“Thịch.....thịch....”
“Khốn nạn! Cái cảm giác gì thế này??” – Duyên nắm lấy cổ áo mình và nói.
“Kính coong....”
-Này Rane! Phá cửa xông vào luôn đi!!( Ixs thúc giục)
-Nhỡ trong đó ả có đồng bọn thì sao?( Rane)
-Haizz( Ixs thở dài, chui vào trong xe)
.....
Tầm 5p sau Duyên mới rón rén chạy ra mở cửa...
“Cạch....”
Thấy Rane, Duyên tròn xoe mắt, lùi lại vài bước, đổ mồ hôi hột...
-A.....Cô....đến đây....?( Duyên ấp úng)
-Sao? Em ngạc nhiên lắm à?( Rane)
Ngoài kia, Hoàng bất ngờ đi tới nhà Duyên....
Cậu ta bước vào....
-A! Có cả cô giáo ở đây nữa ạ? E chào cô!( Hoàng)
Rane giật mình quay lại:
-Em đến đây từ khi nào vậy?
Hoàng ngó lơ câu hỏi của Rane:
-Ê ê, cậu định ko mời tôi và cô vào nhà à?
-À....( Duyên ko nói gì, vội kéo Hoàng vào và đóng sầm cửa lại)
Hoàng ngạc nhiên:
-Thế còn cô thì sao?
Duyên lấy tay đưa lên miệng mình: “Suỵt”
-Khốn kiếp!!( Rane)
Cô ta lấy súng ở phía thắt lưng và đưa lại gần ổ khóa....
Vừa lúc ấy, Quang về!!! Anh ta lấy điện thoại và chụp lấy tấm ảnh cô ta định phá cửa bằng súng và.....
“Bíp....bíp....bíp...!!!” – Ixs bấm còi xe điên đảo.
Rane giật mình quay ra, Ixs ra hiệu rút lui. Rane vội vàng chạy vào trong xe, Ixs phóng vụt đi, Quang cũng đuổi theo, và cũng gọi điện cho cảnh sát nữa....
*Trong nhà Duyên*
-Này....Cậu điên à? Thế còn cô thì sao?( Hoàng)
-Im đi! Cậu ko hiểu thì đừng....( Duyên chưa kịp nói hết thì đã có chuông điện thoại)
-Alo? Anh à? Sao rồi? Đừng nói là anh đuổi theo chúng đấy nhé!( Duyên hoảng hốt)
-Em ko sao chứ?( Quang vẫn dịu dàng)
-E ko sao? A....đang ở đâu vậy?( Duyên)
-A đang đuổi theo cô ta!
-Anh điên rồi sao? Về ngay đi!
-E mở GPS lên đi, anh sẽ ko sao đâu!
-Anh....làm ơn....quay về đi....
-E làm sao vậy? Đã nói là anh sẽ ko sao rồi mà!
-Xin anh.....
Tim cô đau nhói, đầu óc quay cuồng....báo hiệu một điều chẳng lành đến sao?