• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

" Chị, Thiệu Huy có bạn gái rồi" Vu Mộc Duệ đột nhiên lên tiếng, khiến cả ba người ngồi đây đều phản ứng không kịp


Vu Tịnh Nhã kinh ngạc, Vu Thiệu Huy liền đỏ mặt rống lên, "Cái tên này, nói bậy bạ gì đó?!"


" Chính là mày nói mà, cái cô gì tên Tiểu Bạch đấy" Vu Mộc Duệ tránh cái tay đang muốn bịt mồm mình của thằng em


Vu Thiệu Huy có chút kinh hoảng, đỏ mặt liếc nhìn cô. Chính cậu cũng không biết vì sao mình lại hoảng hốt như vậy


Vu Tịnh Nhã hơi giật mình vì cậu phản ứng thái quá như vậy, trên môi hiện lên nụ cười, "Không sao cả, em thấy vui là được, chị chỉ sợ em không vui."


Vu Thiệu Huy thực cảm động, vòng qua cái bàn chạy đến ôm lấy eo cô. Cảm giác ấm áp làm cậu không cách nào buông tay, muốn làm nũng, muốn chị gái vĩnh viễn thương cậu yêu cậu, vĩnh viễn không rời xa cậu, "Chị..."


"Nhưng mà bị người ta cắm sừng rồi." Vu Mộc Duệ liếc nhìn cánh tay đang ôm eo cô của thằng em, độc ác đánh tiếng


Vu Thiệu Huy đứng hình nhận lấy ánh mắt đồng cảm của chị gái


" Thì ra là vậy..."


Vu Tịnh Nhã gật gù một cái, tỏ vẻ đồng tình với cậu em trai


Chậc, hảo đáng thương...


Đúng là chanh đầu mùa không chua cũng chát, mối tình đầu không nát cũng tan


Theo thông tin mà Vu Tịnh Nhã nghe được từ cậu em hai thì đứa ngốc Thiệu Huy này ở trường có quen một cô bé. Cô gái kia trong lúc quen cậu hồng hạnh vượt tường, ngoại tình với một đứa nhóc khác


Vu Thiệu Huy nghe tin hôm nay hai người kia hẹn hò ở đây liền chạy tới bắt gian, nửa đường gặp được cô


Chậc, tiếc cho Thiệu Huy lúc đó vì cô bé kia mà cố đi tập thể hình nuôi cơ bụng


Mà nếu muốn tiếc thì phải là cô gái kia mới phải chứ


Không có số hưởng, mãi mãi không được chạm vào múi bụng kia


Cùng lúc đó Vu Thiệu Huy đang bị Vu Mộc Duệ gắt gao trừng trừng, hàm ý đe dọa


Vu Thiệu Huy: Oan uổng quá. Chị cả hiểu lầm rồi, thật sự hiểu lầm rồi. Em còn chưa có bạn gái đâu...


Vu Thiệu Huy liên tục thanh minh trong lòng, rất muốn lên tiếng bảo vệ thanh danh nhưng vì sợ thằng anh nói thêm lời nhảm nhí nào nên chỉ đành khóc thút thít trong lòng, tự mình liếm láp vết thương


Giai Thi Hàm ngồi một bên chứng kiến màn lừa dối siêu kinh điển của thế kỉ có một không hai của anh em nhà họ Vu, cô bé có cảm giác không thể nói thành lời


Nên nói cho chị hay không đây


Thôi bỏ đi, nếu nói ra lỡ đâu bọn họ tranh thủ lúc không có chị Tịnh Nhã thủ tiêu cô bé thì sao


Vẫn là bỏ đi thôi...


" Được rồi tạm biệt hai người, chị và Thi Hàm phải đi đây"


Ăn xong Vu Tịnh Nhã cầm túi xách đứng lên, tay kia dắt tay Thi Hàm đi về phía cửa


" Khoan đã, hôm nay em với Thiệu Huy cũng rảnh, hay là cùng đi đi..."


Vu Mộc Duệ nhanh trí sử dụng bộ não đã lâu không dùng, sớm bị phủ một tầng bụi của mình


" KHÔNG ĐƯỢC!!! "


Giai Thi Hàm nhanh chóng chặn miệng của chị gái nhỏ. Cô bé đã định người này sẽ trở thành chị dâu của mình. Vậy mà hai tên ngu ngốc này ở đâu lại dám xen vào. Giai Thi Hàm mới không để người khác chiếm tiện nghi


Giai Trạch Dương, em giúp anh truy vợ đấy, sau này phải cho em nhiều tiền tiêu vặt đấy


" Chị Tịnh Nhã, em chỉ muốn đi cùng chị thôi, được không nha~ "


Giai Thi Hàm biết nói xuông không thể làm được gì nên ngẩng đầu lên làm nũng với chị gái nhỏ


Quả nhiên rất nhanh người này đã bị thu phục dưới gót chân cô bé


" Thật ngại quá, xin lỗi nha. Bây giờ là thời gian của con gái, hai người không đi cùng được đâu"


Vu Tịnh Nhã híp mắt cười, cảm giác tâm của mình đã mềm nhũn sau khi thấy tiểu loli này làm trò. Cô cáo lỗi với hai cậu em sau đó ôn nhu dắt tay Giai Thi Hàm đi ra xe


Hai anh em nhà họ Vu bị bỏ lại phía sau lúc này đang âm thầm ghi thù người nhà họ Giai


Hết Giai Trạch Dương đến Giai Thi Hàm, người nhà họ Giai này đúng là tiểu cường đập hoài không chết


Thù này mà không báo thì vô cùng mất mặt cho đấng nam nhi nhà họ Vu


[...]


Vu Tịnh Nhã và Giai Thi Hàm dành cả buổi sáng để đi xem phim và đi làm tóc


Tới chiều tối tầm cỡ bảy giờ hai người mới lái xe vào trung tâm mua sắm


Hình như lần này Giai Trạch Dương không phản đối Thi Hàm đi cùng cô


Khi hai cô gái trẻ bước vào trung tâm lại lần nữa bắt gặp người quen. Cô bé cũng đang đi mua sắm. Vu Tịnh Nhã mặc dù không có mấy thù oán với Thịnh Nam, nhưng đối phương và bạn tâm giao Tước Hạc Vy của cô là tình địch, cả hai người các cô còn có khúc mắc cá nhân nữa. Vu Tịnh Nhã so với ai càng không muốn oan ức bản thân nên cô dắt tay Thi Hàm chủ động né xa Tô Thịnh Nam


Chẳng ngờ đến đối phương lại bắt gặp cô đang ở đây và bước tới chào hỏi


" Chào chị, chị Tịnh Nhã"


Tô Thịnh Nam hơi lúng túng gượng gạo cười chào cô


" Mmm, chào em Thịnh Nam"


Tịnh Nhã cũng ha ha cười đầy lúng túng. Nửa quãng đời của cô gắn bó với quân đội, từ nhỏ đã ngấm sâu vào máu đạo lý tử tế lịch sự với phụ nữ, nếu đối phương với mình có thâm cừu đại hận mới ngoại lệ


Lần trước Vu Tịnh Nhã mắng cô bé một câu lăn, mặc dù chỉ là ngầm mắng nhưng bây giờ cô vô cùng có cảm giác có lỗi


Lại để ý hình như Tô Thịnh Nam hơi có vẻ tiều tụy. Hốc mắt cô bé thâm quần, mắt nheo nheo lại, bờ môi khô khốc, mặt ửng đỏ một cách lạ thường


" Chị... Xin lỗi, lần trước là em không tốt, em không nên đi khoe khoang quà sinh nhật của Trạch Dương với chị. Tịnh Nhã, xin hãy tha thứ cho em. Em cũng sai khi đi khinh thường chị, em sai rồi..."


Tô Thịnh Nam đang nói lời thật lòng, Vu Tịnh Nhã biết. Bởi vì biết nên cô bị hoảng hốt


Vu Tịnh Nhã đời này sợ nhất phái nữ rơi nước mắt trước mặt mình


" Này, được rồi, chị tha lỗi cho cô đấy. Chị cũng có lỗi, thật xin lỗi"


" Cảm ơn chị, chị Tịnh Nhã. Chị là người tốt nhất mà em từng gặp. Dù giữa chúng ta có khúc mắc nhưng ít nhất so với ai, chị vẫn luôn lương thiện nhất"


Mộc Di Ân "..."


À không, tôi từng giết người đấy


Mặc dù chỉ là làm nhiệm vụ thôi nhưng tay tôi từng dính máu người là sự thật đấy


Tôi so với bọn họ hung ác hơn nhiều


Em nhìn lầm rồi, thật sự nhìn lầm rồi


Tô Thịnh Nam nở một nụ cười tươi tắn trái ngược với khuôn mặt phờ phạc của mình


Sau đó hai mắt cô bé đóng lại, vô lực ngã đổ về phía trước. Trước khi mất hết ý thức Tô Thịnh Nam nghe người kia lo lắng gọi tên cô, cô bé mỉm cười


Đêm đó cô bé bị Vu Mộc Duệ bỏ lại, mặc dù biết đối phương không có nghĩa vụ phải đưa mình về nhưng Tô Thịnh Nam vẫn rất tức tối


Ban đầu cô bé ngỡ là do cậu ta ghen khi mình đi cùng nam sinh khác, tâm trạng vô cùng rối loạn đến mức nói ra mồm


Cô bạn thiên nga trắng vốn là bạn thân của cô bé nghe thấy, cười nhạo mắng cô bé tự mình đa tình, cô ấy khoe khoang với Tô Thịnh Nam mọi thứ,  thậm chí còn sỉ nhục, lập ra kế hoạch đánh hội đồng Tô Thịnh Nam với các nữ sinh thầm thương Vu Mộc Duệ


Tình cảm, tiền bạc, học tập, dung mạo hay là gia thế


Thiên nga trắng bảo Tô Thịnh Nam không có bất kì cái gì, sao còn si tâm vọng tưởng người ta cho mình một sắc mặt tốt


Một khắc này Tô Thịnh Nam chợt nhận thấy những nữ sinh cùng mình tiếp xúc chưa bao giờ thật lòng


Họ chỉ coi cô bé như món đồ tiêu khiển để lợi dụng, xem cô bé như một con khỉ diễn xiếc trong vườn thú. Để rồi khi chán lại vứt bỏ


Dường như chỉ có một và duy ngất một nữ sinh từng gặp đối xử với Tô Thịnh Nam với một thái độ trịnh trọng không khinh thường


Giây phút ấy Tô Thịnh Nam ngộ ra bản thân đã sai rồi. Cô bé không nên ngu ngốc đánh mất chị gái nhỏ tốt bụng đã từng lãng phí công sức giúp mình


Ngày ấy chị vừa kết thúc chuyến bay dài, mặc kệ mệt mỏi, mặc kệ cô bé thân thiết với người chị thích, mặc kệ cô bé từng nói xấu chị, Vu Tịnh Nhã vẫn chọn giúp đỡ cô


Dù chỉ là một hành động không mấy để tâm với chị nhưng lại chính là đại ân đại điển với cô bé


Dường như trong một khoảnh khắc Tô Thịnh Nam lấy lại được sự thiện lương lúc ban đầu


Cô bé thầm cảm thấy may mắn, thật may vì mình không đi vào vũng bùn quá sâu


Thật may trước khi sa đoạ cô bé đã kịp tìm thấy ánh sáng soi rọi mình


Vu Tịnh Nhã, cảm ơn chị


Cảm ơn chị vì mọi thứ ....


[ Yên tâm đi nữ chính nguyên tác vẫn ngoan ngoãn đáng yêu như ban đầu]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK