-Bà thua rồi kìa,làm việc gì cũng không tập trung được hết vậy.Đúng là đồ bà tám
Ê...Ê cái con người kia,sao ông vô lí quá vậy.Tui thế nào thì kệ tui,ai mượn ông xen vào hồi nào mà giờ bắt bẻ tôi-Nó nghe hắn nói vậy liền quay phắt lại đi đến trước mặt hắn chống hông,nói lí
Tôi cứ thích xen vào đó thì sao bà làm gì được tôi-Hắn hất mặt chọc tức nó
Vậy sao,được thôi xem như tui vừa mướn thêm một bà vú thích lo bao đồng.À mà nói mướn vậy thôi chứ đừng mong nhận được đồng lương nào-Ngoài dự định của hắn,đã không chọc tức được nó mà giờ còn bị nó bêu xấu phong cho chức bà vú
Bà...bà nhớ cho kĩ ngày hôm nay tôi nhất định sẽ không để yên đâu-Hắn giận đến nỗi giọng nói bỗng chốc ngắt quãng
Nhưng xin lỗi trí nhớ tôi dạo này kém lắm không thể nào nhớ được những thứ không đáng nhớ-Nó vẫn không buông tha cho hắn,lại tiếp tục công kích đối phương
Bà..bà giỏi lắm-mặt hắn do tức giận nên đỏ gây trông dễ thương vô cùng,nó nhìn thấy mà không thể kiềm chế nổi giơ vuốt bẹo má hắn,khiến mặt hắn đã đỏ nay vì hành động thiếu kiểm soát của nó làm cho đặc sắc hơn
Eo ôi,ông tức giận đến đỏ mặt luôn rồi nè nhìn dễ thương ghê.Đúng không mọi người-sau câu nói của nó mắt hắn trợn tròn nhìn nó như kẻ thù truyền kiếp
Thôi thôi giỡn nhiêu đó đủ rồi,giờ còn có việc quan trọng hơn nè-Duy lên tiếng ngăn chặn cuộc chiến này,mắc công tâm hồn bé bỏng của em họ anh lại bị ác lang là nó làm cho nội thương lên máu chết mất nữa
Chuyện gì quan trọng mà mặt anh căng thế-Nó buông tha cho hắn,xoay qua hỏi Duy
Tuấn mất tích rồi-Duy giọng nghiêm trọng nói
Thật à?-Hắn vừa hỏi vừa nhẹ nhàng xoa 1 bên gương mặt đang ê ẩm do lực béo má của nó lưu lại
Xạo với mày chắc được cơm ăn mà-Lâm
Vậy có đi tìm nó chưa-hắn hỏi
Rồi,sáng giờ tụi tao tìm mệt muốn xỉu luôn rồi nè.Nên xuống kêu mày tìm tiếp-Sin tay vờ lau mồ hôi,giọng mệt mỏi
(Tg:Cha này chính là điển hình cho sự nói dối có đầu tư^^)
Vậy mau đi tìm Tuấn thôi-Nó
Khỏi tìm,tôi đây-lại một lần nữa Tuấn xem mình là gia chủ bình thản kéo theo An Kỳ xuống chỗ tụi nó
An An...Kỳ-Nó giọng lắp bắp như không tin vào những gì đang diễn ra
Mình đây,sao bà ngạc nhiên thế Di-An Kỳ cười tươi đi đến bên cạnh nó
Tui nghĩ chơi với bà luôn,bỏ tụi tui đi mà không thông báo,thư từ hay gọi điện là sao-Nó giận dỗi quay đi chỗ khác
Thôi tôi xin lỗi mà,ngoan đừng giận chế thương-An Kỳ xoa đầu nó giỗ giành
Tui với bà bằng tuổi đó-nó lườm An Kỳ một cái song gạt tay cô ra
Vậy tha cho tôi nha bạn hiền-An Kỳ nắm tay nó đôi mắt chớp chớp đáng yêu như cún con
Chị dâu quên tôi rồi sao-Lâm gằn giọng
Sao tôi quên ông được hả,Lâm baby-Cô trêu chọc
Nè đừng tưởng là chị dâu rồi muốn nói gì thì nói nha,dù có anh Tuấn ở đây tôi cũng không nể mặt đâu-Lâm vừa nói vừa sắn tay áo ra trò nguy hiểm
Không nể mặt thì làm gì được tôi hử Lâm baby-cô làm mặt quỷ khiêu khích Lâm rồi bỏ chạy
Ngon đứng lại đó,tôi cho bà về tây thiên-Lâm cũng nhanh chóng đuổi theo,tất cả mọi người chỉ còn biết cười trừ cho tính trẻ con của 2 đứa kia,chị giúp việc nghĩ thầm "Mấy năm nay đây có lẽ là lần đầu tiên cô chủ cười nói,đùa giỡn vui vẻ như thế"
TOP vào ăn sáng được chưa,tôi đói sắp chết rồi đây-hắn nãy giờ mặc kệ người ta nói chuyện cười đùa,còn bản thân chống cằm nhìn những dĩa thức ăn thơm phức khói bay lăn tăng trong không trung đủ sắc đủ vị của chị giúp việc vừa mang ra mà nước mắt chảy ngược,nước miếng chảy xuôi,bụng thì biểu tình ầm ĩ
Hiểu được nổi lòng một thanh niên đang đói như hắn tất cả đều ngồi vào bàn ăn chuẩn bị cho công việc hạnh phúc nhất đời người đó là ăn (Tg:~hihi~Cũng là công việc hạnh phúc nhất của mình).Họ nói chuyện rất hợp nhau,biết hơn về nhau,tình cảm bạn bè vì thế mà nhân đôi
END chương 28