- Thưa mọi người, Phương gia chúng tôi trước nay luôn đề cao tư tưởng “không ỷ mạnh hiếp yếu, không ỷ giàu hiếp nghèo.” Sự việc lúc nảy tôi rất không đồng tình với Lương gia vì vậy xin phép từ nay cắt đứt mọi sự hợp tác giữa hai gia tộc.
- Mong mọi người ở đây chú ý, chúng tôi cần một đối tác vừa có tiềm lực vừa có đức độ. Nếu chúng ta không cùng chung tiếng nói thì rất khó mà hợp tác với nhau.
- Vì phát sinh vấn đề tôi mạn phép xin lỗi quý vị khách quý! Buổi tiệc sẽ bắt đầu sau 30 phút nữa.
Màn lộ diện “bất đắc dĩ” này vừa hay lại khiến Phương Trung Nghị rất hài lòng.
" Con gái ông không phải kẻ yếu đuối dễ bắt nạt. Xử lý tình huống rất quyết đoán, tương lai có thể gánh vác gia tộc."
Phương Nhược Hy nói xong liền tìm đến chỗ Nguyệt Ảnh:
- Để tớ đưa cậu lên phòng thay bộ đồ mới!
- Được!
Vào trong phòng của Phương Nhược Hy, rời khỏi tầm mắt của mọi người, Nguyệt Ảnh mới dám thể hiện sự sùng bái của mình:
- Đại thần của tôi ơi! Cậu thật là hay quá! Giáng một đòn chí mạng khiến Lương Gia Kỳ cắn răng chịu nhục.
- Cậu không trách mình lợi dụng cậu sao?
Phương Nhược Hy có phần lo lắng.
- Tớ sao lại trách cậu được! Tớ cũng biết cái gì gọi là “Khổ nhục kế” đấy!
- Ha! Cậu thì giỏi rồi! Nhưng mà tóm lại vẫn phải để cậu chịu thiệt rồi!
Thấy Phương Nhược Hy áy náy, Nguyệt Ảnh an ủi:
- Để cho Lương Gia Kỳ một bài học thì chút thiệt thòi này có đáng gì!
- Cảm ơn cậu!
Phương Nhược Hy lấy trong tủ ra một hộp quà đưa cho Nguyệt Ảnh:
- Tặng cậu này! Quà chúc mừng cho thắng lợi ngày hôm nay!
Nguyệt Ảnh mở hộp quà ra, bên trong là một chiếc váy thiết kế và bộ trang sức của ETERNAL.
- Nó giá trị quá! Tớ không dám nhận!
- Không phải tớ là đại thần của cậu sao? Hay cậu vẫn muốn mặc chiếc váy dính rượu này?
Phương Nhược Hy trêu chọc.
- Đâu có… Vậy tớ cảm ơn nha!
- Được rồi cậu thay đi, tớ đợi!
Nói về chiếc váy thị phi kia, là Lương Gia Kỳ nhắm trước nhưng lại chậm hơn Phương Nhược Hy một bước.
Buổi sáng hôm kia, Phương Nhược Hy dẫn Nguyệt Ảnh đi shopping chuẩn bị cho buổi tiệc.
Vào trong cửa hàng Dior cô nói với Nguyệt Ảnh:
- Nguyệt Ảnh! Cậu thích cái nào cứ thoải mái chọn, mình tặng cho cậu coi như quà gặp mặt nha!
- Vậy mình không khách sáo đâu nhé!
Mặc dù Nguyệt Ảnh nói vậy nhưng trong lòng cô vẫn thấy ngại vì được tặng đồ hiệu đắt tiền. Cô chọn cái đơn giản nhất vì nghĩ giá sẽ rẻ hơn.
Nhưng cô không ngờ mình chọn bừa một cái mà lại là hàng phiên bản giới hạn chỉ có một chiếc, giá lại hơn 10000 USD.
Nguyệt Ảnh không quan tâm nhiều về quần áo nên không biết xu hướng bây giờ đang thịnh kiểu “basic”.
Thử xong chiếc váy rất vừa người cô cũng khá ưng. Lúc này chuông điện thoại của Nguyệt Ảnh reo lên, cô ra ngoài nghe điện thoại một lát.
Phương Nhược Hy tranh thủ cơ hội thanh toán ngay không để Nguyệt Ảnh biết đây là chiếc váy đắt nhất của cửa hàng nếu không cô ấy sẽ trả lại mất.
Nguyệt Ảnh nghe điện thoại xong thì Phương Nhược Hy đã đứng bên ngoài cửa hàng chờ cô.
Nguyệt Ảnh hỏi:
- Cậu thanh toán rồi à? Hết bao nhiêu vậy?
- À! Chỉ 1000 USD thôi. Cậu cầm lấy đi!
- Vậy mình cảm ơn cậu nhé!
Đến chiều Lương Gia Kỳ đến cửa hàng muốn mua chiếc váy đó thì đã hết mất rồi. Nhưng vì cô ta đã nổ với đám bạn rằng mình đã đặt trước chiếc váy phiên bản giới hạn mới nhất của Dior cho buổi tiệc ở Phương gia nên không thể để mất mặt được.
Lương Gia Kỳ tìm một thợ may tay nghề cao trả cho rất nhiều tiền để may nhái lại chiếc váy đó chỉ trong một ngày.
Thành phẩm cho ra rất xuất sắc từ chất liệu, kiểu dáng, đến từng chi tiết nhỏ đều giống y hệt. Chỉ có điều Lương Gia Kỳ không ngờ mình lại đụng hàng với phiên bản chính hãng ngay trong buổi tiệc.
Mà Phương Nhược Hy ngay từ lúc gặp cô ta ở vườn hoa, nhìn thấy chiếc váy giống cái mình đã mua liền biết đây là hàng nhái.
Mỡ dâng đến miệng mèo làm sao bỏ lỡ được.
Phương Nhược Hy lúc đầu chỉ định xuất hiện dưới thân phận thiên kim tiểu thư Phương gia để chọc tức cô ta vì thói khinh thường người khác.
Vậy mà Lương Gia Kỳ lại dám mặc hàng fake đến dự tiệc. Đến ông trời cũng muốn giúp Phương Nhược Hy cho cô ta một bài học.
Phương Nhược Hy tìm lại hoá đơn hôm trước, may là cô vẫn chưa kịp vứt, bây giờ vừa hay có thể dùng.
Cô gọi điện thoại cho Nguyệt Ảnh nói về việc này, cô không muốn tự ý làm theo ý mình như thế không khác gì lợi dụng Nguyệt Ảnh.
Nguyệt Ảnh vừa nghe xong đã vội đồng ý ngay. Hai người bàn bạc kế hoạch.
Tất cả là vở kịch mà Phương Nhược Hy dựng ra để trừng trị những kẻ chỉ biết coi thường người khác.
Không biết Lương Gia Kỳ nếu biết mình bị tính kế không biết sẽ có phản ứng như thế nào.
Nguyệt Ảnh sao khi thay bộ váy mới được Phương Nhược Hy trang điểm, làm tóc lại.
- Cậu bình thường ăn mặc đơn giản quá nên che hết vẻ đẹp rồi! Mau soi gương đi, xem có khác gì một thiên thần đâu chứ!
- Nhược Hy! Cậu suốt ngày chỉ biết chọc ghẹo mình!
Nguyệt Ảnh đỏ mặt, ngắm nhìn mình trong gương.
Phương Nhược Hy ôn tồn:
- Cậu đó! Gia thế của cậu thì đã sao? Gia đình cậu vẫn là quý tộc có tiền tài sao có thể khom lưng khụy gối trước những gia tộc khác! Cậu sau này phải thẳng lưng mà sống, trau chuốt vẻ ngoài của mình một chút cho đúng với thân phận, sẽ không còn ai bắt nạt được cậu, biết chưa?
- Mình biết rồi! Cảm ơn cậu Nhược Hy!
Hai cô gái ôm lấy nhau thật tình cảm. Bầu không khí cảm động này bị quấy nhiễu vì tiếng gõ cửa.
- Thưa tiểu thư, lão gia gọi người xuống dưới. Đã đến giờ bắt đầu buổi tiệc ạ!
- Được! Tôi sẽ xuống ngay!.. Cô đưa Nguyệt tiểu thư xuống đại sảnh trước, sắp xếp cho cô ấy chỗ ngồi thích hợp!
- Vâng ạ!.. Nguyệt tiểu thư mời cô theo tôi!
Chỉ là Phương Nhược Hy không ngờ rằng ở buổi tiệc vẫn còn rắc rối khác đến tìm mình.