Giang Tuyết Nịnh đỏ mặt nhìn người đàn ông trong mắt tràn ngập dục vọng, cầm quần áo ngủ chuẩn bị đi tắm rửa, lại bị người đàn ông ngăn lại, đoạt lấy quần áo của cô. “Tắm xong trực tiếp ra là được, không cần phải phiền toái như vậy.” Cố Thần Quang đem quần áo của cô tùy tiện ném xuống, dán ở bên tai cô ái muội nói: “Bảo bối, em đừng quên, đêm nay là đêm tân hôn của chúng ta.”
“Em biết rồi.” Giang Tuyết Nịnh biết hắn nghĩ gì, khuôn mặt trắng nõn tức khắc hơi hơi phiếm hồng. Trước kia hai người lén lút bên nhau hắn đã không biết thu liễm, nay đã kết hôn hắn càng danh chính ngôn thuận dở trò lưu manh.
Cố Thần Quang xử lý xong một văn kiện quan trọng liền muốn tới phòng tắm tắm uyên ương, lại phát hiện cửa bị khoá, đành phải vào một phòng tắm khác. Lúc sau vẫn không thấy Giang Tuyết Nịnh ra tới liền lại gần gõ cửa phòng tắm.
“Nịnh Nịnh em tính toán ở trong đó cả đêm sao?” Giang Tuyết Nịnh đang do dự, không biết nên khoác khăn tắm ra ngoài hay vẫn là không mảnh vải che thân bước ra. Rốt cuộc phòng tắm cũng mở ra, Giang Tuyết Nịnh bọc khăn tắm nhỏ, tóc dài sũng nước rối tung xõa trên vai, xương quai xanh ẩn ẩn hiện hiện. Cô không thể nào mà trần truồng ra ngoài được.
Khóe miệng Cố Thần Quang hơi cong lên, phiền muộn lúc nãy liền vứt lên chín tầng mây, hắn lập tức đem cô bế lên, ba bước thành hai tiến tới phía giường lớn.
Cố Thần Quang trước trao cho cô một cái hôn nóng bỏng, hồi lâu mới nói: “Tiểu bảo bối, không thể đợi, đêm nay chúng ta động phòng hoa chúc.” Cố Thần Quang mặc kệ cô mà dùng đôi môi phong toả cái miệng nhỏ thơm ngọt của Giang Tuyết Nịnh, bá đạo hưởng thụ sự giao hoà của răng và môi.
Cố Thần Quang nhìn đôi mắt cô ầng ậng nước mắt, giống như có thể tràn ra bất cứ lúc nào.
Hắn cảm thấy tâm muốn nhũn ra, cầm lòng không đậu mà đem cô kéo lên, một tay bắt lấy mông cô, để hai chân cô quấn quanh eo hắn. Hai người gần như không có khoảng cách, Cố Thần Quang cũng dễ dàng thấy được biểu tình cùng ánh mắt của nàng.
Giang Tuyết Nịnh thoạt nhìn bộ dạng vừa khó chịu vừa thích muốn chết đúng là chọc người ta yêu thương, hắn không muốn bỏ qua bất cứ biểu cảm nào của cô. Hắn một tay nâng mông cô, một tay thì kéo eo làm cô ngồi dậy, toàn bộ thân thể ngọc ngà của cô cùng thân thể như lửa nóng của hắn dán sát bên nhau.
Cùng lúc đó Giang Tuyết Nịnh cũng gắt gao ôm lấy Cố Thần Quang, cảm nhận được sự nóng rực của hắn cô có chút nhũn ra. Thân thể Cố Thần Quang hơi lùi về sau rồi dùng sức đụng lên, côn th*t nóng rực xuyên qua tầng tầng mị thịt đánh thẳng vào hoa tâm.
Đầu óc Giang Tuyết Nịnh tức khắc trống rỗng, cả người cô như có một dòng điện chạy qua làm nàng hô hấp khó khăn. Mỗi cái đụng vào của Cố Thần Quang đều đụng vào điểm mẫn cảm của cô, tư thế này khiến hắn dễ dàng mà xâm nhập.
Cô hoàn toàn thuộc về hắn, hắn cũng hoàn toàn là của cô, hai người giao hòa không chút khoảng cách. Thân mình Giang Tuyết Nịnh co rút một chút, ngay sau đó mềm mại ngã vào ngực hắn, đồng thời cũng nghe thấy âm thanh trầm thấp mà vui sướng của Cố Thần Quang.
“Bảo bối vẫn chặt như vậy.”
Cô nghe được âm thanh thở dốc của Cố Thần Quang ngày càng nặng nề, khi dư vị cao trào của cô dần qua đi cũng là lúc Cố Thần Quang dùng sức thao lộng.
Giang Tuyết Nịnh nằm trong ngực của Cố Thần Quang, nghe được tiếng tim đập trầm ổn hữu lực, tiếng thở dốc nặng nề, còn có âm thanh bạch bạch bạch dâm mĩ truyền tới từ nơi giao hợp của hai người.
Chuyện này chưa xong chuyện khác lại tới, sung sướng khoái cảm giống như cơn sóng không ngừng trào dâng trong cơ thể cô. Giang Tuyết Nịnh không tự chủ được mà trở nên hưng phấn, yết hầu lăn lộn một chút, theo sau liền vang lên tiếng ngâm nga biểu đạt cảm giác mỹ diệu lúc này của nàng.
“A …a~ ông xã…thật thoải mái~” Cô rốt cuộc cũng có thể danh chính ngôn thuận kêu hắn là ông xã.
Cố Thần Quang như được cổ vũ lại càng thêm ra sức, hắn ở trong cơ thể cô ra sức khai phá, giống như một con ngựa hoang thoát cương tùy ý rong ruổi. Hắn một lần lại một lần đem côn th*t sưng to cứng rắn của mình hung hăng hướng bên trong hoa huy*t của nàng mà lao tới. Lúc nông lúc sâu, khi thì hướng thẳng tới hoa tâm mà dùng sức va chạm, cổ họng phát ra âm thanh vui sướng.
Khoái cảm to lớn làm cả thể xác lẫn tinh thần Cố Thần Quang thoải mái, mồ hôi trên người ngày càng nhiều, dọc theo thân thể hắn nhỏ giọt xuống dưới, có chút thì dính vào trên người Giang Tuyết Nịnh. Mà hắn thì không nghĩ sẽ dừng lại, chỉ muốn vĩnh viễn được đắm chìm trong sung sướng khi côn th*t cắm trong hoa huy*t của cô.
“A a a …không..muốn~~”
Đầu Giang Tuyết Nịnh ngửa ra sau, theo tiếng thở dốc ngày càng tăng thêm cơn sóng từ khắp người mãnh liệt đánh úp lại, khơi dậy tầng tầng lớp lớp bọt sóng. Cô rên rỉ mang theo vài phần vừa cười vừa khóc, đầu giống như nổ tung, vui sướng cùng thỏa mãn tràn ngập mỗi tế bào trong cơ thể cô.
Nước mắt cô không thể khống chế được mà chảy ra, người đàn ông gầm nhẹ một tiếng, đỉnh mạnh một cái vào hoa tâm, đem tinh dịch nóng hổi bắn hết vào trong cơ thể cô.
Vui sướng lan tràn, chờ đến khi dòng nước xiết dần dần rút đi, hắn ôm Giang Tuyết Nịnh đã xụi lơ, nhẹ nhàng đặt cô nằm thẳng trên giường. Tuy đã phóng thích qua một lần nhưng côn th*t cũng không vì thế mà mềm xuống, vẫn kiên cường cắm trong cơ thể cô, luyến tiếc rời đi.
Vận động kịch liệt làm cả hai người đều một thân mồ hôi, Cố Thần Quang cúi đầu hôn môi cô, một chút cũng không muốn dời đi. Vui vẻ mà truy đuổi theo cái lưỡi đinh hương của cô, hai tay cũng không hề nhàn rỗi nắm lấy một bên ngực cao vút, nhàn nhã thích ý ở nơi đó nhẹ nhàng vuốt ve.
Cảm giác sung sướng mãnh liệt chậm rãi thối lui, nhưng dưới sự trêu trọc của hắn lại chậm rãi tăng lên, thân mình cô lại dần dần trở nên thô nóng. Hạ thân hắn lại nhẹ nhàng hoạt động, không nhanh không chậm làm cô cảm nhận rõ nam căn cứng rắn nóng bỏng ngóc đầu lại.
“Anh thế nào lại muốn.” Rõ ràng vừa mới kết thúc a?? Như thế nào lại khôi phục nhanh như vậy? Cô có chút không tưởng tượng nổi, thường thường sẽ mất mười phút để khôi phục tinh lực, hôm nay sao lại thế này.
“Quên lời anh nói rồi hả, xuân tiêu một khắc đáng giá nghìn vàng, bảo bối, đêm nay một khắc anh cũng không muốn lãng phí.” Lời nói tràn ngập tính chiếm hữu, nhưng không hề khiến cô sinh ra tâm lý cự tuyệt. Ngực cô nóng lê, áp vào người Cố Thần Quang.
Cố Thần Quang đột ngột dừng lại, hắn mấp máy đôi môi mỏng gợi cảm, khàn khàn nói: “Bảo bối, em như vậy câu dẫn anh, anh sợ khống chế không được mà làm em mai không xuống được giường.”
Ánh mắt Giang Tuyết Nịnh một mảnh mờ mịt, cô chỉ phối hợp với động tác của hắn, thế nào lại trở thành câu dẫn hắn rồi… Thôi, dù sao cô cũng thường xuyên không xuống được giường, đêm nay liền kệ hắn đi.
Cô rõ ràng có thể cảm nhận được côn th*t trong tiểu huyệt cô ngày càng nóng rực, bá đạo chiếm lấy mị huyệt, cùng cô chặt chẽ kết hợp không một khe hở, khiến cô cảm giác được một tia nguy hiểm. Người đàn ông lại bắt đầu tiến công…
Cố Thần Quang nhanh chóng lấp kín môi cô biến những tiếng rên rỉ thành nức nở, hạ thân vẫn không nhanh không chậm mà ra vào cọ xát. Chính là Giang Tuyết Nịnh lại ức chế không được lửa nóng, lẩm bẩm một tiếng, hai chân cầm lòng không được mà câu lên eo hắn.
Cố Thần Quang giống như một con lươn trơn trượt ở trong cơ thể xô ngao du, trái phải lắc lư đụng chạm từng điểm mẫn cảm trong cơ thể cô.
Cố Thần Quang đem tay cô kéo ra sau đầu, sau đó cùng cô mười ngón tay đan vào nhau, ôn nhu ra vào. Nhưng sự nhẹ nhàng của hắn không khiến cô thỏa mãn ngược lại làm toàn thân cô dâng lên một trận lửa nóng khó nhịn, cả cơ thể tê tê dại dại, nhưng trước sau lại không tìm đúng chỗ ngứa, hai chân cô không khỏi chà xát vào nhau.
“Nhanh lên…ông xã…” Ánh mắt cô mê ly, mang theo hơi nước nhìn hắn, vô lực mềm nhũn, đau đớn khó nhịn.
Cố Thần Quang dừng trên môi cô, thấp giọng nở nụ cười, ghé sát vào tai cô cất giọng khàn khàn: “Bảo bối, nói em muốn anh…” Nhưng động tác dưới thân vẫn không ngừng nghỉ.
“Em muốn…anh..ông xã~ nhanh lên…cắm em…Cố Thần Quang…” Thanh âm của cô như vỡ vụn thành từng mảnh, đáng thương thở hổn hển, đứt quãng kêu tên của hắn.
Hai mắt bị tình dục khống chế hiện lên một tia thanh tỉnh, hai mắt trong suốt loé sáng giống như sao trên trời, sáng ngời chói mắt. Thân thể hắn vì những lời này của cô mà kích động, phấn khởi mà trào dâng.
“Anh yêu em bảo bối…” Cố Thần Quang lại lần nữa hôn lên môi cô, nhu tình biểu đạt tình yêu của hắn.
“Em cũng yêu anh” Giang Tuyết Nịnh đáp.
Lồng ngực Cố Thần Quang căng tràn hạnh phúc, nghe được cô mềm mại bày tỏ tình yêu hắn càng thêm kích động, ngực phập phồng như từng cơn sóng trào dâng. Hai vú đẫy đà của cô dán ở ngực hắn cọ cọ làm hắn muốn ngừng mà không được.
Động tác dưới thân của Cố Thần Quang không khỏi tăng lên, mỗi lần va chạm phảng phất muốn đâm thẳng vào thân thể cô cùng linh hồn chỗ sâu nhất.
“A…ông xã~ chậm một chút…”
Phụt phụt, côn th*t ở trong hoa huy*t trừu động, hắn dẫn dắt cô, cùng leo lên đỉnh dục vọng.
Đêm đã khuya, vầng trăng cũng đã lặng lẽ nép vào sau những đám mây, chỉ có hai người trên giường vẫn liều chết mà dây dưa. Khăn trải giường đã không tìm thấy chỗ nào còn sạch sẽ, nơi nơi đều là ái dịch của cô cùng Cố Thần Quang.