Mục lục
Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Việc này có quan hệ gì cùng thanh cao với cả không thanh cao, Mai thị vẫn luôn kháng cự, liền bởi vì sự tình giống như vậy đã phát sinh vài lần!

Không phải Mai thị không bình thường, là Dương gia quá không bình thường.

Mai thị sau khi bừng tỉnh đại ngộ, trước mặt Trình Khanh và Mạnh Hoài Cẩn thật là một khắc đều không ở lâu được.

Lúc này, Mai thị không quản bà mẫu sau núi giả, chính mình rời đi.

Thế tử phu nhân khẩn trương, bước nhanh từ sau núi giả ra tới, tươi cười trên mặt rất là cứng đờ:

"Trình giải nguyên, ngươi có thể tha thứ cho Nhu Gia hương quân, liền không thể tha thứ cho Đái Kiệt sao? Đái Kiệt đã nhận gia pháp của Hầu gia, hiện giờ bị nhốt ở trong từ đường không ra được, hắn muốn về Quốc Tử Giám, hắn đã được thăng nhập vào Suất Tính Đường, rất nhanh là có thể tìm được sai sự……"

Thế tử phu nhân lải nhải rất nhiều.

Trình Khanh vẻ mặt khó xử.

"Ta tha thứ Dương công tử hay không, cùng hắn có được trở lại Quốc Tử Giám hay không là hai việc khác nhau, đây là quyết định của Tế Tửu đại nhân, ta chỉ có thể thử hướng Tế Tửu đại nhân cầu tình, thế tử phu nhân, đây là việc duy nhất ta có thể làm được."

Thế tử phu nhân không được đến lời chắc chắn, hãy còn không cam lòng: "Chỉ cần ngươi thiệt tình cầu tình cho Đái Kiệt, Vương Tế Tửu khẳng định sẽ đồng ý, ngươi nói như vậy chính là cố tình đùn đẩy!"

Trình Khanh cười ha hả.

"Thế này cũng bị thế tử phu nhân nghe ra được nha, ta quả nhiên không thích hợp nói láo."

"Ngươi ——"

Thế tử phu nhân bị Trình Khanh nghẹn cho mặt đỏ tới mang tai.

Trình Khanh trầm mặt xuống, "Phu nhân cảm thấy ta cần phải tha thứ cho Dương Đái Kiệt? Ta nguyện ý nói chuyện cùng ngươi, là xem ở phân thượng Dương Nhị nãi nãi, Mai Hàn Lâm cùng ta là đồng hương, ta mới cho Mai Hàn Lâm mặt mũi này, nhưng muốn ta cho phủ Trường Hưng Hầu mặt mũi —— ha hả, Dương Đái Kiệt vì sao không thể về Quốc Tử Giám, thế tử phu nhân trong lòng hiểu rõ, tới khó xử tiểu nhân vật như ta, nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, sao không dám đi đến trước mặt Tế Tửu đại nhân ra vẻ ta đây!"

Thế tử phu nhân moi hết cõi lòng, cũng chưa có thể nghĩ ra được lời phản bác.

Bởi vì nàng bỗng nhiên ý thức được lấy phủ Trường Hưng Hầu đi áp chế Trình Khanh là vô dụng, Trình Khanh là một tên đầu đất ở trước mặt Trưởng công chúa cũng không biết điều!

Thế tử phu nhân phất tay áo bỏ đi.

Mạnh Hoài Cẩn nhìn thế tử phu nhân đi xa mới thở dài:

"Ngươi như vậy, nữ nhi của Mai đại nhân sau khi trở về chỉ sợ sẽ bị liên lụy."

Trình Khanh cười lạnh, "Ta dù cho không như vậy, Mai tiểu thư ở phủ Trường Hưng Hầu cũng không thiếu chịu ủy khuất. Ta tuy rằng không thể giúp Mai tiểu thư cả đời, lần này lại muốn mượn cơ hội trị phủ Trường Hưng Hầu một lần, thế tử phu nhân sau khi trở về khả năng sẽ mắng Mai tiểu thư, nhưng phủ Trường Hưng Hầu cuối cùng sẽ phát hiện, chuyện này còn cần nhờ Mai tiểu thư mới có thể giải quyết được."

Đều là cái gì nha.

Phủ Trường Hưng Hầu tuy rằng là huân quý, nhưng con cháu không đủ tranh đua, cũng sẽ suy tàn rất nhanh.

Nếu xem thường Mai gia, hà tất phải cưới Mai tiểu thư?

Đã cưới người trở về, lại thường xuyên biểu lộ ghét bỏ.

Nếu Mai tiểu thư chỉ đơn thuần là bằng hữu của Trình dung lúc sinh thời, Trình Khanh cũng không dùng sức giúp đỡ như vậy, nhưng Mai tiểu thư hiển nhiên cũng không quên hữu nghị cùng Trình Dung, vừa rồi ở trước mặt nhiều người như vậy mở miệng đánh gãy Trình Khanh…… Trình Khanh và ‘ Dung cô cô ’ trực tiếp liên hệ cũng không nhiều, nhưng sau khi Trình Dung chết, hình tượng ở trong lòng Trình Khanh ngược lại càng ngày càng tươi sống.

Đâu chỉ mỗi Trình Khanh tưởng giúp Mai tiểu thư, Mạnh Hoài Cẩn cũng tưởng.

Nhưng Mạnh Hoài Cẩn không có ở trước mặt phu nhân thế tử Trường Hưng Hầu mở miệng, chính là vì phòng ngừa thế tử phu nhân sau khi trở về hắt nước bẩn lên trên người Mai tiểu thư. Trình Khanh so với Mai tiểu thư nhỏ tuổi hơn, nếu phủ Trường Hưng Hầu nghĩ linh tinh về quan hệ giữa Mai tiểu thư và Trình Khanh, Mai tiểu thư còn có thể nhấc lên Trình Dung.

Bọ ngựa bắt ve, hoàng tước ở phía sau.

Sự tình Trình Khanh và Mạnh Hoài Cẩn kẻ xướng người hoạ, phải vì Mai tiểu thư xuất đầu, đều bị Tiêu Vân Đình và Ngũ hoàng tử xem ở trong mắt.

Nhưng hai người cách Trình Khanh và Mạnh Hoài Cẩn có hơi chút xa.

Đứng gần không được, Mạnh Hoài Cẩn sẽ phát hiện.

"Ngũ điện hạ có ý nghĩ gì?"

"Xem ra Mạnh học sĩ và Trình giải nguyên đều cùng vị phu nhân trẻ tuổi kia có nhận thức."

Bản lĩnh bắt trọng điểm của Tiêu Vân Đình không giống với người thường, "Ngũ điện hạ có phải nhận thức Trình Khanh hay không?"

Ngũ hoàng tử nhẹ nhàng lắc đầu.

"Cũng không tính là nhận thức, đã gặp qua ở một cửa hàng thịt dê, nhưng hắn không thấy được ta."

Ngũ hoàng tử ở trong một cửa hàng thịt dê gặp qua Trình Khanh.

Ngũ hoàng tử cũng sẽ không tùy tiện ra cung.

Địa phương có Ngũ hoàng tử, khẳng định có tứ hoàng tử, có tứ hoàng tử ở đó, thêm một tam hoàng tử cũng không kỳ quái. Ninh phi thực thích tìm Hiền tần gây phiền toái, tứ hoàng tử cũng trong tối ngoài sáng cạnh tranh cùng tam hoàng tử, nhưng thật ra ở trước mặt đại hoàng tử và nhị hoàng tử lại thu liễm rất nhiều, một ít người cảm thấy tứ hoàng tử là thật tình, Tiêu Vân Đình càng thích định tính hắn là "bắt nạt kẻ yếu".

Tính tình Tứ hoàng tử và Ninh phi giống nhau.

Nhưng vẫn là tính tình Ngũ hoàng tử càng thú vị hơn.

Chỉ cần cho Ngũ hoàng tử một cơ hội, là có thể bày ra không ít.

"Trình Khanh này rất lợi hại, ngươi đừng nhìn hắn hiện tại chỉ là tiểu nguyên, thành tựu tương lai tuyệt đối sẽ không thấp, có đầu óc thông minh, tâm tính còn có đủ tàn nhẫn, trêu chọc đến người của hắn nhất định sẽ bị trả thù. Nghe nói mấy ngày trước Trình giải nguyên ở trên phố gặp phải đuổi giết, đã thân thủ thọc chủy thủ vào hốc mắt một thích khách, không chỉ đ.â.m nát tròng mắt, toàn bộ hốc mắt đều là một mảnh huyết nhục mơ hồ…… Hiện tại nha môn Thuận Thiên Phủ còn chưa có tra được hung thủ phía sau màn, người khác nói là Nhu Gia mướn hung thủ g.i.ế.c người, ta đảo lại cảm thấy không giống. Nhưng mà mặc kệ sự tình có phải Nhu Gia làm hay không, việc này đều do Nhu Gia tới gánh, trừ phi có người có thể tìm được hung phạm."

Biểu tình ngũ hoàng tử mờ mịt, giống như không hiểu Tiêu Vân Đình vì sao phải nói với hắn như vậy.

Tiêu Vân Đình vỗ vỗ bờ vai của hắn, "Ngươi cũng sắp tới tuổi mở phủ, dù cho không tính toán vì chính mình, cũng nên suy nghĩ một chút cho Tiệp Dư nương nương."

Hoàng tử ra cung mở phủ, liền có tính tự chủ rất lớn.

Ngũ hoàng tử không cần lại tiếp tục xem sắc mặt tứ hoàng tử hành sự.

Ngũ hoàng tử có thể không tranh không đoạt, mặc kệ tương lai hoàng tử nào đăng cơ, Ngũ hoàng tử đều có thể làm một Vương gia nhàn tản.

Nhưng chính hắn có thể rời khỏi hoàng cung, Triệu tiệp dư lại không thể rời đi được.

Cho dù là tương lai Triệu tiệp dư làm thái phi, chỉ cần tứ hoàng tử được tân đế ưu ái hơn Ngũ hoàng tử, Ninh thái phi vẫn sẽ đè ở phía trên Triệu thái phi.

Tiêu Vân Đình thấy Ngũ hoàng tử cúi đầu không nói một lời, cảm thấy thực dễ chơi.

Lúc này, một tỳ nữ đi tới hành lễ, "Gặp qua ngũ điện hạ, gặp qua thế tử. Thế tử, Trưởng công chúa phái nô tỳ tới mời thế tử."

Tiêu Vân Đình gật đầu, "Được, ta đây liền đi qua, ngũ điện hạ, trước xin lỗi không tiếp được."

Tiêu Vân Đình theo tỳ nữ rời đi, Ngũ hoàng tử đứng tại chỗ trong chốc lát, nhìn hoa mai nở rộ, Ngũ hoàng tử cười cười, đi về hướng Trình Khanh và Mạnh Hoài Cẩn.

"Mạnh học sĩ."

"Gặp qua ngũ điện hạ, không nghĩ tới ngũ điện hạ hôm nay cũng tới."

Mạnh Hoài Cẩn dẫn tiến Trình Khanh cho Ngũ hoàng tử.

Ngũ hoàng tử tính tình ôn hòa, là người trong suốt trong hoàng cung.

Mạnh Hoài Cẩn là hầu dạy học sĩ cũng đã từng giảng bài cho Ngũ hoàng tử vài lần.

Ngũ hoàng tử trí nhớ kinh người, tốc độ hấp thu nội dung Mạnh Hoài Cẩn giảng bài rất nhanh, nhưng mỗi lần Hoàng Thượng muốn kiểm tra việc học của các hoàng tử, Ngũ hoàng tử đều lót đế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK