Khác hẳn với Tiểu Bao Bao, Mầm Cây không sợ người lạ. Đặc biệt là những người béo, bé thường rất thích ngồi trong lòng những người như này.
Bởi vì sao ? Bởi vì sao ư ? Đơn giản là vì những người béo thịt rất mềm, ngồi trong lòng bọn họ sẽ rất thích.
Bé con ngồi trong lòng Tạ Lưu, hết muốn ăn cái này rồi lại đến cái kia. Mà Tạ Lưu mọi ngày thường chỉ biết ăn phần mình, nay có bé con lạ mặt cứ ngồi vào lòng ông khiến ông vui đến độ quên cả ăn. Bé con thích gì, ông đều đút cho nó.
" Ông ơi, con muốn ăn tôm"
" Được! Để ông lột vỏ cho con nhé ?"
" Ông ơi, người ông béo quá. Ăn chút rau xanh cho tốt nhé ?"
" Được được! Ông đút con ăn xong sẽ đến lượt ông ăn. Như vậy có được chưa ?"
Tiểu Bao Bao thấy Mầm Cây cứ nói chú béo béo cho mình ăn cái này đến cái kia, cậu sợ con mình làm phiền người ta cho nên liền bĩu môi nói.
" Mầm Cây hư quá, mọi hôm con toàn tự múc ăn kia mà. Sao bây giờ lại muốn bác đút cho? Con phải tự ăn đi chứ ?"
Tạ Lưu cũng rất thích bé con, vừa nghe Tiểu Bao Bao trách bé ông đã vội ông nhóc con lại. Vừa cười vừa đáp.
" Trẻ con muốn được cưng chiều mà, không sao đâu. Bác cho bé ăn được, con cứ tự nhiên dùng bữa đi"
Tiểu Bao Bao nhìn Mầm Cây có vẻ rất thích chú béo, cậu cũng không nói nữa. Chỉ ngu ngốc cười vu vơ, sau đó cầm đũa lên định gắp chút thịt bò.
Bao Bao rất thích ăn thịt bò, nhưng mà thịt bò nhiều tiền lắm. Bình thường nếu bà chủ cho tiền thêm, cậu sẽ mua một miếng thịt bò nhỏ cho con trai ăn...còn về phần mình, chỉ có thể nhịn thèm vì con trai.
Lần này Bao Bao thấy trên bàn rất nhiều thịt bò, cậu rất muốn ăn. Nhưng tay còn chưa với đến dĩa thịt thì một chén súp cua nóng hổi đã được đặt trước mặt. Tạ Tĩnh Khang trợn mắt nói.
" Ăn chút súp đi đã, để nguội sẽ mất ngon"
Rõ ràng là thích ăn thịt, nay lại có người cản cậu. Bao Bao bĩu môi, mắt trợn to tủi thân nhìn Tạ Tĩnh Khang nói.
" Nhưng mà Bao Bao thích ăn thịt bò, Khang Khang cho Bao Bao đi mà."
Tiểu Bao Bao ấm ức nói, Tạ Tĩnh Khang lại nhìn thấy đáng yêu không chịu được. Cuối cùng vẫn là hắn rũ bỏ đi sự lạnh lùng, cùng nhẹ nhàng đàm phán với Bao Bao.
" Được rồi! Không phải tôi cấm cậu ăn nhưng súp của để nguội ăn sẽ tanh. Hay là thế này đi, giờ cậu ăn súp. Tôi sẽ lấy chút lá cải cuốn với thịt bò cho cậu được không ?"
" Bao Bao vẫn sẽ được ăn thịt sao ?"
" Được chứ ! Ngoan nào. Ăn đi, tôi không lừa cậu."
" Cảm ơn Khang Khang"
Bao Bao hí hửng đến độ cười tít mắt, cứ tưởng mọi chuyện sẽ dừng lại ở đó thì Bao Bao dùng một ngón tay của mình quẹt lên khóe miệng của Tĩnh Khang, hành động đó diễn ra trước mặt của nhiều người. Đến độ Tạ Tĩnh Khang cũng phải ngỡ ngàng, nhưng Bao Bao đâu có thông minh đến độ nghĩ nhiều như vậy.
Đơn giản là môi Khang Khang bẩn cậu lau giúp thôi mà.
Tạ Tĩnh Khang bỗng nhiên thấy hai lỗ tai mình nóng lên, sau đó là đến hai cái má và cuối cùng là đến cái mặt. Hắn nhìn Bao Bao một lúc, sau đó mới định thần lại mà nói.
" Mau...mau ăn đi, để tôi cuốn thịt cho cậu"
" Nhưng mà môi Khang Khang còn bẩn lắm, để Bao Bao lau cho"
" Tập trung ăn đi, tôi tự làm được"
Nhìn Tạ Tĩnh Khang đang thật sự cuốn thịt cho mình Bao Bao cũng không thèm nghĩ nhiều nữa. Cậu vui vẻ ngồi ăn chén súp, Tạ Tĩnh Khang ngượng chín mặt bắt đầu cuốn thịt với trái tim đập liên hồi.
Tiêu Như cũng đã thấy hết những hành động đó của hai người. Bà vui mừng đến độ hai bàn tay siết chặt. Trong đầu nghĩ thầm chắc chắn đây là người yêu của con trai thật. Không chừng...cuối năm nay bọn nó tổ chức đám cưới cũng nên.
Đứa con dâu này tuy có hơi ngốc một chút thôi, nhưng mà bà không có chê đâu. Ngốc ngốc nhưng rất đáng yêu.
Mầm Cây cũng thấy hành động của ba mình làm cho chú người xấu, bé con thì thầm một mình.
" Mọi ngày ba toàn lau miệng cho mình. Nay ba lại làm cho chú người xấu, không lẽ... Ba cũng thương chú người xấu sao ?"
Tạ Lưu nghe vậy cũng chắc như đinh đóng cột rằng con trai mình và Bao Bao đang hẹn hò, ông hỏi nhóc con.
" Mầm Cây, con có muốn cùng ba mình và chú Khang sống cùng nhau không ?"
Danh Sách Chương: