-Xin chào! Quý khách muốn tìm gì?
< CHOANG!!!!!!!!>
Người kia vừa ngẩng lên nhìn thấy cậu liền lập tức chết đứng, lốc bia trên ta rơi xuống nền đất mà vỡ tan… Nghệ Hưng càng hoảng sợ hơn, đối với tình huống này là run rẩy không ngừng… Đang muốn quay lưng hướng cửa mà chạy liền nghe thấy giọng anh thét gào…
-Trương Nghệ Hưng! Em đứng lại đó!!!!! Em rốt cục còn muốn trốn đi đâu??? Anh đã tìm em 1 năm… là 1 năm đó!!!!! Em còn định hành hạ anh tới bao giờ????
Nghệ Hưng sững lại chẳng được bao lâu liền ôm miệng mà chạy ra ngoài, nước mắt tràn ngập đôi mắt… Nhưng chẳng được bao xa đã bị anh kéo lại mà ôm chặt…
-Nghệ Hưng… Đừng thế này… Ở bên cạnh anh không được sao???? Nghệ Hưng… Nghệ Hưng… Anh sẽ không để em đi nữa đâu… Không bao giờ!!! Anh yêu em, Trương Nghệ Hưng…