dù mọi người sẽ không thể nào tin được câu chuyện xuyên không của họ...
"Thư Anh, à không, Yumina!" Khi nhóm Kakashi về đến cổng Làng, Tofu đã đợi sẵn ở đó, cậu băn khoăn hỏi "Kakashi- sensei! Yumina ổn chứ?"
"Ổn! Em ấy chỉ đang mệt, ngủ trên lưng thầy nãy giờ!"
Trong căn phòng ngủ của mình, Yumina từ từ hé mắt ra. Nhớ lại lúc nãy giả vờ ngủ để không phải trả lời câu hỏi của Sakura, rồi không ngờ cô ngủ thật...
Cô vươn vai "Oa! Ngủ đã thật!"
Tofu: "Tỉnh dậy rồi sao?"
Yumina: "Ừm! Mà...cậu làm gì ở đây thế, Nguyên?"
Tofu tủm tỉm: "À! Tớ trông chừng cho cậu để cậu khỏi ngã lăn xuống giường"
Yumina đỏ mặt: "Tớ mà thế à?!"
Tofu: "Chẳng phải hồi bé tớ sang chơi, cậu vẫn hay lăn lộn trên giường đó thôi!"
Yumina chào thua Tofu: "Thôi đủ rồi!"
Cô chuyển sự chú ý của cậu sang vấn đề khác, bộ mặt khá nghiêm trọng:
"Tofu! Tớ xin lỗi nhưng, cốt truyện đã thay đổi theo chiều hướng phức tạp..."
"Ờm, tớ biết. Nhưng, chúng ta có thể làm gì chứ?"
"Tofu, nghe tớ nói! Nếu cốt truyện xảy ra bình thường thì chúng ta có thể đoán biết được chuyện gì diễn ra tiếp theo, nhờ đó mà chúng ta- những nhân vật đáng lẽ không tồn tại trong Naruto này thoát khỏi cái chết. Nhưng nếu mạch truyện đã thay đổi, chúng ta buộc phải tuân theo số phận sắp đặt..."
"Ý cậu là...?"
"Ừ! Giờ, chúng ta có thể sẽ gặp nguy hiểm, và... bỏ mạng lúc nào cũng không hay biết..."
Lúc này, khuôn mặt của cả Yumina và Tofu đều trầm xuống. Cả hai người họ không hẹn mà nhìn nhau.
Chợt, sau lưng Tofu xuất hiện một bóng đen...
"Tofu! Đằng sau...!"
Không kịp...
Không kịp???
Không kịp rồi!!!
Trên người Tofu đầy máu. Máu từ một chiếc dao găm sắc đang nhỏ tong tỏng.
Yumina thét gọi tên cậu!
Bóng đen đó lại gần Yumina, hắn ta là...!!!
*******************************************
"Yumina!!" Itachi bừng tỉnh dậy sau một cơn ác mộng, anh khẽ gọi tên cô lần nữa...
"Itachi, anh sao vậy?" Sasuke bình tĩnh quan sát người anh trai. Chắc hẳn sau bao nhiêu năm sống trong bứt dứt và đau buồn, anh ấy đã luôn gặp ác mộng như thế.
"Chúng ta đi thôi, Sasuke!" Itachi mặt trở nên nghiêm trọng.
"Đi đâu cơ?"
"Về Làng Lá!"