• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng sớm, những tia nắng đầu tiên chiếu vào phòng, như một người bạn nhỏ, vội vã gọi các bạn khác mang thật nhiều ánh nắng hơn đi vào.

Những tia nắng mặt trời tung tăng trên mặt Tống Y, khiến cô khó chịu trở mình. Nhưng ở phía bên kia lại có nhiều nắng hơn.

Kéo kéo tóc, Tống Y rốt cuộc không chịu nổi đành mở mắt ra.

Ngày hôm qua cô khóc quá nhiều, hai mắt sưng húp lên, không mở ra được.

Cho nên khi mở mắt ra nhìn thế giới, cô liền thấy thế giới nhỏ đi rất nhiều.

" A! Chết mất! Chết mất!!"

Sau khi say rượu, những cơn đau đầu liền ập đến. Tống Y vỗ nhẹ đầu một chút mà cũng không đỡ.

Ngoài ra còn có vết thương trên chân. Hôm qua dẫm phải mảnh thủy tinh, nhưng lúc ấy Tống Y say lợi hại, căn bản không thèm quan tâm. Bây giờ tỉnh dậy, cảm giác đau đớn kéo đến như sóng thủy chiều, gào thét mà tới.

" Xong rồi, đôi chân nhỏ như hoa như ngọc của mình làm sao lại trở nên thế này."

Sáng sớm tốt đẹp nhưng cô gái xinh đẹp lại đang ôm bàn chân không đẹp, vẻ mặt đau buồn như chết cha chết mẹ.

Dùng cái mông di chuyển từng chút một, cẩn thận đỡ chân, Tống Y vất vả lắm mới đến được chỗ điện thoại di động.

Sau khi mở khóa, Tống Y chuẩn bị gọi cho Ngô Ngữ. Cô như thế này có thể coi như tai nạn lao động đi.

" Sao mình lại gọi cho Thời Ẩn Chi nhiều như vậy?"

Sau khi mở danh bạ, cô thấy trong danh sách các cuộc gọi gần đây có rất nhiều cuộc gọi cho anh.

Chiều qua, lúc cô uống say đã gọi ba cuộc điện thoại cho Thời Ẩn Chi, nhưng anh đều không nghe. Sau đó Thời Ẩn Chi gọi đến, ngược lại cô lại nghe.

Tống Y mở chỗ cuộc gọi đã nhận ra, kiểm tra một chút, phát hiện thời gian hai người nói chuyện tận hơn một tiếng, liền chìm trong suy nghĩ.

Rượu phẩm của cô không tốt, điểm này cô đã xác định.

Tống Y say rượu có thể làm ra chuyện gì, chính cô cũng không dám chắc.

Mở Wechat ra, Tống Y do dự nửa ngày, mới đau khổ gửi cho Thời Ẩn Chi một tin nhắn, cẩn thận thăm dò:

[Hôm qua chắc tôi không nói linh tinh cái gì chứ? Nếu như có cũng bời vì tôi uống say rồi, anh ngàn lần đừng coi là thật nhá.]

Sau khi tin nhắn được gửi đi, không có phản hồi ngay lập tức. Tống Y xem giờ, đoán lúc này Thời Ẩn Chi không phải đi dạy thì cũng đang làm thí nghiệm, không rảnh xem điện thoại.

Thoát Wechat ra, Tống Y chuẩn bị gọi điện thoại cho Ngô Ngữ, quay số nhưng điện thoại lại hiện ra thông báo " Bạn đã cho đối phương vào danh sách đen."

" Mẹ kiếp, hôm qua mình đã làm ra bao nhiêu chuyện ngớ ngẩn cơ chứ!"

Chán nản nắm tóc, thảo nào đến bây giờ Ngô Ngữ cũng chưa gọi cho cô một cú điện thoại nào. Theo lý thuyết, buổi tối sau khi chị ấy hết bận nhất định sẽ gọi điện cho cô, nói một chút về triển lãm tranh...

Mở Wechat ra lần nữa, không có gì ngạc nhiên khi thấy dòng" Bạn đã xóa đối phương khỏi danh sách bạn tốt."

Kéo người ta vào danh sách đen, phía bên kia không gọi được nhưng bên mình có thể gọi cho họ.

Tống Y nơm nớp lo sợ gọi điện cho Ngô Ngữ, rất sợ chị ấy tức giận, cũng cho mình vào danh sách đen.

Thật may, điện thoại đã thông qua.

" Chị Ngô, chị nghe em giải thích."

Điện thoại vừa kết nối, Tống Y lập tức nói xin lỗi, lời thoại cùng với bọn tra nam ngoại tình bị bắt được giống nhau như đúc.

" Giải thích cái gì? Cô kéo tôi vào danh sách đen? Hay là bằng cách nào đó xóa bạn tốt với tôi trên Wechat lúc ba, bốn giờ chiều qua?"

Rõ ràng cách một cái điện thoại di động, nhưng một tiếng hừ lạnh của Ngô Ngữ cũng khiến Tống Y sợ hết hồn hết vía, hận không thể quỳ xuống ôm đùi gọi baba.

Dùng sức vỗ vỗ đầu mình, Tống Y thành tâm thành ý nói xin lỗi:

" Ba, con sai rồi. Người hãy tha thứ cho con trai thối này một lần đi!"

Ngô Ngữ lại hừ lạnh một tiếng, nhưng mà giọng đã đỡ hơn khá nhiều.

" Con trai thối, con lên Weibo xem chút đi, lại tăng thêm cho ba bao nhiêu gánh nặng công việc rồi? Tôi làm ba cô thật khổ cực mà, còn phải đi chùi đít cho con trai tôi."

Tống Y mới tỉnh dậy, còn chưa kịp lên Weibo xem xảy ra chuyện gì.

Sau khi cúp điện thoại với Ngô Ngữ, Tống Y liền mở Weibo. Vừa mở ra thông báo liền nhảy ra, tin nhắn riêng cũng có một đống.

Tống Y không hiểu chuyện gì xảy ra, cẩn thận đọc từng cái thông báo và tin nhắn riêng, tâm trạng vốn không tốt lại càng kém.

Lên hot seach trên Weibo nhìn, quả nhiên cô lại lên hot seach.

" Tống Y, không biết xấu hổ", hai từ khóa mấu chốt này đang nằm trên no 1 hot seach.

Bác cả tốt Tống Tấn Hoa của cô quả thật nói được làm được, an bài truyền thông nhanh chóng như vậy, nhất định là đã nghĩ từ sớm.

Ấn vào hot seach no1, hiện ra tên đề bài bài báo chính là 《 Tống Y, không biết xấu hổ 》.

Bài báo coi như viết không tệ, tập trung vào sự vô sỉ của Tống Y, giải thích mọi mặt các loại không biết xấu hổ của cô, nội dung chính chủ yếu có mấy điển này.

Vốn di động của xí nghiệp Tống thị, vẽ tranh với giá cao, mưu cầu thanh danh.

Mặc kệ sống chết của người nhà, cho dù xí nghiệp Tống thị có nguy cơ phá sản, một đồng cũng không giúp đỡ.

Sau khi về lại đơn phương đoạn tuyệt quan hệ với Tống gia, thậm chí còn chọc cho Tống lão phu nhân tức đến phải nằm viện.

Cuộc sống riêng tư thối nát, trai gái đều ăn, không kiêng kị gì, đã sớm nhiễm AIDS từ lâu.

Bài báo như có chứng cớ, thậm chí ngay cả giấy chuẩn đoán Tống Y bị ADIS ở bệnh viện cũng có, thật là nhọc lòng.

Cô nhìn xuống mấy bình luận bên dưới, gần như đều thất thủ. Các loại lời lẽ bẩn thỉu gì cũng có, thăm hỏi cha mẹ, thăm hỏi bộ phận sinh sản của cô vẫn còn tốt chán, thậm chí còn p ( photoshop) di ảnh của cô, rủa cô đi chết đi.

Thật may Tống Y cũng không phải loại thủy tinh, mong manh dễ vỡ. Nếu đổi lại là cô gái khác, còn không biết đang khóc thành dạng gì rồi.

Wechat của Ngô Ngữ đã kết bạn lại lần nữa, Tống Y gửi một tin nhắn bằng giọng nói qua cho chị ấy.

" Chị Ngô, lại gây thêm phiền toái cho chị rồi. Cái chuyện không ăn được thì đạp đổ này của Tống gia em thấy mà cũng hoảng."

Dựa theo tình hình hiện tại mà đánh giá, chắc Ngô Ngữ đang khẩn cấp triển khai phương án, phản bác cho Tống Y. Đợi một lúc, Wechat của Tống Y mới thấy tin nhắn trả lời của chị.

Chị ấy cũng với những nhân viên chuyên nghiệp khác bàn bạc từ rạng sáng đến giờ, đều nhất trí tán đồng phương án phỏng vấn quay phim tài liệu.

Đặc biệt nhằm vào những chỗ ngứa của bài báo trên mạng liên quan đến Tống Y, hơn nữa đều là các con số tiếp thị. Nếu thật sự muốn kiện thì số vụ kiện sẽ quá nhiều, không thực tế cho lắm.

Đài CCTV trước đây đã đặc biệt mời Tống Y quay một bộ phim phóng sự liên quan tới kỉ luật của các họa sĩ Trung Quốc thời nay. Vốn đã hẹn vào giữa tháng sau, nhưng bây giờ đúng lúc lại nói muốn quay trước, bên CCTV muốn phát đoạn phim của Tống Y trước thời hạn.

" Bên em không có vấn đề gì, chi phí và độ trì hoãn nhân lực của việc điều chỉnh thời gian quay bên CCTV toàn bộ đều do em chi trả."

Xem nội dung tập tin Ngô Ngữ gửi đến, Tống Y không có ý kiến gì, nhấn vào tin nhắn thoại nói.

Gần đây đều xảy ra liên tiếp chuyện không thuận lợi. Tống Y còn khá ổn, chủ yếu đều do Ngô Ngữ bận rộn, sớm muộn cũng bận như con quay.

Tống Y vốn còn muốn để Ngô Ngữ liên lạc với bác sĩ y khoa bên thành phố Y một chút, nhưng giờ đành phải bỏ ý định này đi, sợ Ngô Ngữ không giúp được.

Tốc độ trả lời tin nhắn lần này của Ngô Ngữ đã nhanh hơn, nói một câu ngắn gọn lại khiến Tống Y rất lâu cũng không có cách nào trả lời.

" Nếu như có thể, nói chuyện với ba em một chút."

Cha của Tống Y - Tống Tự Ninh là chủ tịch của xí nghiệp Tống thị. Nhưng mà mấy năm nay đã sớm đen quyền lợi bỏ ra hết rồi, đây cũng là một trong những lí do gián tiếp khiến xí nghiệp Tống thị ngày một đi xuống.

Ông là doanh nhân có năng lực lại thành công, nhưng lại không không làm tốt phần kinh doanh trong gia đình.

Đến nay Tống Y vẫn còn nhớ rõ năm đó, vào cái ngày mẹ Giải Giai Chiêu mất, người cha tốt của cô liền dẫn tiểu tam đến, bắt cô gọi " Mẹ".

Với Tống gia, Tống Y chán ghét; còn với Tống Tự Ninh, Tống Y là hận, hận thù sâu sắc.

Đã từng không chỉ một lần, Tống Y muốn đích thân trả thù giúp mẹ, sau đó tự kết liễu mình.

Chính ông ngoại, bà ngoại không ngừng khuyên bảo cô; là thế giới trong tranh khiến cô quên mất hiện thực tàn nhẫn.

" Được, em biết rồi."

Đã cắt đứt với Tống gia thì cũng nên cùng cái người cô gọi là ba có một kết thúc.

Từ danh bạ lướt đến số thư kí của Tống Tự Ninh, Tống Y không gọi điện đến mà chỉ gửi một tin nhắn ngắn qua:

[ Tôi là Tống Y, làm phiền thư ký Trương báo cho cấp trên của bác, mời ông ấy rút thời gian ra nói chút chuyện với tôi. Thời gian, địa điểm tự ông ấy định đoạt. Xong chỉ cần gửi tin nhắn cho tôi biết là được.]

Làm cha con đến mức này cũng không quan hệ nhiều lắm, gặp mặt còn phải thông qua thư ký, chỉ có thể nhắn tin chứ tuyệt đối không gọi điện thoại.

Sau khi gửi xong tin nhắn, Tống Y liền tải xuống một phần mềm trong ứng dụng di động.

Bây giờ trên điện thoại có rất nhiều phần mềm bác sĩ, có thể thực hiện các dịch vụ như đăng kí hẹn trước khám bệnh, và đặt câu hỏi trong lúc chờ phục vụ trực tuyến.

Ở Pháp và Ma đô*, Tống Y đều có bác sĩ gia đình cố định. Nhưng bây giờ ở thành phố Y, nước xa không cứu được lửa gần.

( Ma đô: Thành phố Thượng Hải)

Tống Y đành phải tải xuống phần mềm tương tự, mất nửa ngày mới tìm được một bác sĩ phù hợp.

Là một nữ bác sĩ tại trung tâm dịch vụ chăm sóc sức khỏe cộng đồng gần đó, vừa vặn đi làm thêm giải đáp thắc mắc trên phần mềm.

Vết thương ở bàn chân qua một đêm không được xử lí, đã sưng đỏ và có mủ.

Mảnh thủy tinh của chai rượu vang vỡ nát đâm sâu vào chân cô, không rút ra được, chỉ có thể cố gắng nhịn đau. Chính cô nhìn thấy mà còn giật mình.

Đem chân gác lên ghế sofa, để cái chân bị thương ở ngoài không khí. Tống Y cầm một cái gối để dưới gáy, nhàm chán chơi trò rắn nhỏ tham ăn.

Trong chế độ vô tận, cô vất vả lắm mới leo đến hạng 1, lại nhanh chóng đâm vào con rắn.

Trong trận chiến, Tống Y luôn từ từ nuôi lớn rắn trong góc, nhưng lại bị mấy con rắn lớn của đối thủ tấn công.

Sau khi ăn được một vài con rắn tham lam, cả người Tống Y như tự kỉ vậy.

Âm thanh của Wechat vang lên, có tin nhắn mới. Tống Y thoát khỏi trò chơi mở ra xem, là Thời Ẩn Chi:

[ Em hôm qua vừa khóc vừa nói muốn gả cho tôi, không kết hôn không được. Sao bây giờ còn chưa quá một ngày mà đã quên sạch sẽ rồi?]

Aaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!

Tống Y dùng đầu hung hăng đập xuống chiếc gối mềm mại, áo não muốn thức tỉnh bản thân ngày hôm qua.

Thời Ẩn Chi nói thẳng thừng như vậy, giống như cô tự mình chiếm lấy, rồi lại bạc tình vứt bỏ như tra nam vậy.

Cô làm sao lại có thể nói ra mấy lời mất mặt như vậy!!!

Quả nhiên là rượu vào lời ra, Tống Y tin, sâu trong nội tâm cô quả thật tồn tại ý nghĩ xấu xa như vậy.

Gửi một biểu tượng cảm xúc " Ba con sai rồi" qua, Tống Y lập tức cứu vãn:

[Rượu phẩm của tôi không tốt, rất dễ nói chuyện linh tinh, anh đừng coi là thật nha.]

Lần này Thời Ẩn Chi trả lời rất nhanh:

[ Muộn rồi, tôi tưởng thật đấy.]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK