Mục lục
Cạm BẫyTổng Tài Lâm Thanh Mai Lập Gia Nghiêm Thành Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay sau khi cô đứng dậy, Lập Gia Khiêm buộc phải ngồi xuống một lần nữa, anh nói: “Sau này về nhà em đừng chiều nó quá. Anh sẽ không nhân nhượng về điểm này. Nó là con trai, không cần chuyện gì cũng giúp nó, đâu còn bé nữa.”

Đột nhiên anh thay đổi hình tượng thành một người ba nghiêm khắc, khoảng thời gian Lâm Thanh Mai không có ở đây, anh vừa là ba vừa là mẹ, thỉnh thoảng cũng thấy thương xót Asa, cũng có lúc chiều chuộng con trai, nhưng trong lòng Lập Gia Khiêm biết rằng con cái không nên quá chiều chuộng, nếu không tương lai chỉ làm hại đứa trẻ.

Sự kiên quyết của Lập Gia Khiêm khiến Lâm Thanh Mai phải suy nghĩ, cô cũng không kiên trì nữa. Cô nói với Asa: “Asa, ba con nói đúng. Nếu con đã quen rồi thì tự mình làm, tiếp tục duy trì, mẹ sẽ ủng hộ con.”

Ý định làm nũng của Asa nhất thời bay biến, cậu bé gật đầu, tự đi vào nhà tắm.

Khi cánh cửa phòng tắm tầng một đóng lại, Lập Gia Khiêm lập tức biến thành một con sói, đè Lâm Thanh Mai xuống dưới ghế sô pha, đôi mắt đen của anh đầy vẻ u ám, thâm sâu khó lường, giọng điệu có chút tức giận: “Em ăn mặc như vậy mà dám ra mở cửa, lỡ như là người đàn ông khác thì sao?”

Lâm Thanh Mai bị anh đè lên thì vô cùng hoảng loạn, hết lần này đến lần khác nhìn vào phòng tắm với vẻ mặt khẩn trương.

Lập Gia Khiêm biết điều cô đang lo lắng, khóe miệng khẽ cong lên: “Em yên tâm, Asa sẽ không ra ngay đâu. Dù có ra thì cũng không sao, anh sẽ nói với thằng bé là rất nhanh nó sẽ có em gái…”

Lâm Thanh Mai sửng sốt không nói nên lời, bảy năm không lãnh giáo qua người đàn ông này, làm vương tử ưu sầu không bao lâu, nháy mắt đã biến thành tên háo sắc trong quá khứ!

“Nói bậy bạ gì đó! Ai sắp sinh con với anh… Mau đứng dậy, nhìn cái bộ dạng không đứng đắn của anh kìa…” Lâm Thanh Mai không dám nhìn thẳng vào mắt anh, tai đã đỏ như máu.

Phản ứng của cô khiến trái tim Lập Gia Khiêm run lên, cô vẫn như trước đây…

Cổ họng không tự chủ được cuộn trào, anh đương nhiên biết trên sô pha này không làm được cái gì, nhưng không cản được anh trộm mỹ nhân được.

Không nói hai lời, anh chủ động hôn xuống, Lâm Thanh Mai không tránh được đòn đánh lén của anh.

Ngay trước khi nhiệt độ tăng lên, Lập Gia Khiêm đã buông cô ra ngay lập tức, anh đứng thẳng người, sửa sang lại quần áo của mình một chút.

Ngay lúc Asa vừa mở cửa bước ra, anh đã đứng dậy chắn tầm nhìn của con trai, nói thẳng: “Asa, chúng ta lên lầu giúp mẹ thu dọn đồ đạc.”

Đôi chân dài của Lập Gia Khiêm đã đi tới trước mặt con trai, Asa còn chưa kịp nhìn Lâm Thanh Mai, đã bị ba mình đưa lên lầu.

Nhìn thấy hai ba con đã lên tầng hai, hai má Lâm Thanh Mai vẫn đỏ bừng, tim đập loạn xạ, vừa rồi nụ hôn của anh lại khiến cô rối tung cả lên, cô thầm nguyền rủa bản thân thật không có tiền đồ…

Lập Gia Khiêm, kẻ yêu nghiệt này, quả nhiên vẫn tà ác như cũ!

Ở trong lòng, cô thầm mắng anh háo sắc mấy lần!

Làm sao cô lại cảm thấy việc chuyển về biệt thự là một cái bẫy, mà cô thật giống như đang đứng trước miệng bẫy.

Đúng là đòi mạng, hai ba con họ còn không cho cô thời gian thu dọn đồ đạc.

Cô dường như không còn đường lui nữa.

Nhưng nghĩ đến từ nay về sau cô sẽ được sống cùng con trai, trái tim vốn thấp thỏm của Lâm Thanh Mai đã kiên định trở lại.

Đây không phải là cuộc sống mà cô mong muốn nhất sao?

Asa đã nhận cô, và dường như không có phản ứng lớn với khuôn mặt của cô.

Lâm Thanh Mai không thể không đoán rằng có lẽ Lập Gia Khiêm đã làm rất nhiều công tác tư tưởng trước đó…

Hoặc có lẽ trẻ em dễ dàng chấp nhận khuôn mặt mới hơn so với người lớn.

Bất kể như thế nào, cô cũng đã có cơ hội để từ từ xây dựng mối quan hệ với con trai, cô nhất định sẽ cố gắng hết sức!

Chiều hôm đó, toàn bộ hành lý của Lâm Thanh Mai được chính Lập Gia Khiêm chuyển vào biệt thự.

Hai ba con đang ở trong phòng ngủ của Lập Gia Khiêm, họ chậm rãi lấy đồ của Lâm Thanh Mai ra khỏi va li.

Asa cầm cuốn sách của Lâm Thanh Mai và đặt nó trên bàn cà phê.

Đôi lông mày nhỏ của cậu bé cứ nhăn lại, Asa đã có chút hiểu biết, đột nhiên, nó nghĩ ra điều gì đó rồi kinh ngạc nói: “Ba, sao mẹ dọn tới lại ở cùng phòng với ba vậy?”

Lập Gia Khiêm vừa đặt máy tính xách tay của Lâm Thanh Mai lên bàn cà phê, anh nhướng mày hỏi ngược lại: “Mẹ là vợ của ba, chẳng lẽ lại ngủ với con?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK