• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáu người Nhậm Quảng Bách nghỉ ngơi một đêm, Nhan Hàn ở đây cũng bình lặng trải qua một đêm. 

Mới qua một ngày nhưng việc trở lại cái ‘ nhà giam ‘ này khiến y rất không thoải mái, nếu không phải dựa vào sự thương nhớ Nhậm Quảng Bách, y căn bản một khắc cũng qua không được.

Hy vọng Douglas có thể đồng ý điều kiện đó, nếu không được…… Y cũng chỉ có thể nghĩ cách thoát đi nơi này. 

Mới rạng sáng, Nhan Hàn vừa rời giường khi đã bị Douglas gọi đi gặp mặt. Adolf còn ngủ say ở trong phòng, việc gì xảy ra cũng không biết.

Nhan Hàn đến văn phòng ngày hôm qua, tiến vào, ngồi xuống trước mặt Douglas, nhìn ông.

Chỉ thấy Douglas nhìn Nhan Hàn, cũng đưa giấy trong tay giao cho y. 

Nhan Hàn nhận lấy xem xét, Douglas mở miệng: “Ở trên đồng ý điều kiện của cậu, vấn đề là, cậu cần nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, mới có thể rời khỏi binh đoàn.”

Nhan Hàn rất vừa lòng, lập tức ký tên trên hiệp ước, nội dung bên trên y đọc rất rõ ràng, chỉ cần y lấy [ Skoda ] trở về, nộp toàn bộ chúng lên trên, y có thể được tự do. Nội dung không có bẫy rập hoặc y nghĩa khác, vô cùng rõ ràng, Douglas cũng có giúp y lấy lại quyền lợi.

Đưa hiệp ước giao cho Douglas, gật đầu với ông: “Cám ơn ngài.”

Douglas khó có được nét tươi cười, “Cảm tạ cái gì. Được rồi, ngay lúc này Adolf còn chưa biết, cậu mau chạy đi!”

Nhan Hàn gật đầu, đứng dậy rời đi, mới vừa đi tới cửa liền nghe thấy Douglas nhẹ giọng nói nhỏ: “Cẩn thận một chút, tồn tại trở về gặp tôi.”

Nhan Hàn gợi khóe miệng, gật đầu, mở cửa đi ra ngoài.

Douglas nhìn cửa chậm rãi đóng lại, nhẹ nhàng thở dài, bọn nhỏ đều trưởng thành rồi……

Nhan Hàn đi ra văn phòng, liền trực tiếp vào thang máy đi lên trên, tiếp theo lên trực thăng, rời khỏi sa mạc, hướng đến nơi mà y cần đến đầu tiên. 

Đích đến thứ nhất là —— Quốc gia cuối cùng, quốc gia thứ 7, U quốc.

Nói đến Adolf, hai giờ sau khi Nhan Hàn rời đi hắn mới tỉnh lại, phát hiện Nhan Hàn biến mất, tức giận đến mất đi lý trí, tìm Douglas hỏi rõ ràng. 

Douglas nói với hắn, nhưng loanh quanh vẫn không nói cho hắn biết là đi đâu, Adolf chỉ có thể tẹ mình rời khỏi đi tìm y.

Adolf sau khi đi, lại trộm đến nơi họp bí mật của hắn, nơi mà tổ chức tang giới tụ tập —— Tang Môn, cũng phái ra vài xác sống tinh anh cấp cao khống chế bọn xác sống bình thường tang thi đi tìm Nhan Hàn. 

Mà trong đám timh anh ấy cũng có ba người mà nhóm Nhậm Quảng Bách đã gặp —— Điềm Điềm, Tạ Nhi, Phạm Chấn.

Ba người liếc nhau, xuất phát chấp hành nhiệm vụ với các tinh anh khác, cũng trộm thảo luận thân phận Nhan Hàn. 

Bọn họ nhận được, chính là kẻ lần trước đã dọa bọn họ, khiến bọn họ cảm thấy vương của họ và tên nhân loại xinh đẹp kia thật giống nhau. Bởi vậy bọn họ quyết định, từ xuống tay trên nhóm người Nhậm Quảng Bách, liền chạy tới R quốc. 

Tạm không đề cập đến những người này. Sáu người Nhậm Quảng Bách rốt cuộc đến A thị trong mấy ngày đường, cũng tại đây cảm giác được quân đoàn trưởng có bao uy nghiêm.

Xe 6 người đến trước cổng lớn A thị, đã được nhiệt liệt mời vào trong, hai bên trái phải còn có hàng quân nhân cầm súng giơ tay cúi chào bọn họ, hết thảy cảnh tượng làm năm người Nhậm Quảng Bách không thể không tin, một đường đi cùng họ đến đây, hành vi cử chỉ không khác gì lão ngoan đồng, chính là đội trưởng quân đoàn.

Bởi vì có Lâm Dược, bọn họ vô cùng thuận lợi đến đơn vị hành chính trực chính thuộc, cũng đưa con chip giao cho Thủ tướng R quốc, hoàn thành nhiệm vụ.

Trong một gian văn phòng thật lớn, lúc này tắt đèn tối mịt. Tắt đèn, bọn họ chính thức truyền phát nội dung con chip.

Người xem rất ít, chỉ có Lục Thắc Vạn, Lâm Dược, năm người Nhậm Quảng Bách, một vị tướng quân cùng phó Thủ tướng Phương Tuấn.

Thông tin nhận được chính là quá trình nghiên cứu và kết quả của [ Skoda ], cùng điều tra mà Douglas nhận được rất giống nhau.

Người lấy tư liệu trộm được và phim âm bản giao cho Nhậm Đào, là một người bạn tốt của ông trước kia, một trong số những nghiên cứu viên, Phí Nhĩ Mạn.

Phí Nhĩ Mạn đã đưa ra một đoạn phim về [ Skoda ], phát hiện rất nhiều người xuất hiện triệu chứng sốt, thân thể không khoẻ mạnh, ông lo lắng cùng no liên quan đến [ Skoda ], bởi vậy trộm tiến hành nghiên cứu rất sâu về [ Skoda ], cũng bởi vậy phát hiện, nó là vật chất phóng xạ, sẽ tạo nên những thứ đáng sợ cho nhân loại.

Ông thông báo cho thượng cấp, cũng chính là tập đoàn tài chính khởi xướng hạng nghiên cứu này —— đưa ra thuyết minh nghiêm trọng cho tập đoàn Kim Bảo, lại bị bọn họ bác bỏ. Kim Bảo chẳng những không thu lại toàn bộ số chất [ Skoda ], ngược lại khăng khăng mà tiếp tục, còn tuyên bố ông phản bội, lập tức trục xuất ông khỏi đoàn nghiên cứu.

Phí Nhĩ Mạn lấy tư liệu phim âm bản xuống, bị đuổi giết, ông chỉ có thể đem tư liệu phó thác cho người bạn mà ông có thể tín nhiệm nhất, Nhậm Đào.

Và Nhậm Đào, cũng bởi vậy mà họa sát thân.

Vương Cường, chính là thành viên Kim Bảo, gã ta theo như lời kẻ là xuất ngoại làm buôn bán, kỳ thật chính là thế mạng cho Kim Bảo.

Biết được hết thảy chân tướng, hai anh em Nhậm Quảng Bách Nhậm Từ Nhạc cảm thấy kiêu ngạo vì có người cha như vậy, cha của hai người, lại dám mạo hiểm sinh mệnh giữ gìn hết thảy. Khó trách, từ tiểu học ông đã cho hai người biết đến những thứ kì quái, ra là đã sớm dự đoán được ngày này sao?

Lục Thắc Vạn lập tức liên lạc với O quốc, cũng quyết định, lại bởi vì biết được O quốc đã phái người đi trước thu lại [ Skoda ], mà người kia lại là 1003 – bộ đội đặc chủng ưu tú.

Nhậm Quảng Bách nghe xong, nhớ lại ngày đó Adolf lúc đưa Nhan Hàn đi luôn nhắc tới 1003, liền dò hỏi 1003 đích danh là ai.

Lục Thắc Vạn đang nối thông tin với Douglas thì nhướng mày, nói ra danh tính của 1003: “Là Nhan Hàn, có vấn đề gì sao?”

Nhậm Quảng Bách vui mừng nhiều hơn là kinh ngạc, kinh ngach với thân phận thật của Nhan Hàn, vui vì cuối cùng cũng tìm được Nhan Hàn. Vì muốn gặp Nhan Hàn, anh chủ động đưa ra yêu cầu nhiệm vụ với Douglas.

“Cậu muốn cùng 1003 lamg nhiệm vụ? Tôi vì sao lại phải đồng ý, nếu như cậu cản trở 1003 thì sao?”

Nhậm Quảng Bách còn chưa kịp nói, Lâm Dược liền nhảy vào thay anh mở miệng: “Cậu ta là đồ đệ tôi, ông còn nói cậu ta không có năng lực hay không?”

Douglas nhướng mày, có chút ngoài ý muốn Lâm Dược lại mở miệng, trầm mặc một hồi, đáp lại: “Đã vậy, tôi đây cũng không tiện nói thêm cái gì. Tôi sẽ phát một phần tư liệu cho các cậu, Nhậm Quảng Bách, bản thân cậu phải tự đuổi kịp bước chân của 1003. Nếu cậu cả trở, cũng đừng trách tôi loại bỏ cậu ra.”

Nói xong, Douglas quay sang chào Lục Thắc Vạn, đóng cổng thông tin.

Nhận được nhiệm vụ rồi, Nhậm Quảng Bách đi theo Lâm Dược. Bốn người Nhậm Từ Nhạc liếc nhau, không biết nên đi  đường nào.

Lâm Dược đưa Nhậm Quảng Bách quải trái quẹo phải, tiến cào thang máy xuống tầng trệt, đi ra đằng sau tầm khoảng một đoạn, mở cửa, tiến vào chính là một kho hàng vũ khí, dụng cụ.

“Đây là……” Nhậm Quảng Bách nhìn đống đồ trước mắt, tràn đầy kinh ngạc.

Lâm Dược cười đến đường hoàng, vươn tay trên dưới khoa tay múa chân, “Đây chính là vật phẩm đặc thù! Người ngoài còn lâu mới có nha.” Nói xong, cầm lấy trong đó một vật thể hình tròn màu bạc, giao cho Nhậm Quảng Bách, “Đây là vũ khí của cậu.”

Nhậm Quảng Bách nhận lấy, nhìn nhìn, không biết nên sử dụng như thế nào, ngẩng đầu nghi hoặc nhìn Lâm Dược. 

Lâm Dược cười cười, tiếp nhận vật đó, đùa nghịch trên tay một chút, vật thể liền mở ra, trên hình tròn xuất hiện mũi gai nhọn, lạnh băng đâm vào Nhậm Quảng Bách, nhanh truyền đến cảm giác đau.

“Đây là, vũ khí của tôi?”

Lâm Dược gật đầu, cười nói: “Đây là phát minh nghiên cứu mới nhất, phương pháp sử dụng tự bản thân cậu cân nhắc, mỗi người đều cần thiết tìm một thứ thích hợp nhất cho mình. Mà tên của nó còn chưa có, cậu là chủ nhân của nó rồi thì đặt tên đi.”

Nhậm Quảng Bách gật gật đầu, Lâm Dược đóng nó lại giao cho Nhậm Quảng Bách, Nhậm Quảng Bách nhìn, đặt tên cho nó: “Tên gọi Bạc Hàn! Màu bạc mang lại cảm giác lạnh băng.”

Lâm Dược hài hước nhìn anh, “Không phải là bởi vì người nào đó tên là ‘ Hàn ‘ chớ!”

Nhậm Quảng Bách không phản bác cũng không thừa nhận, mặt hơi hơi phiếm hồng, xoay người rời đi, vừa đi vừa nói: “Tôi bây giờ đi luyện tập, sáng mai xuất phát.”

Anh rất muốn đi ngay bây giờ, nhưng anh không muốn trở thành trói buộc của Nhan Hàn, cho nên anh cần nỗ lực gia tăng thực lực của mình.

Lâm Dược nhìn bóng dáng anh, cười cười, ngay sau đó rời đi, đi tìm bốn người Nhậm Từ Nhạc.

Lâm Dược nhìn bốn người cúi đầu uể oải, cười to nói: “Làm sao vậy?”

Hứa Thanh ngẩng đầu lên, vẻ mặt khổ sở mở miệng: “Nhậm Nhị ca đi, chúng ta không thể đi theo sao?”

Lâm Dược lắc đầu, “Như vậy sao được, bọn họ là đi hoàn thành nhiệm vụ, hơn nữa nhiệm vụ này không thích hợp quá nhiều người đồng hành, các cậu lưu A thị chờ bọn họ đi.”

Hứa Thanh lấy được đáp án như dự kiến, khổ sở rũ vai, Hà Cố ngồi ở bên cạnh an ủi cậu, “Không sao gì, bọn họ nhanh về thôi, năng lực của Nhan Hàn cậu lại không phải không biết, hơn nữa Nhậm Quảng Bách hiện tại cũng rất mạnh! Không sao đâu.”

Nhậm Từ Nhạc nhíu mày, đôi tay giao nắm, hắn rất muốn đi theo, nhưng hắn biết mình không thể, chỉ có thể ở đây đợi em trai trở về. Viên Bình bên cạnh hắn không biết an ủi hắn như thế nào, chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh không nói lời nào.

Lâm Dược thấy họ đều hiểu tình huống hiện tại, liền cho họ trở về nghỉ ngơi, nói với họ rằng Nhậm Quảng Bách ngày mai sẽ xuất phát, nhớ dậy sớm một chút để cáo biệt anh. 

Nhậm Quảng Bách ở phòng luyện tập đến khuya, thẳng đến anh hoàn toàn nắm cách dùng bạc hàn, anh liền trở về phòng nghỉ ngơi, chuẩn bị ngày hôm sau đi với Nhan Hàn. 

Nhìn trần nhà, Nhậm Quảng Bách nắm chặt nắm tay, Nhan Hàn, chờ anh!

Sáng sớm, Nhậm Quảng Bách xuất phát từ sớm, bốn người còn lại cáo biệt anh, anh lên trực thăng rời đi, mà mục đích của anh và Nhan Hàn lại giống nhau ——U quốc!

Bốn người Nhậm Từ Nhạc nhìn trực thăng bay đi, trong lòng lo lắng không thoát, chúng tôi chờ hai người trở về.

Bốn người thu dọn mọi thứ, rời khỏi đơn vị hành chính trực thuộc, ở phòng nào đó trong A thị, đợi họ trở về.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK