• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngồi bên ngoài phòng khách Ngạn Thanh không khỏi nhìn về phía cửa kính sát đất,Quý Nghiên Dương vậy mà vẫn luôn ở bên ngoài.Anh không có ý định rời đi hay sao?Tại sao đến thời khắc này anh mới quan tâm đến cô một cách vô ích như vậy.

Có ai từng nói với bạn rằng,ngày đối phương đáp lại tình yêu của bạn thì bầu trời hôm ấy sẽ rất đẹp hay không.Cho dù là mây đen kéo đến thì bạn cũng sẽ tự cho rằng nó là ngày đẹp trời bởi vì niềm vui lớn nhất đã thành hiện thực nên mọi thứ tồi tệ xung quanh cũng hóa màu hồng.

Còn cô thì sao?Cô có thật sự cảm thấy như thế hay không?Có thật sự vui hay không?

Ngạn Thanh không khỏi cười khổ,bây giờ cô chẳng trông mong gì nữa rồi.Tình yêu của cô hãy để một mình cô ôm lấy nó cất giấu đi thật xa.Lúc này đây,cô chỉ mong thời gian còn lại sẽ chỉ còn là niềm vui thay vì ở mãi một chỗ u uất thế này.

Hâm Triệu Tử bưng chén súp lên cho cô,anh đặt lên trên bàn.Nhìn đến gương mặt xanh xao không có tí huyết sắc của cô liền đau lòng.

- Em ăn đi,anh đã giảm bớt nhiệt rồi không nóng lắm đâu.

- Dạ,cảm ơn anh Triệu Tử.

- Khách sáo cái gì chứ,anh với em cũng không phải người xa lạ.

Ngạn Thanh nhìn anh rồi nở nụ cười,cô bi quan cái gì,bên cạnh cô không phải vẫn có người quan tâm đấy sao?Ông trời quả nhiên biết chọn thời điểm để đem những thứ tốt đẹp đến cho cô mà.

Sau khi ăn xong cô cùng Hâm Triệu Tử rời khỏi biệt thự,anh muốn đưa cô đến khu giải trí.Dù không thể chơi được nhưng cô vẫn muốn được đến nơi đó.Trước lúc rời đi Ngạn Thanh không khỏi nhìn xung quanh tìm kiếm hình bóng của Quý Nghiên Dương,anh đã rời đi rồi.Cô chậm rãi thu lại ánh mắt,nhìn gương mặt mình qua gương.Đôi mắt vốn xinh đẹp yêu kiều lại trở nên vô hồn đến thế ngay cả chút ánh sáng cũng không có.

- ------------------

Quý Nghiên Dương quay trở lại nhà chính của Quý Gia.Người hầu trong nhà trông thấy anh liền tỏ ra vẻ mặt lo sợ điều gì đó,vừa nhìn anh liền hiểu chuyện gì sắp sảy ra.

Chuyện là do anh gây nên anh cũng không trốn tránh trách nhiệm,Quý Nghiêng Dương trở về phòng ngủ tắm rửa rồi mới đi đến thư phòng của cha mình.Vừa bước vào anh liền trông thấy cha anh đã ngồi sẵn trên ghế sofa,đi đến trước mắt ông khẽ cất giọng.

- Cha.

- Ngồi đi.

Ông là như thế,từ nhỏ đến lớn dù anh có làm ra điều gì sai thì ông sẽ không lớn tiếng quát mắng.Chính điều đó càng khiến anh thấy áp lực hơn,anh sợ nhất là khi nhìn vẻ mặt bình tĩnh ấy nói ra những câu từ đâm vào lòng anh.Anh sợ ông sẽ thất vọng về đứa con trai này.

Quý Nghiên Dương nhìn tách trà trước mắt,cả hai cha con đều trầm lặng.Ông liếc nhìn anh bằng đôi mắt cực kì lạnh lẽo,âm trọng trầm cất lên.

- Từ nhỏ cha đã dạy con thế nào?Là một người đàn ông chân chính thì không thể có thói trăng hoa như vậy.Lần này con thật sự khiến cha thất vọng,mặt mũi Quý Gia vì con mà không biết giấu vào đâu.

- Cha,con xin lỗi.Chuyện này con sẽ tự giải quyết,bên phía Lưu Gia con sẽ qua bên đó xin lỗi nhà họ.

Ông nhìn con trai mình thì liền nhắm chặt mắt,ông cũng không phải không hiểu lý lẽ.Con người ta không phải lúc nào cũng chọn đúng đường.

Cũng như vấn đề trai gái lại càng không thể nói trước,con trai ông yêu ai quen ai ông không cấm.Chỉ mong nó sống đúng với lương tâm của mình.

Ông khẽ nhấp một ngụm trà rồi lên tiếng.

- Con thật sự yêu cô ca sĩ kia?

Quý Nghiên Dương có hơi bất ngờ về câu hỏi đột ngột này,lần này anh không trốn tránh mà trả lời.

- Vâng,con thật sự nghiêm túc.

Hai cha con trò chuyện đôi câu thì anh liền rời đi.Lần này cha của anh dễ nói chuyện hơn rất nhiều,lý do là gì thì chắc chắn là mẹ anh đã căn dặn cha trước.Ông ấy ngoài mẹ ra còn có thể nghe lời ai kia chứ.

—————————

Buổi dạo chơi của Ngạn Thanh diễn ra không suôn sẻ lắm,dù rằng cô đã che kín gương mặt mình nhưng vẫn có người nhận ra.Cảm giác khó chịu khi bị những ánh mắt đấy dèm pha khiến cô không thể nào thở nổi.

Điều khiến cô lo lắng hơn là việc Hâm Triệu Tử sẽ bị cô làm liên luỵ.Trên mạng sẽ lại có những lời lẽ khó nghe thế nào về anh kia chứ.Ngạn Thanh hiểu rõ hoàn cảnh của mình,bây giờ trong mắt cư dân mạng cô không khác nào tiểu tam.

Bây giờ lại vui vẻ bên người đàn ông khác ở khu vui chơi, thì chằng khác nào cho bọn họ có chuyện để nói.

Trên đường trở về biệt thự Ngạn Thanh vẫn luôn suy nghĩ về vấn đề đấy.Hâm Triệu Tử lái xe lâu lâu lại quay sang để ý tâm trạng của cô.Anh là người hiểu chuyện,cả buổi dạo chơi có việc gì sảy ra thì anh đều hiểu cả.

Đưa cô về đến nhà,anh không vào bên trong mà cẩn thận quan sát xung quanh.Từ trong túi áo khoác Hâm Triệu Tử lấy ra hai thanh kẹo vị việt quất.

- Cái này cho em,có chuyện phiền não thì ngậm nó nhé

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK