- Dạ vâng, con đã quyết định rồi mẹ!!!
Tất nhiên những cuộc trò cuyện đến việc xin xỏ của nó đều được thu vào tai của hắn. Hắn biết chứ??? nhưng mà vì muốn nó mạnh mẽ nên hắn đành câm nín mà đành đồng ý cái í định đó, nếu không thì hắn có thể phản đối rồi chứ không phải chọn cách im lạnh như vậy đâu.
- Nếu con cần gì thì hãy nói cha ba mẹ biết hoặc là kêu Vương giúp đỡ con nghe chưa?!!!
Ba mẹ nó xoa đầu dịu dàng nhắc nhở nó. Nó cảm nhận được vòng tay ấm áp đó, hạnh phúc khi có được đại gia đình iu thương nó và quan tâm nó, đã 16 năm rồi bây giờ nó mới tìm lại được hơi ấm nồng nàn và những lời yêu thương từ ba mẹ, ông nội và cả hắn
- Dạ thưa ba mẹ!!! Ông nội đâu rồi ạ, sao không tới tìm con ạ???
- Ông nội con hiện đang dưỡng thương tại nước ngoài nên không thể về đây thăm con được, mặc dù ông con muốn lắm nhưng mà do sức khỏe không được tốt cho nên ông con phải ở lại dưỡng bệnh nhanh để mà về đây thăm con sớm hơn!!!
- Dạ!!! Có gì ba mẹ cho con gửi lời thăm hỏi đến sức khỏe của tụi con đến ông ạ!!! - Hắn và nó cùng nhau đồng thanh.
- À.... ừ được rồi có gì ba mẹ về sẽ gửi lời thăm của tụi con đến ông nội cho!!!
- Dạ vâng thưa ba mẹ!!! - Cả hai người cùng nhau đồng thanh tập 2.
- [...] - Ba mẹ cũng cạn sa mạc con mẹ nó cả lời với hai đứa này lun *lắc đầu*.
Thời gian dần dần trôi trôi qua, thấm thoát từ buổi sáng tinh mơ mà đã chuyển thành vào buổi tối, từ lúc một nhà hai người, giờ đây đã biến thành một nhà bốn người, đi đâu cũng nghe được tiếng cười nói của nó và ba mẹ nó, dù ở trong nhà hay bên ngoài cũng vậy!!!