• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: SunniePham

Cánh tay của anh nhẹ nhàng chà xát một bên ngực cô nhưng lại không mang theo bất kỳ tình ý sắc vị gì, khóe môi của anh cong lên lộ ra một nụ cười đầy tà tứ: "Anh có thể cảm thấy được, trái tim của em đang đập vì anh ."

Lê Tử Hâm bất thình lình bị một câu nói ngọt như vậy làm hai gò má càng trở nên đỏ ửng.

Đột nhiên anh ngẩng đầu lên, nhìn vào đôi mắt đang mê mang kia, cuối cùng vẫn là không chút kiềm chế được, chờ đợi khi thấy cô hoàn toàn không có ý định muốn phản kháng. Anh dịu dàng dùng đầu lưỡi liếm mút đôi môi ngọt ngào đáng yêu kia.

Nhưng trong một giây nào đó anh vẫn mang theo một chút tôn trọng, thử thăm dò nhịp tim của cô, rồi sau đó bắt đầu dùng sức, mùi vị tình sắc cũng dần lộ ra.

Cách một cái áo lót anh xoa bóp nơi mềm mai như tiểu bạch thỏ, Lê Tử Hâm không nhịn được ngưỡng mặt lên mà nhẹ nhàng thở dốc, cũng chẳng còn tí sức lực nào mà để đưa tay chống cự.

Nhân cơ hội nàng anh cởi bỏ tấm áo lót đang cản trở mình xuống, vén áo lên để lộ ra bộ ngực yêu kiều từ vạt áo nhảy ra ngoài. Lê Hiên dùng hai ngón tay kẹp nụ hoa đang trở nên cứng rắn lại, ngón tay khác càng không ngừng chà xát nụ hoa mềm mại đang nổi bật trên da thịt trắng noãn, cánh tay còn lại cũng không dừng lại tùy ý nắm được nói rồi xoay tròn khiến nó trở nên cứng hơn.

Đầu lưỡi của anh càng thêm xâm nhập vào trong cái miệng nhỏ của cô, cũng đồng thời mặc kệ cô ra sức chống cự. Anh nâng lên đầu lưỡi của cô lên, ép buộc cô hòa cùng mình, cùng triền miên với anh.

Trong lòng Lê Tử Hâm vô cùng tức giận, cảm thấy khó chịu vì nụ hoa bị Lê Hiên chơi đùa như vậy, nhưng lại có một cảm giác vô cùng sảng khoái dâng lên. Đồng thời còn cảm thấy mình không còn phòng bị anh nữa.

Cô đang suy nghĩ cái gì vậy, thật là xấu hổ mà? Lê Tử Hâm bất thình lình tỉnh táo lại, muốn đứng dậy né tránh nhưng trên mặt Lê Hiên lại lộ ra một gương mặt vô cùng gian xảo, rất nhanh sau đó anh liền ngẩng đầu lên, đem môi nóng bỏng của mình dán nụ hoa chưa được vuốt ve kia, đầu lưỡi càng không ngừng đuổi theo nụ hoa, trêu chọc hút chơi, khiến nó ở anh trong miệng cùng bên kia lại một lần nữa trở nên cứng rắn vô cùng.

Lê Tử Hâm vẫn nhịn không được, từ ngực truyền tới cảm giác tê dại làm cô không ngừng rên rỉ, không nhịn được khẽ gọi tên của anh: "Lê, Lê Hiên. . . . . ." Âm thanh kia dịu dàng như nước chảy, làm cho chính cô cũng cảm thấy kinh ngạc vô cùng, có chút không tin được là âm thanh này lại phát ra từ miệng của chính mình.

Lê Hiên vì câu này mà vô cùng hài lòng, cô luôn ở dưới thời điểm không thích hợp mà gọi ra anh, nhưng anh sẽ không buông cô ra nữa.

Lê Hiên càng dùng thêm sức, ngón tay thon dài dần dần dò xét đi xuống, quần ngoài của Lê Tử Hâm rất nhanh đã bị cởi ra, ngay sau đó là quần lót nhỏ.

Lửa nóng theo môi của Lê Hiên điểm lên từng đường cong xinh đẹp của cô đi xuống phía dưới thăm dò, đi thẳng tới chỗ tư mật làm cho cô vô cùng run rẩy và hưng phấn.

Anh mới vừa tùy ý trêu chọc mà cô đã sớm tiết ra nhiều mật dịch như thế, cứ thế giờ phút này khi đôi môi anh dịu dàng nóng bỏng chạm vào nơi đó thì trong nháy mắt, đầu óc của cô đã trở nên trống rỗng. Cả người chỉ tràn đầy cảm giác thoải mái, đến nổi chuyện khác cũng không nhớ được nữa.

Lê Hiên không chút do dự dùng động tác rất nhanh kéo hai chân của cô ra, sau đó thì cả khuôn mặt đều dán tới, bởi vì thức đêm nên trên cằm nhô ra một chút râu kích thích ở hai đùi của Lê Tử Hâm, làm cho cô không ngừng run rẩy và hưng phấn.

Cái lưỡi linh hoạt trượt vào, vừa bắt đầu giống như là đang thử dò xét nhau, nhẹ nhàng tìm kiếm, ngay sau đó hình như là muốn cho cô nhiều kích thích hơn, không chút lưu tình mà đâm thật sâu vào lộ ra một ít thịt non mềm, khiến cho cô mật dịch của cô trào ra mãnh liệt, làm cho ga giường màu xanh bên dưới ướt đẫm.

Lê Tử Hâm vô cùng ngượng ngùng, cô phát hiện người này làm chuyện thật sự là vô cùng mắc cỡ, làm cho cô không hề phản ứng kịp, đột nhiên Lê Hiên đem đầu lưỡi của mình đi vào thật sâu, liếm láp mật dịch đang tràn ra ngoài.

Cô kìm lòng không được mà kêu lên một tiếng sợ hãi, cả người cảm nhận sự kích thích tê dại tê dại không rõ, không nói rõ đó là gì hình như là có chút ngứa ngáy, chỉ hy vọng đầu lưỡi của anh có thể dùng thêm một chút sức, đi vào sâu thêm một chút

"Bảo bối, có phải rất muốn rồi phải không?" Lê Hiên ngước đầu từ giữa hai chân của cô lên hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK