-Hả? Sao? Cậu vừa nói gì?( Duyên hỏi lại)
-Cậu….nghe cho kĩ nhé!!!( Hoàng tỏ vẻ mặt nghiêm trọng)
-Ừm.
-Tôi…….tôi…….(10 giây sau) ….à…ừm….tôi thích….tôi rất…..thích…buổi đi chơi ngày hôm nay! Cậu về cẩn thận, tôi về trước nhé!( Nói rồi cậu ta đỏ bừng mặt chạy đi luôn)
-Thật là!!!( Duyên phì cười)
Cô về đến nhà, vừa mở cổng, cô nói:
-Anh ơi, e về rồi đây!
-Vào ăn cơm đi!( Quang)
-Ơ…ừm….e xin lỗi, e ăn ở trường rồi.
Mặt Quang xị xuống, khổ thân anh chàng, lần thứ 2 rồi đấy!
Cô chạy lên phòng, đặt chiếc balo xuống giường…đứng ra ngoài cửa sổ như đang trông đợi điều gì đó.
“Cạch.” – tiếng mở cửa phòng.
-Anh à? Để em 1 mình đi! Em hứa, mai sẽ ăn cùng anh mà!( Cô nói nhưng ko quay mặt lại)
Có một vòng tay….nhẹ nhàng, từ từ ôm trọn lấy vai cô, từ đằng sau…..
-A!( Cô giật mình nhẹ)
-Ko sao đâu, một lúc thôi.( Giọng Quang trầm ấm)
-Tại sao anh lại….?( Vi)
-…..(Ko nói gì)
Cô cũng đứng yên đó, để cho anh ôm trọn lấy bờ vai nhỏ nhắn của mình.
-Anh…( Quang nhẹ thốt lên) Vi…Vi à!?
-Sao ạ?
-Anh…anh …..
-Anh ko cần phải lo cho e đâu, chuyện hôm trước có thể là do e lo lắng quá….
-Anh thích em đấy!
-Hả? Anh đang đùa e đấy à?( Cô ngạc nhiên)
Lặng một lúc lâu, anh buông đôi tay ra, mỉm cười:
-Anh trêu e đấy, có thế mà e cũng tin! Haha…..( Xạo đấy!! ^^)
-Ôi trời, chịu a luôn!
-Nghỉ đi, a cũng về phòng đây.
-Vâng.
*Sáng hôm sau, tại lớp học*
Đang ngồi đọc sách thì cô bị Đức vỗ vai:
-Này, hôm nay mình đi ăn trưa nhé!
-Hả? Nhưng…hôm nay t có việc bận rồi!( Duyên quay sang)
-Đi đi mà, hôm qua cô đã đi cùng với tên Hoàng đó rồi, cũng nên dành ít thời gian cho t chứ!
-Nhưng hôm nay đúng là t có hẹn rồi mà.( Duyên giải thích)
Cô đứng dậy, toan bước đi thì bị Đức kéo lại….
Cô bị kéo ngã xuống đùi cậu ta, giật mình cô quay lại thì chỉ cách mặt hắn tầm 1 cm…….Ôi nooooooo!!!^^
-Cậu dám…? ( Cô bật dậy)
-Tôi…tôi xin lỗi, xin lỗi!( Hắn hoảng sợ)
-Hừ, may cho cậu là hôm nay tâm trạng t còn tốt đấy, nếu không, cái má của cậu sẽ in hình 5 ngón tay đấy!
-Biết rồi, biết rồi mà!!!
“Cô cũng đẹp đấy chứ, thảo nào người đó lại say mê cô như vậy” – cậu ta nghĩ.
(Anh ta đâu biết rằng, Boss đã chứng kiến cảnh này)