Sau và, cự nhân do Bạch Tiểu Thuần hóa thành cũng tiêu tán, những tiếng kinh hô vang khắp Lạc Trần Sơn Mạch.
"Đó là Bạch sư thúc!!"
"Trời ơi, Bạch sư thúc là mới tới đúng không? Lại kích phát được trận pháp được ngay..."
Có người rung động, có người cuồng nhiệt, đương nhiên cũng có người không cam lòng, có người đố kỵ!
Hai bàn tay Thượng Quan Thiên Hữu siết thật mạnh như không biết đau, hắn nghiến răng, hít hít sâu, tỏa tu vi ra, làm quen trận pháp.
Không chỉ một mình hắn, Quỷ Nha, Bắc Hàn Liệt, Từ Tung, Công Tôn Vân cũng đều làm tương tự, họ đều muốn phân cao thấp với Bạch Tiểu Thuần, nên chỉ sau mấy ngày, đã không ngừng có cự nhân được ngưng tụ ra.
Nhóm thứ tư tới đây mấy vạn người, đã sớm được phân tán ra khắp nơi, gia nhập vào các cấp bậc trận pháp, tám trận pháp Chủng Đạo Sơn còn lại cũng đã đủ người, tám người hỗ trợ Đệ Cửu trận của Bạch Tiểu Thuần cũng đã tới nơi, tám người này Bạch Tiểu Thuần không xa lạ gì, đều là những người nhận ân nghĩa của hắn trong Vẫn Kiếm Thâm Uyên.
Sau khi biết mình được ở và trận pháp với Bạch Tiểu Thuần, tám người hết sức phấn khởi.
Sau một thời gian làm quen, việc khống chế cự nhân đã trở nên thuần thục, cả Lạc Trần Sơn Mạch toát ra khí thế bàng bạc kinh người.
Những Cự Nhân sau khi ngưng tụ ra, khi thì gào rú, lúc thì vung vẩy tay chân, thi triển thuật pháp, đều khiến Thiên Địa biến sắc, cự nhân do những trận pháp của đệ tử ngoại môn cũng ngưng tụ ra, có thể phát huy ra chiến lực Ngưng Khí Đại viên mãn.
Trận pháp của đệ tử nội môn, có thể phát ra chiến lực Trúc Cơ, những trận pháp của các thiên kiêu như đám Thượng Quan Thiên Hữu thì có thể phát ra chiến lực tới Trúc Cơ Đại viên mãn.
Còn trận pháp thứ nhất và thứ hai của các núi thì bộc phát ra khí thế có thể so với Kết Đan!
Ba núi bờ nam, bốn núi bờ bắc, đều là như thế.
Từ xa nhìn lại, những Cự Nhân này cái thấp nhất cũng cao hơn năm mươi trượng, thân thể lúc ban đầu hơi mờ, có thể nhìn thấy cả tu sĩ ngồi bên trong, nhưng sau này rõ thực hơn, giấu kín hình dáng tu sĩ.
Đến cuối cùng, hầu như không còn nhìn thấy tu sĩ, chỉ nhìn thấy rất nhiều cự nhân trong Lạc Trần Sơn Mạch!
Hóa thân của chín đại trận pháp chủ chốt của Chủng Đạo Sơn thì mạnh hơn hóa thân của những núi khác rất nhiều.
Vì hóa thân cự nhân đó đều là tập hợp sức mạnh của tu sĩ Trúc Cơ, chiến lực nó tỏa ra, không phải chỉ như Kết Đan, mà còn có khả năng đấu cứng với Kết Đan!
Cự nhân của Đệ Cửu trận của Bạch Tiểu Thuần mỗi khi xuất hiện rất khổng lồ, tỏa ra khí tức thiên đạo, kéo theo Thiên Lôi cuồn cuộn, những tia chớp hình cung bắn phá khắp nơi.
Thỉnh thoảng, cự nhân của Bạch Tiểu Thuần còn bay lên trời, Bạch Tiểu Thuần ngồi ngay vị trí đan điền của cự nhân, tám người kia ngồi tản ra xung quanh hắn.
Một quyền nó oanh ra, tiếng nổ mạnh lay trời, lúc hắn bấm pháp quyết, chi lực từ người hắn và tám người kia huyễn hóa ra tử khí đại đỉnh, chiến lực tỏa ra cực mạnh, rõ ràng có thể đấu được với cả Kết Đan.
Ba ngày trôi qua.
Buổi trưa, đột nhiên bầu trời cuồn cuộn lên, một cột sáng khổng lồ xuất hiện.
Mọi người đều ngẩng lên nhìn.
Cột sáng chói mắt kia nhanh chóng co lại, hóa thành một mặt trời màu trắng!
Xung quanh thái dương màu trắng, hư không vặn vẹo, như không thể chịu nổi nó.
Bên trong mặt trời màu trắng, có một con quạ đen, tuy nó vẫn nhắm mắt, nhưng khí tức nó tỏa ra vô và cường hãn tới khó tả!
Đằng sau con quạ, dần xuất hiện một... Ngọn núi!
Chính là … ngọn núi thứ chín của Linh Khê Tông!
Uy áp đè xuống, cả Lạc Trần Sơn Mạch đều run rẩy.
Mấy người trong danh sách truyền thừa bay ra, các Thái Thượng trưởng lão cũng bay ra xung quanh, một lão giả không cao, nhưng lại khiến người ta có cảm giác vô và cao lớn, đi ra.
Chính là… lão tổ đời thứ nhất của Linh Khê Tông!
"Bái kiến lão tổ!"
"Bái kiến lão tổ!!"
Những lời chào ào ào vang lên, tất cả tu sĩ Linh Khê Tông trong ngoài Lạc Trần Sơn Mạch đều cúi đầu chào.
Bốn người từ dưới bay lên, là bốn vị lão tổ lãnh đạo bốn nhóm truyền tống trước đó.
"Huyết Khê Tông... cả tông đã xuất động, rất nhanh sẽ tới!" lão tổ quét mắt một vòng, giọng nói vang vang, tu sĩ nào cũng nghe thấy.
"Chiến tranh, tất có tử vong, dù là lão phu cũngvẫn có khả năng vẫn lạc, nhưng dù có như thế nào, những ai chết trận trong trận chiến này, cũng sẽ đều là những anh linh Linh Khê Tông ta không bao giờ quên!"
"Một trận chiến này, liên quan đến sự tồn vong của Linh Khê Tông ta!"
"Một trận chiến này, quyết định Linh Khê Tông ta nghìn năm thái bình!"
"Một trận chiến này, chính là để cho cả Tu Chân Giới biết được, Linh Khê Tông ta... Dù có chết cũng là chết đứng, tuyệt không sống nhục!"
"Cuối cùng, bày trận!"
"Hãy để cho Huyết Khê Tông nhìn thấy khí thế và quyết tâm của Linh Khê Tông ta!" từng câu của lão tổ vang vọng trong tai một người, ai nấy huyết dịch sôi trào, gào lên.
"Chiến!!"
Tất cả bố trí của Lạc Trần Sơn Mạch, sau lời của lão tổ, đã hoàn toàn mở hết ra.
Oanh oanh oanh Oành!
Trên bầu trời, Đệ Cửu Sơn sừng sững, như muốn chống đỡ bầu trời, lấy nó làm trung tâm, bao xung quanh là chín cái phù văn cực lớn, mỗi phù văn to cả ngàn trượng, không ngừng xoay tròn, dẫn tới vô số những tia chớp đan xen vào nhau, chiếu sáng cả trời đất, lại hóa thành càng nhiều những phù văn to bằng quả đấm, như ẩn như hiện, tản ra khắp bốn phương, như muốn thay cho bầu trời của Lạc Trần Sơn Mạch.
Xen giữa những tia chớp và phù văn là cả trăm thân ảnh với khí tức kinh nhân, người nào tóc cũng trắng xóa, là các Thái Thượng trưởng lão của Linh Khê Tông!
Dưới các Thái Thượng Trưởng Lão là mười bảy người trong danh sách truyền thừa, trong đó có Lý Thanh Hậu. Mười bảy người tỏa ra ánh sáng rực rỡ, như bảy ngôi sao.
Ngay bên dưới Đệ Cửu Sơn là năm lão tổ và pháp tướng của họ, những pháp tướng này cái nào cũng vô và cao lớn, như muốn chống trời.
Trong đó, pháp tướng của lão tổ đời thứ nhất là nổi bật nhất, có ba đầu sáu tay, to không thua trời đất, hoành tráng hơn hẳn so với bốn lão tổ còn lại.
Cả vùng đất, tất cả trận pháp đã mở ra, trên màn sáng ngăn Lạc Trần Sơn Mạch, xuất hiện vô số tia chớp, những tia chớp này chạy ngoằn ngoèo dọc theo màn sáng, khiến nó chẳng khác gì một bức tường tia chớp!
Trên bức tường tia chớp, nhô lên chín gương mặt nhắm mắt to chừng mấy trăm trượng, những gương mặt này rất uy nghiêm, nhìn kỹ... gương mặt thứ chín, chính là... Bạch Tiểu Thuần!!
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy trận pháp thứ chín của mình và cả Lạc Trần Sơn Mạch đã dung hợp vào với nhau.
Nên nhìn thấy gương mặt mình, hắn rung động, nhưng không quá mức giật mình.
Tất cả chiến xa đều bố trí xong, xếp thành những hàng dài, hắc châm trên chiến xa đã sẵn sàng, lúc nào cũng có thể bắn ra.
Những Thạch Khôi Lỗi to tướng cũng đã sẵn sàng, chỉ cần ra lệnh một tiếng, là lập tức sẽ nhảy xuống khỏi sơn mạch, tham gia vào chiến trường.
Vô số chiến thú, có lớn có nhỏ, không ngừng gầm thét, chen nhau chằng chịt khắp núi, do tứ đại thú hộ sơn làm thống lĩnh.
Những tấm thuẫn cực lớn đã xếp thành hình, bảo vệ đệ tử của tông bên trong trận pháp.
Những đệ tử này đều đang tập trung hết tinh thần vào bên trong trận pháp, không ngừng có cự nhân từ từ xuất hiện.
Cự nhân của trận pháp đệ tử nội môn, của đệ tử ngoại môn, của trận pháp thiên kiêu, từ hai bờ nam bắc, có rất nhiều Cự Nhân, và rất nhiều Cự thú.
Chín đại trận pháp ở hạch tâm, do các tu sĩ Trúc Cơ tạo thành cũng đã sẵn sàng, xung quanh còn có mấy trăm Trúc Cơ tu sĩ chỉ cần đến lúc là xông vào trận chiến, hoặc nhảy vào bổ sung cho trận pháp nếu xảy ra thiếu hụt.
Dưới Đệ Cửu Sơn, giữa không trung, thình lình xuất hiện hai luồng sáng cực mạnh!
Bên trong hai luồng sáng này, có hai cái pháp bảo!
Cái thứ nhất là một cổ đỉnh tang thương màu tím, sự xuất hiện của nó đã làm rung chuyển cả bầu trời.
Cái thứ hai, là một thanh kiếm, với những cái gai trắng bạc, là một thanh kiếm đã được luyện linh mười lần... Thiên Giác Kiếm!
Mười đường quang văn trên thân kiếm ai nhìn thấy cũng giật mình, ai nhìn thấy chúng cũng đều rúng động tâm thần, có thể tưởng tượng ra được, kiếm này vừa ra, nhất định có thể chém nứt cả hư không!