Edit & Beta: La Quý Đường.
---------------------------------------------------------------------------------
Quỷ hút máu đôi mắt ở dưới ánh đèn thoạt nhìn sâu không thấy đáy, phảng phất có thể cắn nuốt hết thảy ánh sáng ở vực sâu.
Mà trong hai mắt này, lại rõ ràng mà hắt lại thân ảnh của cậu, như là trong bóng tối bốc cháy lên một chút đốm lửa.
Sở Từ rũ mắt xuống, nhìn ngón tay tái nhợt của quỷ hút máu, thở dài: "Thôi được, em tha thứ cho anh."
Ludwig nắm lấy cổ tay của cậu, đem cậu kéo vào trong lòng ngực, ôm chặt lấy.
Hắn dùng lực đạo làm Sở Từ trong hoảng hốt cảm thấy, bọn họ sẽ lấy tư thế ôm này chết đi cũng nói không chừng.
"Anh làm sao vậy." Sở Từ miễn cưỡng tránh thoát ra một bàn tay, xoa xoa đầu tóc quỷ hút máu.
Ludwig thấp giọng nói: "Anh muốn trở về, chúng ta khi nào rời đi nơi này?"
Sở Từ gợi lên khóe môi: "Lại chơi mấy ngày, chúng ta liền trở về."
"Nơi này có người nhà của em không?" Ludwig đột nhiên hỏi.
"Không có" Sở Từ cười ngâm ngâm mà nói: "Em ở thế giới này chỉ có anh."
Cậu đơn độc đi vào thế giới này, những lời này cũng không tính là lừa hắn.
Ludwig đem cậu ôm đến càng chặt: "Sở Từ, anh rất thích em."
Thích đến không biết nên làm cái gì bây giờ mới được, luôn cảm thấy đặt ở chỗ trái tim sẽ không chịu nổi tình yêu dày nặng như vậy, sau đó hoàn toàn vỡ vụn ra.
Sở Từ nghe được từ chỗ ngực quỷ hút máu truyền đến tiếng tim đập, rõ ràng hữu lực.
[ Ngài hiện tại muốn tim hắn, hắn khẳng định cho ngài.
]
[ Sau khi cho ngài, nhiệm vụ hoàn thành, chúng ta liền có thể rời đi.
]
Cậu chậm rãi nhắm mắt lại: [ Chờ một chút.
]
Treo giải tuy rằng bị huỷ bỏ, nhưng vấn đề lưu lại vẫn rất nhiều.
Khi mới vừa tuyên bố treo thưởng, tin tức này liền ở trên thế giới khiến cho sóng to gió lớn.
Người bị treo giải thưởng thật sự quá mỹ mạo, là xinh đẹp đến kinh tâm động phách, chỉ cần nhìn một lần, người phẫu thuật thẩm mỹ hay tự nhiên đều sẽ quân lính tan rã.
Mỹ nhân như vậy, chẳng sợ huỷ bỏ treo thưởng, vẫn như cũ sẽ có vô số người xua như xua vịt, muốn chính mắt thấy chân dung của mỹ nhân.
Bởi vậy, khi cậu không chút nào che giấu mà xuất hiện trước mặt người ngoài, luôn có thể được rất nhiều người cuồng nhiệt theo đuổi, trực tiếp ảnh hưởng việc cậu đi ra ngoài.
Lại một lần nữa bị Ludwig ôm giấu đi, Sở Từ bất đắc dĩ mà dựa vào trên vai hắn, thực không cao hứng mà nói: "Thôi, chúng ta trở về đi."
Ludwig nhẹ nhàng cười một tiếng.
Hoa tường vi một tầng lại một tầng vờn quanh, đem hai người chặt chẽ che đậy, không lộ ra một khe hở nhìn trộm, mà hoa ở ngoài tường vây quanh, người đuổi theo mang đến tiếng người hỗn loạn ồn ào.
"Rõ ràng nhìn thấy bọn họ hướng nơi này chạy, như thế nào hiện tại lại nhìn không thấy bóng người?"
"Tôi còn không có tới kịp cùng cậu ấy thổ lộ đâu ô ô ô, tôi nhất định phải nói cho cậu ấy là tôi thích cậu ấy!"
"Lấy kinh nghiệm nhiều năm theo đuổi thần tượng, tôi cũng không tin tôi tìm không thấy cậu ấy!"
Trong tiếng người ồn ào náo động, Ludwig thật sâu nhìn chăm chú Sở Từ, sau đó đem cậu để ở trên tường, ôn nhu mà hôn lấy cậu.
Quỷ hút máu kịch liệt chiếm hữu đều hóa thành lâu dài tình yêu, cuồn cuộn không dứt.
Sở Từ bị hôn đến cả người nhũn ra, hơi thở không xong mà nói: "Được rồi, bọn họ đều đi rồi......!Chúng ta có thể đi ra ngoài......"
"Được." Ludwig buông ra cậu, khoảnh khắc tường vi lộ ra khe hở, ôm cậu nhảy lên, nhẹ nhàng dừng ở đỉnh cao nhất của thành phố.
Sở Từ phát hiện, quỷ hút máu thật sự đối với lầu cao là yêu sâu sắc: "Anh vì cái gì luôn thích nhảy đến nơi cao nhất?"
Ludwig vô hại mà nhìn cậu: "Bởi vì như vậy, liền không có người có thể thấy em."
Nguyên nhân không chê vào đâu được.
Sở Từ cười rộ lên, ở trên mặt quỷ hút máu hôn một cái, nhớ tới cái gì, nói: "Nếu là chúng ta hai người cùng nhau từ nơi này nhảy xuống, sẽ chết sao?"
"Sẽ không." Ludwig hồi: "Anh sẽ bảo hộ em."
"Không cần anh bảo hộ," Sở Từ chớp chớp mắt, "Anh có muốn thử một chút?"
"......" Ludwig trầm mặc vài giây: "Không muốn.
Anh sợ hãi."
Sở Từ cường ngạnh mà nói: "Không được sợ."
Ludwig giãy giụa trong chốc lát, nói: "Em muốn, anh cùng em."
Vô luận em muốn làm cái gì, anh đều làm với em.
"Tốt" Sở Từ ánh mắt bỗng nhiên trở nên ôn nhu lại ấm áp, phảng phất hòa tan thành thái dương.
Cậu chậm rãi, chậm rãi nói: "Nhắm mắt lại."
[ Ngài sẽ hù chết hắn ta.
]
Ludwig không biết hệ thống tồn tại, không biết Sở Từ vô luận từ nơi nào ngã xuống đều sẽ bình yên vô sự, đề nghị này nhìn như điên cuồng đối với quỷ hút máu mà nói không khác là tra tấn kịch liệt nhất, chính là ngay cả như vậy, hắn vẫn là đáp ứng.
Ludwig chậm rãi nhắm mắt lại, trước không có lực độ, đem Sở Từ cả người ôm vào trong lòng ngực, rồi sau đó từ đỉnh cao nhất của thành phố này nhảy xuống.
Tiếng gió nháy mắt sôi trào, ở bên tai hai người phát ra tiếng ồn thê lương, bọn họ tựa hồ cái gì đều nghe không được, lại tựa hồ nghe hết vạn vật.
Bọn họ rơi xuống tiến vào mây mù nhu nhược không có xương ngăn cản không được bọn họ, gió cũng ngăn không được bọn họ.
Phảng phất giống như trọng lực không ngừng lôi kéo bọn họ hướng mặt đất tới gần, tại tuyệt cảnh cuồng loạn, Sở Từ trìu mến mà ôm lấy quỷ hút máu.
Cậu đã không cảm giác được tim đập của quỷ hút máu.
Theo khoảng cách bọn họ cách mặt đất càng ngày càng gần, người đi trên đường phát ra tiếng thét chói tai cũng truyền vào trong tai bọn họ.
"Trời ạ ——! Có người nhảy lầu!"
"Cứu mạng đi!"
Khoảnh khắc hoàn toàn rơi xuống mặt đất, tường vi đột ngột từ mặt đất mọc lên, nhanh chóng đem hai người kín kẽ mà bao phủ.
Hai người bọn họ cùng ngã vào hoa tường vi mềm mại, Ludwig căng chặt cảm xúc hoàn toàn đứt gãy, hắn mất khống chế mà cắn lên môi Sở Từ, nước mắt cùng rơi xuống.
"Thực xin lỗi" hắn vô thố mà lặp lại: "Thực xin lỗi, anh làm không được, thực xin lỗi."
Hắn tình yêu khắc sâu vào linh hồn thành bản năng, hắn có thể cùng Sở Từ nhảy xuống, lại không có biện pháp nhìn cậu chịu một chút thương tổn.
Sở Từ đuôi mắt hơi cong: "Ludwig."
Cậu duỗi tay, lau đi nước mắt trên mặt quỷ hút máu "Đừng khóc."
Đầu ngón tay truyền đến độ ấm lạnh băng, nhưng mà thực mau lại ở trong tay cậu trở nên ấm áp.
Có lẽ tới loại thời khắc này, quỷ hút máu vẫn như cũ sợ hãi nhiệt độ cơ thể của mình sẽ làm cậu cảm thấy không tốt.
Quỷ hút máu nước mắt như cũ còn rơi, lúc trước như thế nào không thấy rơi, đây vẫn là một con quỷ hút máu thích khóc.
Sở Từ hôn lên đôi mắt Ludwig, ôn nhu mà nói: "Ngoan, không khóc."
[ Ngài cư nhiên có thể đem hắn dọa đến khóc.
]
[ Khóc là chuyện rất hiếm lạ sao? ]
[ Đối với người khác thì không hiếm lạ, nhưng Ma Vương không có nước mắt.
]
Ma Vương không có nước mắt khóc giống như bạn nhỏ, Sở Từ quyết định không tin chuyện quỷ này của hệ thống nữa.
Tường vi xuất hiện đột nhiên, mọi người lại đây vây xem kinh hồn táng đảm phát hiện, đám tường vi này cư nhiên cùng đám tường vi lúc trước tập kích một cả tòa thành phố giống nhau như đúc.
"Không, không thể nào......" Mọi người hoảng sợ mà mở to hai mắt, lại không rảnh xem náo nhiệt, cũng không quay đầu lại mà chạy trốn tứ phía.
Nhưng mà cùng bọn họ dự đoán không giống nhau, những đám tường vi đó không biến thành quái vật khủng bố, mà là vô thanh vô tức mà biến mất.
Liên quan đến hai người kia rơi xuống cùng nhau, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Vào lúc ban đêm, thẩm phán liền ở trong tin tức thấy được chỗ phương Đông quái dị mà xuất hiện bóng dáng tường vi.
Thẩm phán mặt vô biểu tình mà nghe người chủ trì sinh động như thật mà thuật lại cảnh tượng ngay lúc đó.
Nghĩ thầm, người ở thành phố kia thật đúng là quá may mắn.
Không có gặp phải tên quỷ hút máu kia nổi điên, chỉ là đụng phải hắn đang nói chuyện yêu đương.
Ở trong tai nạn, nơi duy nhất không có chịu hư hao giáo đường Maria ngoài ý muốn trở thành nơi mọi người cầu phúc, người lui tới so dĩ vãng nhiều hơn rất nhiều lần, cũng may những người này cho rằng là thần phù hộ giáo đường, không dám ở nơi được thần bảo hộ lớn tiếng ồn ào.
Ludwig cùng Sở Từ ở lễ đường nghe thanh âm cầu nguyện trong chốc lát, rồi sau đó hướng vườn hoa đi đến.
"Hiện tại sẽ không có quỷ hút máu tới phiền em." Ludwig nói: "Em có thể muốn đi đâu liền đi, anh bảo đảm."
Sở Từ cười nhìn về phía quỷ hút máu: "Em hiện tại không có nơi muốn đi."
Ludwig hướng cậu vươn tay, hầu kết khẽ nhúc nhích: "Anh có thể cầu ngươi, sẽ luôn lưu tại bên người anh được không?"
[ Thời gian của ngài còn lại không nhiều lắm.
]
Sở Từ thở dài: [ Mi một hai phải ở ngay lúc này ra làm ta mất hứng à? ]
[ Tôi chỉ là hữu nghị nhắc nhở.
]
[ Cảm ơn mi hữu nghị nhắc nhở.
]
Sở Từ nắm lấy tay quỷ hút máu thon dài rõ ràng: "Được, em đồng ý với anh."
Thời khắc phố một lần nữa phủ thêm ánh sáng rực hồng, quỷ hút máu cũng bị quét sạch hoàn toàn.
Trên thế giới sẽ không có quỷ hút máu cấp thấp tiềm tàng ở trong đám người, đem nhân loại coi là con mồi.
Nhân loại có thể tiếp tục không nơi nào cố kỵ mà sinh hoạt ở nhân gian vốn là thuộc về bọn họ.
Cùng lúc đó, Sở Từ cảm giác được thân thể của mình trở nên hư nhược.
Hệ thống nói cho cậu, đây là hậu quả khi nhiệm vụ hoàn thành dừng lại ở thế giới, thời gian dừng lại càng dài, thân thể càng suy yếu, tới thời điểm hết hạn, cậu sẽ lâm vào hôn mê, bị hệ thống mang đi.
Trạng thái cậu suy yếu thật sự quá rõ ràng, Ludwig tìm rất nhiều bác sĩ lại đây, nhưng mà kết quả đều là "Nguyên nhân bệnh không rõ".
Không ai có thể tra ra nguyên nhân cậu đột nhiên suy yếu.
Ludwig trầm mặc một đêm, hắn tựa hồ cảm giác được cái gì, không hề tìm đám bác sĩ vô dụng nữa, mà là đem tất cả thời gian đều dùng để bồi ở bên người Sở Từ.
"Tiểu bảo bối" Sở Từ cong lên đôi mắt, cúi đầu nhẹ nhàng dựa vào trên trán quỷ hút máu "Khả năng em không có biện pháp cùng anh tiếp tục ở bên nhau."
"Sở Từ" tâm rơi đến chỗ sâu nhất, quỷ hút máu ngược lại lộ ra thần sắc bình tĩnh: "Anh đem tim anh cho em được không?"
[ Tích ] một tiếng.
Hệ thống rốt cuộc cảm giác được cảm xúc chân thật của Sở Từ, không có bất luận cái gì che giấu, rõ ràng, trực tiếp.
Là thương hại, cậu đang thương hại quỷ hút máu này, cho nên cậu mới lưu lại đến bây giờ.
"Cho em, anh sẽ chết." Sở Từ cũng thực an tĩnh.
"Không quan hệ." Ludwig mỉm cười, đôi mắt màu hổ phách lại biến thành trong sáng như khi bọn họ mới gặp: "Anh đã nói rồi, vì em, anh cam tâm tình nguyện."
"Nó là bởi vì em mới bắt đầu nhảy lên" Ludwig nắm lấy tay cậu, đưa hướng ngực của chính mình: "Cho nên nó nguyện ý vì em làm bất luận chuyện gì."
Quỷ hút máu tay là lạnh băng, nhiệt độ cơ thể cũng là lạnh băng, hắn vui vẻ nói ra miệng, cùng nhân loại bất đồng, trên trái tim hắn không có bất luận mạch máu dư thừa nào, sạch sẽ, thuần túy, trong sáng, như là đá quý hoàn mỹ nhất.
Nháy mắt đầu ngón tay Sở Từ đụng tới nó, trái tim đỏ tươi này liền hóa thành một sợi ánh sáng ấm áp, tiến vào làn da của cậu.
[ Nhiệm vụ hoàn thành.
]
Ludwig ôm lấy Sở Từ, ở bên tai cậu nhẹ nhàng mà nói: "Anh thích em nhất."
Sở Từ chậm rãi đáp: "Em cũng thích anh nhất."
Giáo đường Maria tạm dừng đóng một ngày, dùng để tổ chức lễ tang.
Lễ tang cho quỷ hút máu, lại cực kì đơn giản, thần phụ không có thông báo cho bất luận kẻ nào đến phúng viếng, quỷ hút máu cũng không cần những người khác tới.
Ông nhìn Sở Từ đem hoa tường vi đặt ở ngực quỷ hút máu, nhàn nhạt mở miệng: "Nếu tôi không đoán sai, nó vốn dĩ có thể sống thật lâu thật lâu."
Sở Từ nói: "Đúng vậy."
Nếu không phải cậu, quỷ hút máu này có thể vẫn luôn sống, cùng thời gian vĩnh hằng làm bạn.
Thần phụ lại lâm vào trầm mặc.
Sở Từ giương mắt nhìn ông: "Ngài không chuẩn bị thảo phạt tôi sao?"
"Thảo phạt?" Thần phụ hòa ái mà lắc đầu: "Không, đây không phải là chuyện tôi có thể làm.
Ở một ngày kia khi cậu xuất hiện, thằng bé liền nói cho tôi, cậu rất nguy hiểm, nó không muốn tới gần cậu.
Nhưng thằng bé vẫn như cũ đến gần cậu, đây là lựa chọn của nó, cũng là vận mệnh của Ludwig."
Sở Từ rũ mắt, thần phụ cũng nhìn không thấu, cậu rốt cuộc suy nghĩ cái gì.
[ Thế giới này sẽ không lại có quỷ hút máu ] Hệ thống nói cho cậu: [ Một khắc kia khi Ludwig chết đi, tất cả quỷ hút máu còn lại đều biến thành nhân loại.]
[ Vậy bọn họ cũng thật may mắn.
]
Quỷ hút máu vốn là không nên tồn tại ở nhân gian, bọn họ là sinh vật ở mảnh nhỏ của Ma Vương ảnh hưởng sinh ra, hiện giờ mảnh nhỏ thu hồi, tộc quỷ hút máu tự nhiên cũng không còn tồn tại nữa.
Quỷ hút máu bị chôn ở giáo đường sau hoa viên tường vi, những cây hoa tường vi đó cảm ứng được cái gì, tự động cuốn Ludwig, một đám chìm vào dưới nền đất thật sâu.
Qua hồi lâu, hệ thống nói: [ Chúng ta cần phải đi.
]
Sở Từ lên tiếng, đang muốn rời đi, cảm giác đầu ngón tay chính mình bị thứ gì câu lấy.
Cậu cúi đầu, nhìn thấy một cánh hoa tường vi nhẹ nhàng cọ cọ tay cậu.
Tường vi là lực lượng của quỷ hút máu, cũng là bản năng của quỷ hút máu.
Cho dù chìm vào đêm đen, quỷ hút máu vẫn như cũ dùng tình yêu còn lại của hắn còn trên trần gian bảo hộ cậu, tựa như tín đồ thần kính dưới toà của thần minh, hắn vĩnh viễn vì cậu vượt lửa qua sông, đến chết không đổi.
- -------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói: Thế giới này xong rồi, tạm biệt.
Thế giới tiếp theo là nhân ngư khuynh quốc khuynh thành hại nước hại dân.
Editor: Chúng mình sẽ nhanh chóng gặp lại Ludwig, nhưng sẽ không cực đoan chiếm hữu mà sẽ trung khuyển đáng yêu hơn..
Danh Sách Chương: