• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: thienbao95

Tô Vũ đi lên, khẽ mỉm cười, hỏi: “Ông ơi, ông từ đâu đến?”

Ông lão nông dân lập tức tỉnh táo, nói: “Cháu gái, ông là thôn dân của làng Thanh Thủy, cháu có biết nơi đó không, làng Thanh Thủy là một nơi địa linh nhân kiệt, xuất thân của thị trưởng trấn Thanh Sơn là từ làng ông đó.”

*địa linh nhân kiệt: là vùng đất linh thiêng, có nhiều nhân tài nổi bật

Tô Vũ khẽ mỉm cười, chuyện này tới cũng thật đúng lúc, liên quan đến quê quán của Lục Hoàn Vũ.

Tô Vũ nói tiếp: “Ông chủ Lưu, con trai của thị trưởng là bạn học cùng lớp với cháu. Ông chủ thấy đấy, bác nông dân đã phải đi một chặn đường dài để tới đây, đi một chuyến cũng không hề dễ dàng gì, không bằng ông chủ trả cho bác ấy thêm một ngàn đồng nữa đi. Ông ơi, sau này ông có mối làm ăn gì thì hãy nhớ đến cửa hàng đồ cổ trai nha, ông chủ Lưu làm ăn rất đàng hoàng, hàng thật giá thật!”

Lưu Chí Quân sửng sốt một chút, không biết Tô Vũ có ý tứ gì, nhưng vẫn như trước không nói gì thêm, thanh toán cho ông lão nông dân hơn hai ngàn nguyên.

“Cảm ơn ông chủ Lưu, cảm ơn cháu!” Ông lão cao hứng không ngậm mồm vào được, liên tục cảm ơn Tô Vũ.

Đúng lúc này, Tô Vũ lại thở dài, lầm bầm lầu bầu nói: “Chao ôi, ông chủ Lưu, mấy hôm trước có một vị khách muốn mua một xác ướp cổ mấy trăm năm, cháu nghĩ cửa hàng của chú không thể kiếm được một bộ rồi!”

Lưu Chí Quân tuy không hiểu Tô Vũ muốn làm gì, nhưng vẫn lập tức trả lời lại: “Đúng nha, vị khách này ra giá là tám ngàn đồng đấy? Chao ôi, ta nghĩ số tiền này chúng ta không kiếm được rồi!”

“Cái gì, cái gì, xác ướp cổ các người cũng mua? Vậy nữ thi có được hay không?” Ông lão nông dân vội vàng hỏi một câu, nhưng trong lúc lơ đãng đã lộ ra tin tức hữu dụng.

Lưu Chí Quân là một người vô cùng thông minh, ánh mắt sáng lên, ông đối với Tô Vũ quả thật là phục sát đất, chỉ với một ít công phu như thế, Tô Vũ đã thăm dò ra gốc gác của ông lão này, hắn lập tức nắm bắt trọng điểm, cảm khái một tiếng, nói: “Nếu nữ thi càng đẹp thì càng đáng giá, đáng tiếc, trong tay cháu lại không có, nếu có thể thu mua một bộ là tốt rồi!”

Hai mắt ông lão tỏa sáng, ngập ngừng một chút, cố nén kích động nói ra, nhưng lời nói lại chứa đầy hàm ý: “Ông chủ Lưu, cậu là một người đầy nghĩa khí, có thể, chúng ta sẽ lập tức hợp tác thêm lần nữa!”

Sau khi nói chuyện vài câu, ông lão cầm hai ngàn đồng vội vã rời đi.

Lưu Chí Quân khẩn trương, nhanh chóng mời Tô Vũ ngồi xuống, lại rót cho Tô Vũ một ly trà, Tô Vũ vung tay, đi thẳng vào vấn đề: “Trong thời gian gần đây, nơi này làm ăn thế nào rồi?”

Sắc mặt Lưu Chí Quân hiện lên vẻ vui mừng, nói: “Tất cả là nhờ vào đại sư, trong tiệm chúng ta có bát men sứ tọa trấn, tạo ra không ít tiếng tăm, khoảng thời gian này, cửa hàng đã chậm rãi đi vào quỹ đạo rồi!”

“Như vậy cũng tốt!” Tô Vũ gật đầu, lại nói: “Trong tay của ông lão nông dân hôm nay có một ít thứ tốt, có khả năng trong tối nay sẽ đến cửa hàng mua bán lần nữa, ông nhớ tới tiếp đón tốt một chút, còn có bộ nữ thi Đại Tống kia, chắc hẳn cũng đáng giá không ít tiền đi!”

“Đâu chỉ là đáng giá, quả thật chính là bảo vật vô giá!” Lưu Chí Quân vui sướng nói: “Dựa theo giá tiền quốc tế, một bộ nữ thi được bảo tồn hoàn hảo có giá trị tối thiểu là mười mấy triệu đôla Mỹ đấy.”

“Đúng rồi, đại sư, ở đây có một tấm thiệp mời!” Nói xong, Lưu Chí Quân lấy thiệp mời từ trên bàn, đưa cho Tô Vũ.

Tô Vũ mở ra xem, hóa ra buổi tối ngày mai, cửa hàng đồ cổ lớn nhất nước: Cổ Ngọc lâu, mời chủ cửa hàng đồ cổ trai tham gia đại hội đổ thạch.

“Đại hội đổ thạch?” Tô Vũ suy nghĩ một chút, gật gù, có thể tham gia một chút, biết được thêm kiến thức.

Hai người nói chuyện một lát, đột nhiên, Trương đại sư đi xuống. Trương đại sư nhìn thấy Tô Vũ, cũng lập tức cung kính hỏi thăm một tiếng: “Đại sư, ngài đã tới?”

Trong khoảng thời gian này, Trương đại sư cũng đồng dạng ở trấn Thanh Sơn ăn sung mặc sướng, mỗi ngày không biết có bao nhiêu người tìm tới để cầu xin xem phong thủy, hoặc xem tướng, tính vận thế, ngược lại Trương đại sư dựa vào tiểu quỷ trong tay, cũng lừa gạt được mấy người.

Tô Vũ gật gù, “Trương đại sư, ông ngồi xuống đi, tôi không có chuyện gì, chỉ thuận tiện tới xem một chút mà thôi!”

Tô Vũ vừa nói xong, bỗng, có một chiếc xe ngừng trước cửa đồ cổ Trai, chỉ trong chốc lát, từ bên trong xe đi ra ba, bốn người. Tô Vũ vừa nhìn, liền thấy bên trong đám người này có Lục Hoàn Vũ. Đi bên cạnh Lục Hoàn Vũ là một người đàn ông trung niên không giận mà uy, Tô Vũ vừa nhìn, liền biết người đàn ông này có chức vị rất cao.

“Tiểu Vũ!” Đồng thời, Lục Hoàn Vũ cũng nhìn thấy Tô Vũ, vô cùng kinh ngạc, nói: “Tại sao cậu lại ở chỗ này?”

Tô Vũ lắc đầu một cái, hờ hững nói: “Không có gì, nhàn rỗi buồn chán, liền đến nơi này đi một vòng, còn cậu thì sao, cậu tới đây làm gì?”

“Chúng tôi đến tìm Trương đại sư!” Lúc này, một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi, bộ dáng giống như thư kí trả lời câu hỏi, trên mặt hiện lên vẻ kiêu ngạo, nói: “Không biết vị nào là Trương đại sư? Thị Trưởng có việc muốn mời Trương đại sư ra tay!”

Trương đại sư đứng lên, lập tức bày ra bộ dáng cao nhân, thản nhiên nói: “Bần đạo chính là Trương đại sư, không biết các người có chuyện gì?”

Hóa ra, Thị trưởng- Lục Văn Sinh tìm Trương đại sư có việc cần thương lượng, mười mấy năm trước, lúc cha của Lục Văn Sinh được chôn cất ở làng Thanh Thủy, thầy phong thủy có nói, mồ mả của cha hắn nhất định phải dời đi vào hôm nay, bằng không, nhà họ Lục liền có đại họa, Lục Văn Sinh cũng không coi đây là chuyện to tát, không nghĩ tới mọi việc trong năm nay đều không được thuận lợi, khiến hắn đắc tội với rất nhiều người, thậm chí, con trai và vợ của hắn cũng phát sinh một số vấn đề nhỏ, hắn rốt cục sợ rồi, cho nên muốn mời Trương đại sư chủ trì công việc dời mộ.

Trương đại sư do dự, trình độ của hắn như thế nào, trong lòng hắn vô cùng rõ ràng, lừa gạt người bình thường thì được, nhưng thị trưởng lại là một nhân vật lớn, vạn nhất bị phát hiện, cuộc đời hắn sẽ kết thúc ở trong nhà giam .

“Thế nào, Trương đại sư không muốn?” Người đàn ông lại mở lời, “Trương đại sư, Thị trưởng trong lúc cấp bách nhưng vẫn đến đây viếng thăm ông, nhưng vậy cũng đủ cho ông mặt mũi rồi đi, Trương đại sư tại sao còn phải từ chối?”

Kỳ thật, lời này của hắn cũng có chút giả, tiếng tăm của Trương đại sư ở trấn Thanh Sơn Trấn vô cùng lừng lẫy, nếu như công khai xuất hiện ở văn phòng thị trường, sẽ có ảnh hưởng không tốt, vì thế, hắn cũng chỉ có thể điệu thấp mà làm việc .

Trương đại sư thật bất đắc dĩ, nếu như hắn không đồng ý, có nghĩa là không nể mặt mũi của thị trưởng, không biết nên làm thế nào, chỉ có thể nói: “Thị trưởng, yên tâm, bần đạo đồng ý, lúc nào thì lên đường đây?”

Khuôn mặt lạnh như băng của thị trưởng rốt cuộc cũng mở miệng nói chuyện, nói: “Chiều nay, tôi sẽ phái người tới đón Trương đại sư!”

Nói xong vài câu, thị trưởng để xuống một cọc tiền dày, xoay người rời đi .

Tô Vũ hơi trầm ngâm một chút, nói: “Trương đại sư, ngày mai ông cần phải cẩn thận một chút, làng Thanh Thủy là nơi sẽ xuất hiện nữ thi Đại Tống, nơi như vậy cũng không phải chỗ tốt.”

Tô Vũ suy nghĩ, đáng tiếc ngày mai cô phải tham gia đại hội đổ thạch, nếu không, cô có thể đi với Trương đại sư đi một chuyến, đề phòng vạn nhất.

Trương đại sư gật đầu, chỉ mong đừng xảy ra chuyện gì, nếu không, chỉ dựa vào tiểu quỷ mà hắn nuôi dưỡng sẽ không đối phó nổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK