• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kinh tế khó khăn, admin bán thêm máy cạo râu Yandou chính hãng , bạn nào yêu thích website nhớ đặt mua giúp admin, hàng siêu bền siêu rẻ chỉ 79K/1SP (Miễn phí giao hàng Free Extra), tặng bố, chồng, ny thì quá tốt. Thanks cả nhà. Xem ngay
**********

(26)

Sáng sớm tỉnh dậy, Trầm Uyển toàn thân đau nhức. Phần hạ thân bên dưới truyền lên cảm giác đau đớn mãnh liệt, dường như còn có chút ươn ướt. Cô hốt hoảng bật dậy hướng mắt về ga gường trắng tinh, nơi đó hiện giờ đã nhuộm đỏ máu.

Trầm Uyển kinh hãi, chẳng nhẽ cô tới tháng?

Cô vội vàng đứng dậy, bước vào phòng tắm xả nước ấm cho dễ chịu hơn. Lúc đó ở bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa. Trầm Uyển mặc kệ, thong thả tắm xong trên người cô chỉ quấn mỗi khăn tắm. Vào lúc này phần hạ thân bên dưới của cô vẫn không hề giảm đau.

Bước ra, cô thấy người giúp việc đã đứng sẵn đó, tay bê một bộ đồ đã được chuẩn bị sẵn cho cô, kính cẩn cúi đầu:

- Tiểu thư, ông chủ bảo cô sau khi ăn sáng xong hãy đến công ti ạ.

- Thế ông ấy đâu?

Cô hỏi như một phản xạ tự nhiên.

- Ngài ấy đã đi làm từ sáng rồi ạ.

Trầm Uyển gật đầu, khuôn mặt xinh đẹp nhợt nhạt, mệt mỏi:

- Đúng rồi, giúp tôi thay ga trải giường đi. Còn nữa, cho tôi mượn băng vệ sinh được không?

Nghe Trầm Uyển nói vậy, người giúp việc cứ ngỡ là cô đến tháng nên mới đòi thay ga trải giường, liền mỉm cười gật đầu:

- Vâng ạ, tiểu thư chờ một lát.

Giúp việc đặt bộ đồ đang bê trên tay xuống bàn, lập tức đi lấy băng vệ sinh cho cô. Trầm Uyển nhìn bộ đồ công sở mới tinh đặt trước mặt, không khỏi nhếch môi cười chế giễu.

Xem ra, cha nuôi định đưa cô tới công ti làm việc bằng cửa sau?

Sau khi ăn uống xong, Trầm Uyển ôm bụng đau đớn đi về phía chiếc xe ô tô riêng đã đỗ sẵn. Phần hạ thân bên dưới vẫn đau ê ẩm, cô cứ ngỡ chỉ là mình đau bụng đến tháng.

Vũ đích thân tới đón cô, nhìn thấy cô cứ nhăn mặt ôm bụng mãi, liền lo lắng hỏi:

- Tiểu thư không sao chứ ạ?

- Tôi...không sao?

Cô ngay cả hít thở cũng khó nhọc, nhưng lại cố tỏ ra là bản thân không sao. Vũ không nói thêm gì nữa, khởi động xe đi về phía DG. Dọc đường, anh liếc nhìn qua gương chiếu hậu, thấy khuôn mặt nhỏ của cô thống khổ, đau đớn, anh ta lập tức quay xe lại, hướng về phía bệnh viện.

Hôm nay lẽ ra là ngày Trầm Uyển đến công ti để Ngự Trầm Quân trao quyền quản lí khu resort mới cho cô. Nhưng nhìn thấy cô không khỏe như vậy, Vũ liền tự ý làm trái mệnh lệnh, đưa cô tới bênh viện.

Trầm Uyển hoàn toàn không biết gì hết, đau đớn ôm bụng. Khi xe ô tô dừng lại, cô lờ đờ mở mắt ra:

- Tới DG rồi sao?

- Không ạ, là bệnh viện.

Trầm Uyển kinh ngạc nhìn Vũ, rồi liếc nhìn xuyên qua cửa kính, là bệnh viện thật. Không chờ cô mở miệng, Vũ đã mở cửa xe và đưa cô vào bên trong khám thử xem.

Khoa phụ sản...

Vũ đứng ở ngoài hành lang chờ, trong lúc đó mới mang điện thoại ra tạ tội với ông chủ.

Ngự Trầm Quân nghe Vũ nói xong, không trách tội, chỉ hỏi lại:

- Cô ấy không sao rồi chứ?

Đêm qua hắn có hơi mạnh tay, nghĩ tới khuôn mặt xinh đẹp của cô đau đớn thống khổ, trái tim hắn đau nhói.

- Dạ, tiểu thư vẫn chưa ra ạ.

- Vậy khi nào khám xong, nhớ báo cáo cho tôi.

Nói xong Ngự Trầm Quân tắt máy. Vũ đút điện thoại vào túi quần, ngồi xuống ghế, hướng mắt về phía cửa phòng bệnh đang đóng chặt.

Ở bên trong, Trầm Uyển đối mặt với bác sĩ, khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt.

- Sao...sao cơ?

- Tôi hỏi cô và người đàn ông của cô đã làm mấy lần?

Đó là một nữ bác sĩ trung niên khoảng 40 tuổi, nghiêm giọng hỏi Trầm Uyển. Cô đối với câu hỏi này, có chút xấu hổ. Một đêm, một sáng và ngay tối hôm đó...

Vậy là nguyên ngày hôm đó, cô và Ngự Trầm Quân liên tục ân ái với nhau.

Cô xấu hổ, xoa xoa đầu thành thật kể lại. Vị bác sĩ nghe vậy, trợn trừng mắt vì kinh hãi. Sau đó bà ấy nói:

- Mới lần đầu mà đã mạnh mẽ như vậy. Người đàn ông của cô hay ghê ha.

Nói rồi bà ấy cầm lấy tấm phiên chụp, chỉ chỉ cho Trầm Uyển xem những chỗ bị tổn thương. Trầm Uyển vốn không hiểu gì, chỉ ngơ ngác nghe vị bác sĩ đó nói.

- Màng trinh bị xé rách, bởi vì dùng lực quá mạnh nên bên trong bị xuất huyết.

Vị bác sĩ nghiêm giọng nói, sau đó lại giải thích thêm:

- Vì thế nên qua một ngày mới chảy nhiều máu như vậy.

Trầm Uyển hoàn toàn nín lặng, đúng là chuyện gì cũng có thể xảy ra với cô mà. Bác sĩ thấy vậy, liền nhẹ giọng hơn.

- Bây giờ đi truyền nước, nghỉ ngơi một ngày sẽ đỡ hơn. Đúng rồi, tuyệt đối không được quan hệ nữa, mấy ngày nay hãy chú ý chăm sóc bản thân.

- Vâng, cảm ơn bác sĩ.

Trầm Uyển gật đầu, theo y tá bước ra ngoài. Vũ thấy vậy liền bước ra hỏi han:

- Tiểu thư không sao chứ ạ?

- Chú về trước đi, cháu nghỉ ngơi một lát.

Trầm Uyển không muốn vì cô mà Vũ bỏ dở công việc, chắc hẳn sáng nay, chuyện Vũ tự ý đưa cô tới bệnh viện sẽ bị Ngự Trầm Quân trách phạt. Cô không muốn Vũ khó xử.

- Vậy, khi nào xuất viện tiểu thư hãy gọi điện cho tôi.

Vũ vẫn không yên tâm cho lắm, để cô một mình ở lại nhỡ xảy ra chuyện gì đó thì sao? Nhưng cô đã nói vậy, Vũ đành rời đi, nhưng vẫn không quên dặn dò cô.

- Ừm, cháu biết rồi.


Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK