NGUỒN: KHỞI PHONG DIỆP VŨst111
Sĩ quan ngồi đối diện Tần Khả Tuyên tiếp tục nói: “Trước tự giới thiệu một chút, tôi họ Thường tên Giang Lâm, là Đại đội trưởng sư đoàn 32 quân khu thành phố B nhiệm vụ sẵn sàng chiến đấu của quân giải phóng nhân dân Trung Quốc. Cô bây giờ không phải là lính cấp dưới của tôi, cho nên không cần theo yêu cầu của người lính để xưng hô với tôi, gọi tôi chú Thường là được.”
Thường Giang Lâm hướng vị sĩ quan bên trái vươn tay ra, vị sĩ quan đó lấy ra một tờ tài liệu đặt vào trên tay của hắn, hắn đem tài liệu bày ở trước bàn, hai tay đan vào nhau, nói: “Cô lẻn vào trong nhà kho chứa vũ khí của căn cứ, ngoại trừ tình hình được máy Camera theo dõi cỡ nhỏ quay lại trong nhà kho lúc đó ra, máy Camera ở trên dọc đường đều không phát hiện cô, tôi tin rằng đó chẳng phải là tình cờ, nếu như lúc đó phát hiện máy Camera theo dõi trong nhà kho, cô nhất định cũng có năng lực tránh. Việc này ngay cả bộ đội đặc chủng tinh nhuệ cũng rất khó làm được, chúng tôi mới đầu hoài nghi cô có mưu đồ đánh cắp tư liệu quân sự đặc công nước ta. Thế nhưng chúng tôi đã điều tra tất cả tư liệu về cô, phát hiện tố chất thể lực từ khi sinh ra của cô chẳng tốt gì cả, hơn nữa cũng chưa từng trải qua bất kỳ hệ thống huấn luyện nào. Từ trên tài liệu cho thấy, cô là từ sau khi xảy ra tai nạn giao thông một lần, cả người giống như là thay da đổi thịt, sau đó gia nhập vào tổ chức xã hội đen. Nguyên nhân cụ thể khiến cơ thể của cô biến hóa chúng tôi không thể nào biết được, nhưng thật ra có một hạng mục nghiên cứu nói người sau khi xảy ra biến cố kịch liệt thường hay sẽ kích phát ra dị năng mà khoa học không cách nào giải thích được, chúng tôi bèn tạm thời cho rằng đó chính là nguyên nhân dẫn đến cô xảy ra biến hóa…”
Tần Khả Tuyên ngẩng đầu lên, lạnh lùng cắt ngang lời của hắn, “Nói mục đích của các ông đi.” Mạng lưới tình báo của bọn họ rất tốt rất lớn mạnh, trên cơ bản tất cả thông tin tình báo đều thu thập được.
Thường Giang Lâm ngây ra một lúc, lập tức hiểu ý cười một tiếng, “Thẳng thắn, tôi chỉ thích loại người như thế! Vậy tôi nói thẳng ngay đây, nhóc con, có hứng thú gia nhập bộ đội đặc chủng hay không?” Loại nhân tài như thế nếu như không thể bị quốc gia dùng, bây giờ chẳng qua là gia nhập tổ chức xã hội đen quy mô nhỏ, lực phá hoại vẫn còn chưa bị lồi rõ ra ngoài, nếu như là bị gián điệp của tổ chức ngoại quốc cưỡm đi, vậy đối với quốc gia mà nói chính là một loại uy hiếp, bọn họ sẽ không thể dễ dàng để loại chuyện này xảy ra.
“Không có.” Cô chỉ biết những người này không yên lòng, ở cô xem ra, thì bọn họ so với Chu Lâm (người lúc trước tìm Tần Khả Tuyên mời cô gia nhập tổ chức Ám) không có gì khác biệt, đó chính là nhìn trúng năng lực của cô, vì vậy lôi kéo cô để cô vì tổ chức dốc sức phục vụ, chẳng qua là mấy vị sĩ quan trước mắt này đại biểu là quốc gia mà thôi.
“Nhóc con, cô cũng biết cô tự tiện xông vào nhà kho chứa vũ khí của căn cứ, còn trộm đi mấy viên đạn, việc này nếu như hướng nhỏ mà nói cũng chính là một tên trộm nhỏ ăn cắp đồ, hướng lớn mà nói đó nhưng chính là phạm tội đánh cắp quân sự cơ mật quốc gia nha! Thật sự là phải xem như gián điệp mà xử bắn đó! Phải biết rằng bình thường gặp chuyện như vậy nhưng đều phải hướng cấp trên báo cáo lại. Cô nói chúng tôi nên hướng nhỏ mà đi báo cáo đây? Hay là hướng lớn mà báo cáo nhỉ?”
“Đây coi như là cưỡng bức, dụ dỗ nhỉ?” Tần Khả Tuyên hoàn toàn không đem uy hiếp của hắn để vào trong mắt, nếu như bọn họ thực sự muốn chém đầu cô, cô cũng sẽ không ngoan ngoãn nghe theo, cô đối với võ công của bản thân vẫn còn rất có tự tin.
“Ha ha, cô nhóc con này thú vị, có chút thú vị! Vậy nếu như chúng tôi dùng quyền lợi để mê hoặc cô, cô phải chăng sẽ đồng ý điều kiện của chúng tôi?” Thường Giang Lâm cười to hỏi.
Tần Khả Tuyên lắc đầu, “Cái này phải xem các ông nói ra bao nhiêu quyền lợi.”
“Được, được, chúng tôi có thể đem cô xem như gián điệp báo cáo lên trên, xóa bỏ bản ghi chép cô gia nhập tổ chức xã hội đen, giúp cô đem phiền phức rước lấy ở trong xã hội đen đều giải quyết hết. Mấy việc này đều không phải là trọng yếu nhất, trọng điểm chính là chúng tôi sẽ tiến cử cô đến quân khu trực thuộc đại đội đặc chủng, đó thế nhưng có triển vọng làm lính vinh quang tối cao, tương lai thế nhưng tiền đồ rộng mở…” Thường Giang Lâm nói liên tục không ngừng về lợi ích của việc gia nhập bộ đội đặc chủng.
Tần Khả Tuyên nghe một chút đã hiểu nên giơ tay lên cắt ngang lời của hắn, nói: “Mấy thứ này có hay không đều không quan trọng, tôi chỉ có một yêu cầu.”
“Mời nói.”
“Tôi đối với Thuyết tương đối cảm thấy rất hứng thú, trong đó thì có nhận định nhắc tới thời gian có thể qua lại, rất nhiều người đều đối với cỗ máy thời gian tiến hành suy nghĩ quá mức đến thử nghiên cứu chế tạo, tôi cực kỳ rất muốn hiểu rõ nghiên cứu về phương diện này, tôi cần những tư liệu tường tận.”
Cô thông qua máy vi tính lùng tìm được rất nhiều thông tin, mỗi khi gặp phải quá nhiều từ ngữ xem không hiểu, chỉ cần đem những từ ngữ này Baidu (Google của TQ) một cái, thì có thể đi sâu phân tích. Nhưng cô lại chỉ có thể tìm được thông tin có mức độ vô cùng cạn, cũng có nhiều chỗ đề cập qua, công nghệ cao đều sẽ có chuyện liên quan đến cơ mật của một quốc gia, là nghiêm cấm công bố với công chúng.
Mà khoa học kỹ thuật dạng như nghiên cứu phát triển cỗ máy thời gian, phần lớn cô thu hoạch được đều là tiểu thuyết tác phẩm điện ảnh do tự bản thân người ta tưởng tượng ra, hoặc chỉ là lý thuyết của một ít người đưa ra như lý thuyết Wormhole của Stephen Hawking, ông ta nói cỗ máy thời gian ở trên cơ sở khoa học cũng không phải là không có khả năng, cô chỉ có thể xác nhận có một hướng đi như thế, nhưng căn bản không thể từ trong máy vi tính thu hoạch được tin tức thật sự cần. Cô lúc trước muốn tìm được con đường thu thập thông tin thông qua tổ chức Ám, nhưng tìm mấy ngày nay đều không có bất cứ kết quả gì.
Cô thông qua tìm kiếm thông tin biết được nghiên cứu phát triển cỗ máy thời gian cực cần vốn đầu tư về nhân tài và tiền bạc mới có thể tiến hành, mà nhân tài bây giờ thông thường đều nắm giữ ở trong tay của chính phủ nhà nước, dân gian hiếm khi có khả năng có người sẽ có được trang thiết bị cùng với tài lực này. Giờ quân đội quốc gia tìm tới cửa cũng không hẳn không phải là chuyện tốt.
“Thuyết tương đối, cỗ máy thời gian? Cái này…Thuyết tương đối thì tôi biết, Albert Einstein đưa ra, mặc dù cái này không mấy người có thể hiểu, nhưng nếu như là tư liệu, thì trong hiệu sách có. Nhưng cỗ máy thời gian, đó đều là dàn dựng trên phim cơ mà, trên thực tế hẳn là không tồn tại đâu.” Thường Giang Lâm còn tưởng rằng cô nhóc sẽ đưa ra điều kiện gì cơ, thế nhưng sẽ là mấy thứ này?
Tần Khả Tuyên khẽ nhíu chân mày lại nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Thường Giang Lâm, không có ý tứ mập mờ, hắn không phải đang dối gạt cô, chẳng lẽ ngay cả sĩ quan cấp bậc như hắn cũng không biết thông tin chính xác? Hoặc là nói sĩ quan căn bản là không đặt chân nghiên cứu phương diện chế tạo cỗ máy thời gian. Thế nhưng một quốc gia đầu tư nghiên cứu khoa học kỹ thuật lớn nhất chỉ có quân đội, cô tin rằng chỉ cần để cô tìm được một tia đầu mối, vậy thì cô có thể đem tài liệu thông tin đã giấu đi đào ra.
“Bộ đội đặc chủng là làm cái gì?” Tần Khả Tuyên sau khi định sẵn chủ ý thì bắt đầu dò hỏi hiểu thêm về tổ chức mà cô sắp gia nhập.
Thường Giang Lâm mùi ngon về phía Tần Khả Tuyên giới thiệu: “Nhiệm vụ của bộ đội đặc chủng là phá hoại tập kích, ám sát bắt cóc, trinh sát trong lòng địch, đánh cắp tình báo, chống đặc công, chống tập kích và chống uy hiếp vân vân. Đại khái mà nói bộ đội đặc chủng là quan binh chọn ra từ quan binh đang thi hành nghĩa vụ quân sự, tuổi tác từ 18 đến 21 tuổi. Nhưng cũng sẽ tồn tại một số tình huống tương đối đặc thù, phát hiện nhân tài ưu tú thích hợp không phải quan binh đang thi hành nghĩa vụ quân sự hoặc là tuổi tác không đạt tiêu chuẩn, đối với loại tình huống này, chúng tôi bèn lập ra bộ đội đặc chủng dự bị binh, cái binh chủng này khá đặc thù, đợi điều kiện thích hợp mới có thể chính thức bước vào trong bộ đội đặc chủng.”
Mấy nhiệm vụ này nghe cũng không tệ, không đến mức làm khó cô, cô trầm ngâm một lát, nói: “Tuổi của tôi cách 18 tuổi vẫn còn mấy năm nữa, có thể xem nhẹ không tính không?”
Thường Giang Lâm khó xử trả lời: “Điều này e rằng không được, nhất định phải đạt tới tuổi của người trưởng thành mà quốc gia yêu cầu mới có thể, hơn nữa bộ đội đặc chủng ngoại trừ yêu cầu là thể trạng cường tráng, mưu trí dũng cảm, có tinh thần hiến dâng và quy định có sẵn kinh nghiệm tác chiến của nhân viên ra, đối với yêu cầu về trình độ văn hóa cũng hết sức nghiêm ngặt, vì thế cô nhất định phải ở 18 tuổi sau khi tốt nghiệp cấp ba mới có thể chính thức gia nhập bộ đội đặc chủng.”
Vậy cô há chẳng phải là vẫn còn phải tiếp tục đến trường? Còn phải học xong ba năm cấp ba! Những ngày đó tốn thời gian quá dài, vậy cô phải chờ tới khi nào mới có thể trở lại thế giới ban đầu? Nhưng cái loại tình hình trước mắt này cô ngoại trừ chờ đợi thời cơ đến ra không còn phương pháp khác.
Tần Khả Tuyên mắt sáng như đuốc nhìn nhìn Thường Giang Lâm, “Được, tôi gia nhập.”
Tần Khả Tuyên vừa mới đi ra phòng thẩm vấn, thì Ân Húc Đông đã nhào tới cầm lấy bả vai của cô trên dưới kiểm tra cô có bị đánh hay không, “Em không sao chứ?” Đi theo phía sau cậu ta chính là phụ huynh hai nhà Tần Ân.
Tần Thụ Hoa xúc động đi tới trước mặt Tần Khả Tuyên, muốn ôm chặt lấy con gái, nhưng bởi vì bị hơi thở cự tuyệt người từ khoảng cách ngàn dặm của Tần Khả Tuyên ngăn trở, cuối cùng chỉ là dùng lực mà vỗ bả vai của cô, lẩm bẩm nói: “Trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi.”
Tần Khả Tuyên gạt tay ông ra, hời hợt đáp lại: “Chúng ta về thôi.” Sau khi quay đầu lại hướng Thường Giang Lâm gật gật đầu liền đi ra cổng.
“Ê, nè, Tuyên Tuyên em chờ anh với!” Ân Húc Đông lập tức từ phía sau đuổi kịp.
Phụ huynh hai nhà cũng vội vàng theo sát phía sau, lo lắng con của mình lại gây ra rắc rối gì nữa.
Tần Khả Tuyên trở lại Tần gia đã rời đi một tháng, khôi phục lại cuộc sống hằng ngày trước khi rời đi, tiếp tục đến trường, coi như chuyện xảy ra một tháng nay giống như chưa từng xảy ra. Mỗi khi Tần Thụ Hoa muốn hỏi cô tại sao phải rời nhà trốn đi, vì sao lại chọc tới người của xã hội đen, thì Tần Khả Tuyên đều đáp lại ông một câu không thể báo cáo, nếu không phải là Khương Huệ Lâm ra sức xoa dịu chồng con trở về là tốt rồi, thì Tần Thụ Hoa thiếu chút nữa rõ ràng đã bị tức chết.
Tần Khả Tuyên trở lại trường học, bởi vì Tần Thụ Hoa trước đó từng đăng thông báo tìm người qua báo chí, mọi người đều biết cô từng mất tích một tháng, mọi người đều đối với cô chỉ chỉ trỏ trỏ, bạn học trong lớp đều bàn tán xôn xao, Chủ nhiệm lớp nghiêm lệnh cấm đoán hết lần này đến lần khác đều hoàn toàn không thấy hiệu quả.
La Thánh Huy sau khi tan lớp đi bộ đến chỗ ngồi phía trước của Tần Khả Tuyên ngồi xuống, cười đùa cợt nhả nói: “Bạn Tần Khả Tuyên, đã lâu không gặp, rời nhà trốn đi chơi có vui không thế?”
Tần Khả Tuyên vùi đầu đọc sách giáo khoa, cô muốn tận dụng thời gian học hết kiến thức bộ đội đặc chủng cần phải có, sau đó nhìn xem có thể tranh thủ chính thức gia nhập bộ đội đặc chủng trước thời hạn hay không. Còn về những lời đồn đãi bóng gió đó, cô cho tới bây giờ đều chưa từng để ý qua.
Mấy anh em đứng ở bên cạnh La Thánh Huy nhao nhao nện cậu ta, cười to nói: “Mày trực tiếp hỏi nhỏ như vậy, nhỏ sẽ nói à?”
Một đám người vây quanh ở đấy vui đùa ầm ĩ không ngừng, La Thánh Huy thấy Tần Khả Tuyên không để ý cậu ta, chìa tay muốn giật lấy sách giáo khoa trên tay Tần Khả Tuyên, ai dè Tần Khả Tuyên vùi đầu đọc sách lại thoáng cái gập sách lại, đứng lên rồi từ trong lớp học đi ra ngoài.
La Thánh Huy cho là cậu ta chọc giận Tần Khả Tuyên, ở sau lưng cô hô to: “Cậu đi đâu thế? Sắp vào học rồi đó!”
Tần Khả Tuyên cầm sách giáo khoa đi ở trong sân trường, dự định tìm một chỗ yên tĩnh cố gắng đọc sách, đi tới đi lui lại nhìn thấy Ân Húc Đông đứng ở ngoài cửa sổ phòng học âm nhạc lầu một nhón nhón chân nhắm thẳng vào trong ngắm, cậu ta không ở trong lớp học, chạy tới đây nhìn cái gì? Tần Khả Tuyên đi tới phía sau cậu ta hỏi: “Cậu đang nhìn cái gì?”
“Tôi đang nhìn Lư…” Ân Húc Đông bỗng nhiên quay đầu lại giật mình, hét lớn: “Tuyên Tuyên! Em ở đây làm gì?!”
“Tôi mới phải hỏi cậu đang làm gì.”