Mùa đông ở Giang Nam nhiệt độ không thấp như ở phương bắc, nhưng độ ẩm ở Ma Đô tương đối cao, ẩm ướt với se lạnh càng làm người khó chịu, lúc này nhiều người ở Ma Đô đã mặc trang phục mùa đông.
Ăn mặc mỏng manh thường là những nữ tử thích ăn diện đấy.
Hôm nay, Trương Ức Vãn mặc một áo khoác màu vàng nhạt, bên trong là một chiếc áo lông cừu Violet, trên cổ là một chiếc khăn chỉ nhị, không nhìn ra một chút nào là tặc tiểu thư, mà lại như tiểu thư của đại gia tộc.
Hoàng Y Y cũng mặc một chiếc áo khoác màu nhạt, phong thái uyển chuyển hàm xúc mà đứng ở cửa chờ "Chị Dâu".
Hai người gặp nhau ở cổng trường, gió lạnh vi vu, người đi đường có chút nhộn nhạo...
Ha ha
Mỹ nữ như hoa, rất đẹp mắt đấy.
Nữ sinh xinh đẹp như Vũ Tịch Nhan, Từ Lam, không hề kém cạnh so với hai người họ.
Nhưng có hai thứ mà bọn họ không thể so sánh với các nàng được.
Thứ nhất, Phật dựa vào mạ vàng, người dựa vào trang phục. Đám người Vũ Tịch Nhan, Từ Lam chỉ có thể mặc đồng phục, đó chính là giảm sự hấp dẫn rất lớn.
Thứ hai, Hoàng Y Y và Trương Ức Vãn đang ở vào độ tuổi rực rỡ nhất, chỗ nên lồi thì lồi, nên lõm thì lõm, bộ dáng thành thục, thùy mị tuyệt đối không phải nữ hài có thể so sánh.
Lúc này là thời điểm tan học, Lý Hải huấn luyện viên lẫn trong đám người, đôi mắt sáng lên như đèn pha.
Lúc hắn thấy Hoàng Y Y ăn mặc hợp thời trang, nhưng rất nhanh mắt lại lồi ra, Trương Ức Vãn dáng người càng thêm đày đặn xuất hiện, hai nữ tử đều động lòng người, khiến huấn luyện viên Lý xem đầu óc choáng váng, phân không rõ Đông Tây Nam Bắc.
Hắn hấp tấp mà chạy tới : Ừ a... A... cả buổi mới nói :
- Cô Y Y, vị này chính là đối thủ tỷ võ của cô sao?
Trương Ức Vãn không thèm để ý đến hắn, hỏi :
- Y Y, Cổ Thần Dật đâu rồi?
Ánh mắt Huấn luyện viên Lý có chút u oán, thầm nghĩ:
- Cổ THần Dật? Nàng cũng biết tên tiểu tử này? ta hôm nay là trọng tài của các ngươi được không?
Tổ trưởng của năm nhất Trương Danh đi qua cạnh Lý Hải, kinh ngạc nói :
- Thầy Lý, chuyện gì vậy? sao ông như một oán phụ thế?
Sắc mặt HLV Lý xanh mét.
Toàn thân không thoải mái a...,quay đầu thấy Cổ Thần Dật đang cười hì hì đi tới, nét mặt hai mỹ nữ nhìn thấy hắn khác một trời một vực khi nhìn thấy mình, ngay lập tức oán khí xông lên đầu, nói :
- Cổ Thần Dật, tranh thủ thời gian đi sân vận động, kiểm tra xem lôi đài chuẩn bị xong chưa, sau đó chống đẩy 200 lần.
Cổ Thần Dật: ...
Hôm nay là thời gian sinh hoạt của lớp võ thuật, mọi người trong lớp đã biết hôm nay có một trận luận võ, là cao thủ nổi tiếng nhất toàn trường Cô giáo Hoàng Y Y và một nữ tử khác ở bên ngoài. Nữ tử kia bên ngoài như thế nào, bọn hắn không biết, nhưng danh khí Hoàng Y Y thì sao?
Sau khi phát sinh sự kiện Vũ Điền Hỉ Nhị, danh tiếng HOàng Y Y lấn át hết tất cả thầy trò, có yêu tâm, quả quyết, võ công cao cường...chỉ thế thì thôi nhưng Cô Y Y lại là đại mỹ nữ.
Ngẫm lại xem, mỹ nữ như vậy luận võ, tạm thời không nói đến thắng thua, có thể thấy được đã là may mắn rồi.
Lúc Cổ Thần Dật đi vào sân vận động, nhà thể dục đã rất đông người rồi.
Trong đó có không ít người hóng được nữ tử bên ngoài kia có chút quan hệ tới Cổ Thần Dật, hơn nữa quan hệ giữa hắn và cô Y Y cũng rất tốt, thấy Cổ Thần Dật đến, đã có người muốn nghe hắn nói rõ tình huống.
Sau đó, bọn hắn thấy Cổ THần Dật đến cạnh lôi đài thành thật mà chống đẩy.
Vương Vi Sâm nhìn có chút hả hê nói:
- Xem ra, Huấn luyện viên Lý lại phạt hắn chống đẩy rồi.
Tiểu Dân hưng phấn rồi...hắn thích lớp trưởng ban 6 Từ Lam, trong lớp rất không thuận mắt Cổ Thần Dật. Trước kia, Cổ Thần Dật vẫn luôn là kẻ bất lực, nhưng từ học kỳ này, hình tượng đã yên lặng cải biến, Từ Lam bắt đầu chủ động tiếp cận hắn.
Tiễn Dân rất không thoải mái!
- Lớp trưởng, bạn không phải lớp võ thuật nên không biết tình huống của chúng ta. Kém nhất lớp chính là Cổ THần Dật. Bạn xem tiểu tử này, một cơn gió cũng có thể thổi bay mà hắn cũng vào lớp võ thuật, đó là sỉ nhục của Trung Học Văn Lai. Huấn luyện viên Lý không thích hắn, ngày nào cũng phạt hắn chống đẩy, trung bình tấn...Ai.
Từ Lam chán ghét liếc một cái mắng :
- Mồm chó không mọc được ngà voi.
Sau đó lớn tiếng hỏi Vương Kỳ bên cạnh :
- Vương Kỳ, tớ không biết bạn học này, bạn biết hắn sao? Hắn cùng lớp bạn à?
Vương kỳ là Từ Lam bạn bè, sau khi hơi sững lại, lập tức lắc đầu nói :
- Không quen, người đấy học trường mình sao?
Tiễn Dân xấu hổ, mặt mũi đầy tức giận nhìn về phía Cổ Thần Dật...
Trong lúc nói chuyện, ba người đi vào sân vận động, cô Y Y không nói, ai cũng biết, vị nữ tử bên cạnh kia cũng xinh đẹp như hoa, cô Y Y cũng hơi so sánh không kịp khiến cho người chấn động.
Sao lại như thế?
Lý Hải huấn luyện viên từ sau lưng các nàng bước lên vài bước, đi vào giữa lôi đài, nước bọt văng khắp nơi nói :
- Các bạn học sinh, hôm nay rất đông người, lớp võ thuật tập chung chỗ này, những người khác lui ra phía sau một chút. Hôm nay là một ngày rất ý nghĩa của lớp võ thuật.
- Cô giáo Hoàng mọi người đều biết, là cô giáo dạy số học, phụ đạo lớp vi tính, là cô giáo ưu tú số một số hai của trường...
Hắn nịnh nọt một phen, hơi liếc về phía HOàng Y Y, thấy nàng một bộ không để ý, nuốt nước bọt nói tiếp...
- Mọi người chắc đã biết, cô giáo Hoàng không chỉ dạy học rất giỏi, mà võ công cũng rất tốt. Lần trước, có kẻ bắt cóc vào trường muốn trả thù bạn Cổ Thần Dật, bị cô Hoàng đánh lui. Chuyện này cho chúng ta biết , thứ nhất, đó là tầm quan trọng của luyện võ, mọi người nghĩ xem, kẻ bắt cóc vì sao vào trường trả thù Cổ THần Dật? đây là bởi vì hắn quá yếu, vừa nhìn là biết dễ bắt nạt đấy. nếu thay bằng một bạn khác, vi dụ như Hứa Bác, thì kẻ kia sẽ phải suy nghĩ lại, chắc sẽ không dám đi vào trường học...
Lớp võ thuật cùng nhau gật đầu, hiển nhiên đấy, Hứa Bác đã được cả lớp biết có thể đứng đầu lớp, mà Cổ THần Dật chỉ có mỗi một độc thủ là bắt trúng chỗ nên bắt...qua là hèn mọn bị ổi rồi.
- Mà nếu thay vào là ta...
Lý Hải huấn luyện viên dương dương đắc ý mà chỉ chỉ cái mũi của mình, thần khí nói:
- Sẽ không bao giờ có chuyện kẻ bắt cóc đi vào trường học, mà ta sẽ giải quyết hắn bên ngoài rồi...
Hắn liếc mắt bốn phía, huấn luyện viên Lý tiếp tục nói:
- Nói tiếp, kẻ bắt cóc có vận khí khá tốt, lúc đó ta không ở trường học, nếu không sao lại để cho hắn đào tẩu...thứ hai, chuyện này nói cho chúng ta biết, đừng nhìn Cô Hoàng là một cô giáo, nhưng thực lực rất mạnh. Cho nên, hôm nay người xem luận võ rất nhiều...Hi vọng đệ tử lớp võ chăm chú mà xem, học tập sở trường, rồi so sánh với những gì mà ta dạy, xem có chỗ nào bất đồng không.
- Còn có một việc, sau khi bắt đầu luận võ, mọi người hay hô to cổ vũ cho cô Hoàng, Cô là một giáo viên trẻ tuổi, lực lượng có thể kém ta, có khuyết điểm, nhưng mọi người phải biết rõ đạo lý bù trừ. Tốt rồi, luận võ bắt đầu.
Lý Hải huấn luyện viên cười chắp chắp tay, thối lui ra một bên.
Hắn là trọng tài nên vẫn phải ở lại lôi đài.
Lúc này, mọi người đều có đủ loại tâm tư.
Xem náo nhiệt không nói, mặc dù là hai người trong cuộc như Hoàng Y Y và trương Ức Vãn, cũng có tâm tính khác, muốn kiểm tra sâu cạn của đối thủ, mà vẫn muốn giữ lại lá bài tẩy.
Bất quá, Trương Ức Vãn cũng cảm giác được Hoàng Y Y lợi hại...Cổ THần Dật nói nàng bất phân thắng bại với thích khách kia, nàng một mực không tin, hiện tại xem có thể là sự thật.
Phiền toái rồi!
Nếu nàng thật sự giỏi như thế, công phu hẳn là trên mình, tình huống như thế, sao để lại được cái gì?
Nhớ tới lời nói của Cổ Thần Dật, lúc này đã không còn đường lui, phải xuất ra tư thế cao thủ, khiến cho Hoàng Y Y không dám tiến công toàn lực.
Liếc mắt, Trương Ức Vãn cười hỏi:
- Y Y, nghe khẩu khí của vị trọng tài này, tựa hồ là một cao thủ?
Lý Hải huấn luyện viên mặt mũi tràn đầy tức giận.
Hoàng Y Y mỉm cười nói:
- Ha ha, nghe khẩu khí xác thực là như vậy.
Trương Ức Vãn nhìn thoáng qua Cổ THần Dật ngoài lôi đài, hỏi :
- Tiểu Dật sao lại đi học võ với vị này?
- A...huấn luyện thân thể nha, cái này cũng không quá để ý.
- Không được, về sau ta đến dạy hắn, miễn cho bị người khác dạy hư, Y Y, chúng ta bắt đầu đi.
Hoàng Y Y đột nhiên có chút chột dạ... Dù sao nàng đã thấy tử trạng của Vũ Điền Hỉ Nhị và mấy phần tử khủng bố, đều là một kích mất mạng. Ngọa Long Quật Khởi đều phán đoán là nữ tử này ra tay. nghĩ đến Cổ THần Dật từng nói, khả năng luận võ của Trương Ức Vãn không tốt, nhưng thủ đoạn giết người cực kỳ sắc bén, có thể hay không đang đánh nhau, một phi đao lấy mạng của mình không?
Nàng có chút chột dạ.
- Ức Vãn, hạ thủ lưu tình a...chúng ta đánh đến điểm thì dừng.
Trương Ức Vãn cười cười, thầm nghĩ:
- Tiểu Dật nói không sai, sau khi áp đảo khí thế, có thể thong dong xuất thủ.
Trong miệng nói ra:
- Yên tâm, Chị sẽ không đả thương em đấy.
Người bên ngoài nghe được hai người bọn họ nói chuyện, lại kinh ngạc.
Lúc trước Hoàng Y Y và Vũ Điền Hỉ Nhị chém giết, đám người Lý Hải không nhìn thấy, nhưng nhiều người vẫn thấy. Nàng xuất thủ gọn gàng, tung cước liên tục, mắt đến chân đến, tuyệt không phải người bình thường so sánh được, nhưng nghe khẩu khí, nữ tử kia còn muốn giỏi hơn thì phải?
Lý Hải huấn luyện viên kinh ngạc nhìn Trương Ức Vãn, hai nữ tử mặc dù không nói gì, nhưng giọng nói có ý khinh thường hắn, điều này khiến hắn khó chịu.
Hắn đưa cánh tay lên quát :
- Bắt đầu.