Mục lục
Cạm BẫyTổng Tài Lâm Thanh Mai Lập Gia Nghiêm Thành Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật lâu sau, cô bất đắc dĩ nói: “Cậu cứ đốt tiền như vậy à… Sau này để tớ quyên góp tiền nhang đèn đi.”

Tuy rằng tiêu tiền vào chuyện này thật vô nghĩa, nhưng dù sao bạn tốt cũng có ý tốt, cô chỉ có thể làm vậy.

Lưu Bảo Bảo vung tay lên: “Không cần, bà đây có tiền! Chùa Linh Ẩn linh như vậy, sau này tớ cần cầu nhân duyên thì tiền nhang đèn tớ phải tự quyên góp, thành tâm thì mới linh nghiệm…”

“Được, cậu tự quyết định đi.”

Lâm Thanh Mai nghĩ đến buổi tối phải về biệt thự, nghĩ đến cảnh Lập Gia Khiêm động tay động chân với cô thì hơi hoảng loạn trong lòng, cô còn chưa chuẩn bị tâm lý phát sinh quan hệ với anh nhanh như vậy…

Cô đột nhiên hỏi: “Bảo Bảo, đêm nay tớ ở nhà cậu được không, dù sao ngày mai chúng ta cũng đến chùa Linh Ẩn!”

Đương nhiên Lưu Bảo Bảo cầu mà không được, hai người bạn tốt tính tiền rồi đi dạo phố cùng nhau.

Suốt bảy năm chưa từng có giây phút nhàn hạ như vậy.

Lập Gia Khiêm ở biệt thự đã thay toàn bộ vỏ chăn trong phòng ngủ rực rỡ hẳn lên, tất cả đều do anh tự cầm vào phòng giặt bỏ vào máy giặt giặt sạch.

Anh coi cuộc gặp gỡ đêm nay thiêng liêng giống như đêm động phòng hoa chúc.

Thậm chí anh còn tự ủi ga trải giường…

Hành động đó làm tất cả mọi người trong biệt thự của Lập Gia Khiêm đều kinh ngạc.

Asa còn bị Lập Gia Khiêm ra lệnh bắt tối nay phải đi ngủ lúc tám giờ.

Qua bữa cơm tối, Lập Gia Khiêm ở trong phòng sách bắt đầu xem từng giờ dài như một năm, cách năm phút lại xem điện thoại một lần.

Anh gửi tin nhắn cho Lâm Thanh Mai: Thanh Mai, bao giờ em về? Muộn thế nào anh cũng sẽ chờ em.

Anh nghĩ cô gặp lại Lưu Bảo Bảo nhất định sẽ có rất nhiều chuyện muốn nói, nhưng quan trọng là đêm nay Lâm Thanh Mai phải về nhà.

Chẳng qua anh không dám nói yêu cầu này trong tin nhắn, bây giờ anh chờ cô về giống như cô vợ nhỏ chờ chồng.

Trong phòng Asa có điện thoại bàn, trước khi ngủ thằng bé đã nhận được điện thoại của Lâm Thanh Mai, nói đêm nay sẽ ở nhà cô Lưu, hai mẹ con vui vẻ nói chuyện với nhau mười phút rồi cúp máy.

Asa còn bảo Lâm Thanh Mai hãy chơi thật vui.

Lâm Thanh Mai tràn đầy vui mừng cúp máy, tình trạng hiểu được để giao tiếp với con trai mà không có rào cản làm Lâm Thanh Mai vừa nhớ tới đã cười ngây ngô vài phút.

Cười hạnh phúc.

Lập Gia Khiêm đáng thương chờ và chờ, đến 12 giờ đêm, sự kiên nhẫn của anh đã hoàn toàn hao đi.

Anh lập tức lấy điện thoại ra gọi, Lâm Thanh Mai không nghe máy, anh gọi liên tục sáu lần, cô không nghe máy lần nào.

Lập Gia Khiêm không biết, giờ phút này Lâm Thanh Mai và Lưu Bảo Bảo đang ở trong một phòng karaoke xa hoa ca hát.

Hai chị em bảy năm mới gặp lại, có quá nhiều chuyện muốn nói, có quá nhiều bài hát muốn hát cùng nhau.

Hát đến chỗ buồn, Lâm Thanh Mai khóc, Lưu Bảo Bảo cũng khóc.

Lâm Thanh Mai khóc thút thít vì bảy năm thanh xuân lãng phí của mình, Lưu Bảo Bảo khóc vì tình yêu đã hết của mình và Lập Tư Thần.

Bảy năm qua, cảnh còn người mất, Lâm Thanh Mai đã làm mẹ, Lưu Bảo Bảo vẫn độc thân.

Thứ duy nhất không thay đổi là tình bạn giữa hai người.

Thông qua lễ rửa tội, tẩy đi duyên phận, chỉ để lại những kí ức vàng son.

Trong lúc Lâm Thanh Mai và Lưu Bảo Bảo vai sát vai đứng trước màn hình lớn hát bài ‘Mười năm’ của Trần Dịch Tấn, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra.

Lưu Bảo Bảo mắt say lờ đờ híp lại nhìn người đàn ông đi vào, cô kinh ngạc nói: “Tư Thần…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK