Nhuế Ngạn sống một mình đã nhiều năm, trước nay chưa từng cảm thấy nỗi cô đơn khiến con người ta khó chịu đến nhường nào, nhưng sau khi có một người gia nhập vào cuộc sống của cô, lúc đó cô mới phát hiện hóa ra trên đời có rất nhiều chuyện làm ta cô quạnh từ tận đáy lòng.
Không còn ai ăn cơm với cô, xem TV cùng cô, trêu chọc cô.
Sẽ không có ai gõ vào trán cô một cái, sẽ không có ai chải tóc cho cô, cũng sẽ không có ai mỗi tối lại chong đèn chờ cô về nhà.
Căn nhà này khiến Nhuế Ngạn cảm thấy ngột ngạt.
Trong lòng cô rất hiểu, vô cùng hiểu, nếu chân Trác Lương được trị khỏi, có lẽ bọn họ còn có ngày gặp lại, nếu chân anh thật sự hết hy vọng, cả đời này, chỉ sợ cô sẽ chẳng thể gặp lại anh nữa.
Sau khi Nhuế Ngạn quét dọn lại một lượt, cô khóa cửa, kéo vali dọn ra khỏi nơi đó.
Những kỷ niệm đẹp đẽ nhất cuộc đời cô đều nằm lại ở đây.
Tháng một, công ty Diên Vĩ chính thức bắt đầu hoạt động, công việc của Nhuế Ngạn vẫn là người dẫn chương trình, chủ yếu là phỏng vấn những diễn viên nhỏ đóng phim chiếu mạng hoặc phim truyền hình ít danh tiếng, bọn họ chưa nổi tiếng, không có đơn vị truyền thông nào chú ý tới, nhưng họ cũng có fans muốn nhìn thần tượng mình trên màn ảnh nên công việc của Nhuế Ngạn chính là phỏng vấn những người này.
Diễn viên có danh tiếng sẽ không nhận công ty nhỏ như họ đến phỏng vấn, những người đó sau này rất có thể sẽ trở thành ngôi sao nổi tiếng.
Còn diễn viên ít tên tuổi lại rất thân thiện, cũng rất nỗ lực, giống như công ty Diên Vĩ vậy, mọi người đều đang cố gắng từng ngày để tiến đến tương lai tốt đẹp.
Thật ra trên mạng có rất nhiều công ty video như thế, phỏng vấn cũng có rất nhiều, nhưng đa số các công ty chưa bao giờ để MC lộ diện, cho dù có lộ diện thì những người dẫn chương trình đó cũng không chuyên nghiệp, phần lớn là nghiệp dư.
Còn Nhuế Ngạn lại là học trò cưng của giáo sư Hạ, giáo sư Hạ luôn luôn muốn bồi dưỡng cho cô, đối với Nhuế Ngạn mà nói, thật ra cô có rất nhiều nơi tốt hơn để đi, nhưng vào lúc giáo sư Hạ cần hỗ trợ nhất, Nhuế Ngạn không thể không đến giúp, tất nhiên giáo sư Hạ cũng sẽ lo liệu cho Nhuế Ngạn.
Vì vậy mỗi video phỏng vấn của Diên Vĩ, tuy rằng tài chính có hạn, nhưng tiêu chuẩn lại rất cao, thứ nhất Nhuế Ngạn là chuyên nghiệp, thứ hai, giáo sư Hạ cũng không phải người vô danh, có ông hướng dẫn, năng lực dẫn chương tình của Nhuế Ngạn tiến bộ vượt bậc.
Trong giới Nhuế Ngạn coi như có danh tiếng, Weibo cũng có hơn trăm nghìn fans.
Đến tháng năm, bên đối tác cùng sáng lập nên Diên Vĩ với giáo sư Hạ là Dương tổng trao đổi với ông rằng muốn quay một bộ phim chiếu mạng, mấy năm gần đây phim chiếu mạng đang rất hot, nếu chớp lấy được thời cơ thì có lẽ sẽ đốt cháy rất nhiều giai đoạn.
Giáo sư Hạ không mấy tán thành, thứ nhất bọn họ chưa không có nhiều vốn, thứ hai, họ không có kinh nghiệm sản xuất phim, vào thời điểm công ty đang yếu thế này mà chơi trò được ăn cả ngã về không sẽ rất dễ lỗ sạch vốn.
Nhưng Dương tổng lại nhất quyết đòi cho bằng được, bảo rằng kịch bản sẽ do ông ta viết, không cần phí bản quyền, diễn viên không phải tìm người đang nổi tiếng, thậm chí cũng không phải thuê người hạng ba hạng bốn, chỉ cần dùng diễn viên mới vào nghề chưa nổi là được.
Giáo sư Hạ khinh bỉ ông ta: “Ông có chắc một bộ phim chiếu mạng như thế sẽ có người xem không?”
Song lúc ấy sáng lập ra Diên Vĩ chính là để thực hiện hoài bão tuổi trẻ, Dương tổng muốn chuyển thể tiểu thuyết của mình thành phim truyền hình cũng không có gì đáng trách, vì thế giáo sư Hạ đồng ý.
Cuốn tiểu thuyết này chỉ thuần túy viết về nam giới, nói thẳng ra là câu chuyện về một nhóm đàn ông đi thám hiểm.
Sau khi đọc xong kịch bản, giáo sư Hạ thở dài một hơi, vào thời buổi những phim thể loại nam chính thích nữ chính, nữ chính thích nam chính, nam hai nam ba nam bốn đều thích nữ chính, nữ hai nữ ba nữ bốn đều thích nam chính, nam phụ vì muốn giành giật nữ chính mà hại chết nam chính, nữ phụ vì muốn giành giật nam chính mà hại chết nữ chính lên ngôi, ông lại viết về một đám đàn ông đi thám hiểm thì ai xem?
May mà bộ truyện này vẫn có một nhân vật nữ, vai nữ duy nhất xuyên suốt cả câu chuyện, hơn nữa lại không hề có tình cảm với bất kỳ tên đàn ông nào, đó là một nữ xác ướp ngàn năm tuổi sống chung với đám đàn ông hiện đại…
Vì thế Dương tổng tìm đến Nhuế Ngạn, lí do duy nhất là không có tiền mời diễn viên, hơn nữa Nhuế Ngạn vừa diễn được vai nữ chính lại có thể làm việc, giúp họ tiết kiệm được một khoản kha khá đấy.
Nhuế Ngạn còn có thể nói gì chứ, chỉ đành đồng ý mà thôi.
Tháng bảy đúng lúc vào dịp nghỉ hè, bộ phim chiếu mạng đã chuẩn bị xong xuôi chỉ chờ chính thức mở máy, Nhuế Ngạn đi theo đoàn phim đến sa mạc, bắt đầu quá trình quay phim bận rộn.
Nếu dùng mấy từ để hình dung về bộ phim này thì chính là vốn đầu tư nhỏ, chi phí thấp, cốt truyện thô, ưu điểm duy nhất là kỹ thuật diễn của diễn viên khá tốt.
Trong đoàn phim, Nhuế Ngạn vừa như là bố lại vừa như là mẹ, cô không chỉ tự trang điểm cho bản thân mà khi nhàn rỗi còn trang điểm giúp các diễn viên khác, hơn nữa bởi vì kinh phí có hạn, Dương tổng muốn bọn họ phải quay xong bộ phim này trong hai tháng.
Hai tháng nay cuộc sống của Nhuế Ngạn ngày đêm đảo lộn, chỉ cần ngả lưng xuống giường, bảo đảm trong vòng mười giây cô sẽ đi vào giấc ngủ.
Nhưng Nhuế Ngạn lại rất thích cuộc sống đó, bởi chỉ như vậy cô mới không có thời gian nhớ đến Trác Lương.
Anh đã rời đi bảy tám tháng, anh thế nào? Anh có khỏe không? Anh vui vẻ chứ?
Những vấn đề này vẫn luôn quanh quẩn trong lòng Nhuế Ngạn, cô muốn gọi điện thoại, nhắn tin cho anh, nhưng cô không dám, cô sợ vừa nghe thấy giọng anh hoặc lời phản hồi từ anh thì bản thân sẽ không thể kiểm soát được nữa.
Song điều cô sợ nhất là anh sẽ không nhấc máy, không trả lời tin nhắn của mình.
Nhuế Ngạn không liên lạc với Trác Lương, Trác Lương cũng chưa từng liên lạc với Nhuế Ngạn.
Cuối tháng chín, bộ phim có cái tên rất khí phách 《 Đàn ông thám hiểm 》 đóng máy, Nhuế Ngạn trở về Khương Yển tiếp tục cuộc sống của mình.
Lên năm tư, việc học trong trường đã giảm bớt, mọi người đều tìm được công ty để bắt đầu kỳ thực tập của mình.
Công ty Diên Vĩ cùng dần dần đi vào quỹ đạo, mặc dù quay bộ phim 《 Đàn ông thám hiểm 》 tốn rất nhiều chi phí, nhưng đầu tháng mười Diên Vĩ lại nhận được một khoản đầu tư, số vốn không nhỏ, hơn nữa trong lúc lơ đãng giáo sư Hạ đã tiết lộ đối phương có địa vị rất cao.
Do có nguồn vốn đầu tư này, giáo sư Hạ và Dương tổng bắt đầu tuyên truyền mạnh mẽ, nền tảng hệ thống cũng dần đi vào quỹ đạo, đến Tết công ty đã xuất hiện tình trạng thiếu nhân viên, phải thông báo tuyển dụng thêm mấy chục người nữa.
Ngay cả giáo sư Hạ và Dương tổng cũng chưa nghĩ đến sẽ thuận lợi như vậy.
Bên cạnh đó giáo sư Hạ đã sáng lập cho Nhuế Ngạn một chuyên mục có tên 《 Hoa diên vĩ nói nhỏ 》, vẫn là chương trình phỏng vấn, vẫn là công việc mà Nhuế Ngạn làm trước đây, chẳng qua là thêm phần chính quy mà thôi.
Mặc dù 《 Hoa diên vĩ nói nhỏ 》 chỉ được phát sóng trên internet chứ không phải TV, nhưng do có những tích lũy từ trước đó, cộng thêm phong cách dẫn chương trình hài hước dí dỏm của Nhuế Ngạn, có thể đào được nhiều chuyện mới mẻ của các ngôi sao mà không làm họ xấu hổ khiến Nhuế Ngạn hút được rất nhiều fans.
Tháng tám năm sau, 《 Đàn ông thám hiểm 》 đã thông qua xét duyệt chuẩn bị phát sóng, trong lúc công ty đang đau đầu nghĩ xem nên tuyên truyền như thế nào lại chợt xảy ra một chuyện ngoài ý muốn.
Cả năm nam diễn viên đóng bộ phim chiếu mạng này đều là nam chính, một trong số đó năm ngoái có tham gia một chương trình ca nhạc rồi giành giải quán quân, lập tức nổi tiếng, trong vòng mấy tháng lượng fans theo dõi Weibo tăng lên một triệu người.
Sau đó có fans tìm ra được idol họ trước khi nổi tiếng có quay một bộ phim, vì thế bộ phim nay được lôi ra, còn lên cả hot search, tiểu thuyết của Dương tổng cũng được đào lên.
Dương tổng sung sướng gần chết, mỗi ngày đều chạy tới văn phòng, bày tỏ sau này sẽ gia nhập vào hội tác giả văn học mạng, sau đó thật sự có một trang web tiểu thuyết tìm đến Dương tổng ngỏ ý muốn ký hợp đồng tác giả với, Dương tổng vui sướng đồng ý, vào web viết tiểu thuyết, ngày mở hố có rất nhiều độc giả hâm mộ tới bình luận, còn có người tặng mìn với lựu đạn cho Dương tổng, Dương tổng cảm thấy dường như bản thân đã tìm được con đường đi tới ánh sáng cách mạng.
Nhân cơ hội này 《 Đàn ông thám hiểm 》 phát sóng.
Dù phát sóng vào lúc nam chính đang hot nhưng không ai trông cậy vào nó sẽ nổi tiếng, phim truyền hình có diễn viên trẻ tiếng tăm với hơn trăm triệu fans đóng còn chưa chắc đã nổi, huống chi một bộ phim chiếu mạng làm nhanh làm ẩu, chỉ dựa vào một lượng khán giả ít ỏi nổi tiếng được mới là lạ đấy.
Nhưng đúng là lạ thật, 《 Đàn ông thám hiểm 》 lại rất hot, kỹ thuật diễn của diễn viên cũng được ca ngợi hết lời.
Tất cả mọi người đều ngơ ngác, một bộ phim chiếu mạng mà lại hot ư?
Diễn viên đẹp trai, kỹ thuật diễn tốt, tuy bị đạo diễn và biên kịch kéo chân song cũng không làm ảnh hưởng đến sự yêu thích của người xem, khán giả một bên khen kỹ thuật diễn của nam chính, một bên lại đi mắng chửi tiểu thuyết của Dương tổng, ông là cái loại biên kịch mất não gì vậy, cốt truyện nát như thế, sau này ông đừng viết tiểu thuyết nữa đi…
Dương tổng không bị đả kích mà càng bị mắng lại càng hăng, ông ta nhất định phải viết ra một cuốn tiểu thuyết kinh thế hãi tục.
Phía Weibo chính thức được fans ồ ạt nhắn tin, lượng fans của các nam chính cũng dần tăng lên, tất cả hot search trên Weibo đều nói về bộ phim chiếu mạng này.
Nữ xác ướp cổ ngàn năm tuổi duy nhất trong phim là Nhuế Ngạn cũng nổi tiếng, sau đó Nhuế Ngạn có chủ đề trên Weibo, còn có CP, mỗi CP với một trong năm người kia lại chiếm một chủ đề.
Giữa năm nam diễn viên cũng có các CP khác nhau, trong top mười chủ đề CP thì bọn họ chiếm tới tám.
Nhuế Ngạn tận mắt thấy fans theo dõi Weibo của mình từ hơn ba trăm nghìn lên ba triệu, còn đang không ngừng tăng, bỗng thấy hoang mang tột độ, cô là MC mà, đâu phải diễn viên.
Ban đầu, Nhuế Ngạn cảm giác mình nổi tiếng chỉ dừng lại ở số fans theo dõi, nhắn tin trên Weibo tăng, sau này có một lần cô ra bân bay, bị fans vây quanh không thoát ra được, lúc đó Nhuế Ngạn mới biết được hình như bản thân đã thật sự nổi tiếng rồi.
Bởi bộ phim này trở nên hot, có rất nhiều người muốn phỏng vấn các nhân vật nam chính, Nhuế Ngạn nắm lấy cơ hội, quay một buổi phỏng vấn có một không hai, vì thế 《 Hoa diên vĩ nói nhỏ 》 cũng lên hot search.
Fans càng thêm kiêu ngạo, chị yêu mà chúng ta pick không chỉ diễn tốt mà còn là một MC chuyên nghiệp nữa kìa!
Dựa trên cơ sở đó, công ty Diên Vĩ càng làm càng lớn, nhanh chóng đuổi kịp những công ty video top đầu.
Đôi khi Nhuế Ngạn nhìn thấy bản thân trên TV mà chợt ngẩn ngơ, liệu chú Tiểu Trác có xem TV không? Có nhìn thấy cô không?
Đã hai năm rồi, lúc ấy Triệu Khanh Nho khẳng định trong vòng một năm nhất định sẽ giúp chú Tiểu Trác đứng lên được, nhưng hiện tại đã hai năm.
Trác Lương giống như trước đây, cắt đứt liên lạc với mọi người, bao gồm cả Du Hi.
Du Hi đã từng tới tìm Nhuế Ngạn ăn vài bữa cơm, Nhuế Ngạn làm như lơ đãng hỏi đến Trác Lương, Du Hi đều nói chính mình không biết, trông bộ dáng cũng không giống như đang lừa Nhuế Ngạn.
Nhóm chat trong WeChat vẫn sôi nổi như xưa, song “Tau là ông nội mi” có tiếp xúc với Trác Lương lại không còn nói chuyện, cũng không giành bao lì xì nữa, người duy nhất có thể giúp Nhuế Ngạn biết tin về Trác Lương cũng đã không có.
Ngón tay Nhuế Ngạn chạm vào số điện thoại của Trác Lương trong danh bạ mấy lần nhưng lại không dám gọi đi.
Đêm giao thừa, Nhuế Ngạn rốt cuộc không nhịn được nữa, gọi đến số điện thoại kia, một giọng nữ lạnh băng vang lên: “Thành thật xin lỗi, số điện thoại quý khách đang gọi hiện đã tắt máy.”
Tâm Nhuế Ngạn như rơi xuống vực sâu vô tận, điều cô lo lắng cuối cùng cũng đã xảy ra, hai năm nay, cô không dám gọi cho anh là vì sợ như vậy.
Sợ nghe thấy âm thanh không có độ ấm này.
Nhuế Ngạn một đêm không ngủ, nửa đêm còn đặt vé máy bay, sáng mùng một Tết, Nhuế Ngạn một mình ngồi máy bay sang Hồng Kông.
Cô không chịu nổi, cô muốn đi tìm anh.
Nếu anh không tốt lên được, cả đời này anh sẽ thật sự không gặp cô nữa.
Hai năm, Nhuế Ngạn rất chắc chắn, thứ tình cảm luôn canh cánh trong lòng, ngày đêm nhung nhớ này mang tên tình yêu.
Cô yêu anh, rất yêu rất yêu.
Cho dù anh bảo không được, cô cũng muốn ở bên cạnh anh.
Cho dù anh đuổi cô đi, cô cũng sẽ không rời đi.
Người biết Nhuế Ngạn ở Hồng Kông không có nhiều, Nhuế Ngạn chỉ cần đeo kính râm và khẩu trang là có thể đi tự do trên đường.
Nhuế Ngạn đến bệnh viện Triệu Khanh Nho đang công tác, nhưng bệnh viện lại nói cho cô biết rằng Triệu Khanh Nho đã sớm rời khỏi đây.
Nhuế Ngạn lại trăn trở tra ra phòng khám Đông Y của ông nội Triệu Khanh Nho, khi tới đó, cô phát hiện người ngồi khám bên trong là một bác sĩ trẻ ngoài ba mươi tuổi, hóa ra đó là học trò của ông nội Triệu, mà anh ấy cũng không biết ông nội Triệu đã đi đâu.
Nhuế Ngạn đứng trên một con phố Hồng Kông xa lạ, tứ chi rét run, cô không tìm thấy anh.
Sau khi Nhuế Ngạn trở lại Khương Yển, cô đổ bệnh nặng, một tháng gầy mười mấy cân.
Tháng ba, Nhuế Ngạn tham gia một buổi lễ trao giải bỗng nhìn thấy ảnh đế Trác Hiểu Thiên, mấy năm nay nay, Trác Hiểu Thiên phát triển trong giới giải trí với tốc độ nhanh đến chóng mặt, một bộ phim truyền hình với hai bộ phim điện ảnh, tất cả đều là tác phẩm nổi tiếng, giúp anh ấy ẵm về rất nhiều giải thưởng lớn, trở thành ảnh đế trẻ tuổi nhất lịch sử.
Nhuế Ngạn ngồi dưới sân khấu nhìn Trác Hiểu Thiên đứng trong ánh đèn rực rỡ, trong lòng khó mà bình tĩnh, đường nét trên khuôn mặt Trác Hiểu Thiên cũng có vài phần tương tự với Trác Lương, chỉ khác ở chỗ nét của Trác Lương tương đối sắc xảo, còn Trác Hiểu Thiên lại có đôi mắt biết cười trời sinh.
Chờ đến lúc buổi lễ kết thúc, Nhuế Ngạn đi tìm Trác Hiểu Thiên lại được biết Trác Hiểu Thiên đã rời đi.
Tháng năm, giáo sư Hạ nói với Nhuế Ngạn rằng công ty quyết định hợp tác với đài truyền hình Vân Ninh.
Mấy năm nay, 《 Hoa diên vĩ nói nhỏ 》 của Nhuế Ngạn chỉ được phát sóng trên mạng, nhưng số người hưởng ứng càng lúc càng lớn, mặc dù 《 Đàn ông thám hiểu 》 đã chiếu xong, độ hot cũng giảm đi nhiều, song chương trình của Nhuế Ngạn lại càng ngày càng nổi.
Giáo sư Hạ luôn cảm thấy Nhuế Ngạn phải phát triển được xa hơn nữa, cô phải được đứng trên TV mới đúng.
Vì thế, giáo sư Hạ đã trao đổi với đài truyền hình Vân Ninh về điều kiện hợp tác, sau này 《 Hoa diên vĩ nói nhỏ 》 chính là chương trình của nhà đài Vân Ninh, sẽ được phát sóng truyền hình.
Điều này đối với video Diên Vĩ là một tổn thất lớn, nhưng giáo sư Hạ luôn có kỳ vọng rất cao về học trò của mình, vì để Nhuế Ngạn phát triển, tất nhiên ông sẽ không đắn đo vấn đề được mất ở đây.
Đài truyền hình Vân Ninh chính là ông tổ của chương trình giải trí, nhà đài có rất nhiều quân át chủ bài, điều này chắc chắn là một nguồn lợi lớn để Nhuế Ngạn phát triển.
Kể từ khi Trác Lương rời đi, Nhuế Ngạn chưa từng quay trở lại Vân Ninh, cho dù là tiệc mừng thọ của ông cụ Lục thì Nhuế Ngạn cũng không còn tham gia nữa.
Đây là lần đầu tiên cô bước chân đến Vân Ninh sau hơn hai năm đưa Trác Lương rời đi.
Nếu trở thành chương trình truyền hình, rất nhiều chi tiết cũng phải trao đổi thỏa đáng với đài truyền hình, người bàn bạc công việc với Nhuế Ngạn là trưởng ban và hai người dẫn chương trình khác, bên phía Nhuế Ngạn mang theo một người trợ lý, bên phía đài truyền hình lựa chọn thêm một biên kịch và một người tổ chức cho Nhuế Ngạn tạo thành tổ chế tác 《 Hoa diên vĩ nói nhỏ 》.
Buổi tối đầu tiên, mọi người muốn ăn cùng nhau một bữa cơm để gia tăng tình cảm, sau khi ăn bữa cơm Tây tao nhã hào nhoáng, một người dẫn chương trình trong số họ nói gần đây có một quán bar mới mở, đề nghị mọi người cùng đi chơi.
Thật ra Nhuế Ngạn không mấy hứng thú, nhưng cô biết những tình huống xã giao thế này khó mà tránh khỏi nên cũng không thoái thác.
Quán bar này có phong cách rất thanh nhã, ban ngày là một nhà hàng âm nhạc, buổi tối lại là quán bar.
Lúc này ca sĩ trên sân khấu đang hát những ca khúc buồn, trên sàn nhảy, từng đôi nam nữ ôm nhau bước đi uyển chuyển, khác hoàn toàn với những quán bar bật nhạc sôi động, nói là quán bar, ngược lại càng giống một quán cà phê khuya hơn, chẳng qua mọi người đến uống rượu chứ không phải cà phê.
“Chị Ngạn ơi, quán bar này bày đặt làm ra vẻ quá.” Mễ Nhân đánh giá với Nhuế Ngạn, Nhuế Ngạn cười, đánh giá cũng thẳng thắn gớm, bên kia tường còn treo mấy bức tranh thủy mặc Trung Quốc cổ, có thể nói chẳng ra làm sao cả, chỉ tràn ngập sự bày đặt làm ra vẻ.
Mọi người gọi thức uống rồi dựa vào sô pha nghe nhạc uống rượu, trông khá thoải mái.
“Nhuế Ngạn, chuyện mục này của cô đang làm tốt mà, tại sao lại muốn hợp tác với đài truyền hình của chúng tôi.” MC đề nghị tới đây Huệ Nghệ Văn mở miệng hỏi.
“Đây là quyết định của ban lãnh đạo, nhân viên chúng tôi đâu làm chủ được.” Có việc gì thì cứ đổ lên lãnh đạo là được.
“Đài truyền hình của chúng tôi vốn dĩ đã định mở một chuyên mục mới để Nghệ Văn làm người dẫn chính, lúc này cô đến làm chuyên mục đó phải hoãn lại, Nhuế Ngạn, chương trình của cô cũng hot thật đấy.” MC còn lại là Cao Mạn cười trêu ghẹo, thoạt nhìn thì trông như đang nói đùa, nhưng ẩn ý sau đó Nhuế Ngạn không phải là không biết.
Trước khi tới tất nhiên Nhuế Ngạn cũng đã tìm hiểu qua, nếu cô không đến, đài truyền hình định mở một chuyên mục mới có người dẫn chương trình chính là Huệ Nghệ Văn, cô ta làm việc ở nhà đài đã lâu năm mà vẫn không nổi, lần này cuối cùng cũng có cơ hội lại bị Nhuế Ngạn cắt ngang, nếu bảo cô ta không có chút oán hận nào thì Nhuế Ngạn không hề tin.
“Cô đừng nói bậy, chương trình kia mới chỉ là đề xuất chứ đã quyết định đâu, cho dù có thì cũng là chuyện của năm sau.” Trưởng ban vội vàng chen vào, anh ta không đoán được lai lịch của cô gái tên Nhuế Ngạn này, nếu bảo sau lưng cô chỉ có Diên Vĩ anh ta cũng không quá tin.
Quả thật《 Hoa diên vĩ nói nhỏ 》 rất hot, khi Diên Vĩ trao đổi với đài, đài cũng thật sự cảm thấy hứng thú, nhưng mới đầu đài không đồng ý hợp tác mà muốn ký hợp đồng với ký Nhuế Ngạn, sau đó sản xuất cho cô một chương trình riêng y như vậy, bọn họ vốn định trực tiếp liên hệ với Nhuế Ngạn, nhưng cuối cùng mọi tính toán đều không giải quyết được gì, mà đài cũng đạt được hợp tác với Diên Vĩ.
Nhuế Ngạn bưng ly cocktail có màu sắc rực rỡ lên nhấp một ngụm, uống cũng ổn.
Từ khi vào đến Vân Ninh, trong lòng Nhuế Ngạn luôn cảm thấy khó chịu áp lực, trùng hợp trên sân khấu lại có người đang hát: Dường như chúng ta đã từng gặp nhau ở đâu đó, em có nhớ không?
Khi chúng ta vừa bước tới cuộc sống này, mỗi người đều hướng về một chân trời riêng
Chân trời nơi ấy có ai, em của hôm nay đã từng tưởng tượng chưa?
Chúng ta còn có thể gặp lại nhau tưởng như là một giấc mơ vậy…
……
Nhuế Ngạn không khỏi uống thêm mấy ly, người ta nói rượu vào lòng sầu càng thêm sầu, Nhuế Ngạn lại càng uống càng tỉnh.
“Ồ, trưởng ban Vương cũng tới đây uống rượu hả.” Một người đàn ông đội mũ lưỡi trai bưng ly rượu đi tới, giọng nói rất quen thuộc.
“Hiểu Thiên?” Trưởng ban Vương kinh ngạc, “Sao cậu cũng ở đây? Chuồn ra tới uống hai ly à?”
Trước đây Trác Hiểu Thiên từng tham gia chương trình mà trưởng ban Vương sản xuất, hai người cũng coi như có quen biết.
“Ừm, công việc bận rộn nhưng cũng phải có thời gian thả…” Trác Hiểu Thiên chợt nhìn thấy Nhuế Ngạn ngồi trong một góc, đầu lưỡi líu lại, “… Lỏng chứ…”
Nhuế Ngạn nhìn sang, Trác Hiểu Thiên, hóa ra là anh ấy.
Lúc anh ấy nhìn thấy ánh mắt cô lại vô thức tránh né, tại sao chứ?
Anh ấy vốn đâu quen biết cô, tại sao nhìn thấy cô lại có phản ứng đó?
Huệ Nghệ Văn và Cao Mạn nhìn thấy Trác Hiểu Thiên đều ngồi ngay ngắn lại, sửa sang váy trên người rồi mỉm cười chào hỏi Trác Hiểu Thiên, cậu út nhà họ Trác, thân phận này còn hấp dẫn hơn danh hiệu ảnh đế của anh ấy nhiều.
Ngược lại với vẻ khách xáo của Huệ Nghệ Văn và Cao Mạn, Nhuế Ngạn lại thoải mái hơn nhiều, cô dứt khoát đứng lên, lướt qua Mễ Nhân, túm chặt lấy cánh tay Trác Hiểu Thiên: “Trác tiên sinh, tôi muốn tâm sự với anh một chuyện.”
Ánh mắt nhìn Nhuế Ngạn của Huệ Nghệ Văn với Cao Mạn đầy vẻ khó tin và khinh thường, Mễ Nhân lại vô cùng lo lắng, mọi người trong giới đều biết tính tình Trác Hiểu Thiên không tốt, những nữ ngôi sao có ý định mượn anh ấy để tạo scandal đều phải nhận kết cục rất thê thảm.
Nhưng nhìn vào gia thế người ta, không ai dám đắc tội, hơn nữa chuyện tre già măng mọc có rất nhiều.
Lúc này trong ngực Trác Hiểu Thiên như đang đốt pháo hoa, tim đập loạn thình thình, anh ấy phải làm sao đây, hất tay cô ra trước mặt mọi người rồi rời đi ư?
Trác Hiểu Thiên chỉ dám thầm nghĩ như vậy, người vẫn đứng đó không nhúc nhích, vẻ mặt nhăn nhó như vừa nuốt phải ruồi.
Nếu anh ấy dám hất ra chắc chắn sẽ không sống nổi qua sáng mai.
Ông trời ơi, ông muốn giết tôi ư, sợ mệnh tôi thọ quá hay sao!
“Chị Ngạn, chị Ngạn…” Mễ Nhân kéo tay cô, khẽ nói, “Chị say rồi, em đưa chị về khách sạn nhé.”
Nhuế Ngạn vẫn túm chặt lất tay Trác Hiểu Thiên không buông, sắc mặt tỉnh táo nhìn Mễ Nhân: “Em đi về trước đi, chị nói chuyện với Trác tiên sinh xong anh ấy sẽ đưa chị về.”
Dứt lời, Nhuế Ngạn liền kéo Trác Hiểu Thiên ra ngoài quán bar, Trác Hiểu Thiên như một con rối gỗ để mặc cho cô kéo đi, không dám từ chối.
Hết chương 28
Lời editor: Bắt đầu từ chương sau tớ sẽ set pass, khổ nỗi là tớ chưa làm xong Quiz để mọi người chơi lấy pass nên hôm nay tớ tạm xả chương đến đây nha. Làm Quiz xong tớ sẽ up hoàn luôn nè. Lâu lắm rồi không được mọi người *ôm ôm* cổ vũ, ai đó ôm tớ đi ~