Về phía Nhất Thế Vô Song, anh cảm thấy nói trước như vậy cũng chẳng có vấn đề gì cả. Dù sao không sớm thì muộn cũng vẫn phải tỏ tình, chi bằng tranh thủ cơ hội nói một lần cho xong. Người xưa thường có câu: “Cưới vợ phải cưới liền tay”, đương nhiên đại thần không thể nào không học theo cho được.
Ngẫm nghĩ một lúc, ban đầu Nhất Thế Vô Song định viết một bài ‘diễn văn’ thật dài để bài tỏ lòng mình với Hoa Đan Di. Có điều câu từ sến sẩm như vậy, quả thực không phải là gu của anh. Nhất Thế Vô Song nhanh chóng bác bỏ ý tưởng này ngay lập tức. Suy nghĩ một lúc, anh mới bắt đầu nhắn:
“Phu nhân này, em có bao giờ nghĩ đến việc yêu đương trên mạng chưa?”
Hoa Đan Di đọc được tin nhắn của Nhất Thế Vô Song mà suýt nữa té nhào ra đất. Không biết có phải tâm linh tương thông không nhưng câu hỏi của anh hoàn toàn giống với những gì Hoa Đan Di muốn hỏi sắp tới. Đúng là dọa cô sợ chết khiếp mà. Hoa Đan Di cảm thấy trái tim của mình đập kịch liệt liên hồi. Mặc dù không xác định được sắp tới đại thần sẽ nói gì, nhưng Hoa Đan Di thật lòng có chút mong chờ.
Cô suy nghĩ cẩn thận một lúc, sau đó quyết định bày tỏ rõ ý kiến của mình:
“Trước đây thì không có, nhưng hiện tại cũng bắt đầu có suy nghĩ đến… Có điều vẫn chưa trải qua bao giờ nên không biết có thể hay không.”
Lúc gửi tin nhắn này đi, gương mặt Hoa Đan Di vẫn còn đỏ ửng như trái đào, vô cùng ngại ngùng. Hoa Đan Di không biết vì sao Nhất Thế Vô Song lại hỏi như vậy, nhưng hình như cô cảm nhận được trái tim mình đang vô cùng khao khát được kết nối với trái tim đại thần.
Nhất Thế Vô Song phải đọc đi đọc lại tin nhắn của Hoa Đan Di đến vài lần thì mới dám tin. Thì ra Hoa Đan Di cũng giống anh. Ngày trước, đại thần chưa từng nghĩ sẽ yêu đương qua mạng như vậy, dù sao anh cũng đã qua cái tuổi mộng mơ rồi. Tình yêu gà bông thế này có chút không phù hợp cho lắm. Tuy nhiên từ khi gặp Hoa Đan Di, Nhất Thế Vô Song cảm thấy yêu qua mạng cũng chính là một dạng của hạnh phúc.
Anh hít một hơi thật sâu, sau đó mới lấy hết can đảm để hỏi tiếp:
“Vậy em đã để ý hay là muốn cùng đối tượng nào tiến tới chưa…?”
Hoa Đan Di hơi bất ngờ trước câu hỏi này của Nhất Thế Vô Song, trái tim có đập liên hồi khiến cho cô sợ rằng sau hôm nay mình sẽ bị bệnh tim mất. Hoa Đan Di cẩn thận suy nghĩ:
“Nếu bây giờ mình nói là anh ấy thì có khi nào anh ấy sẽ sợ hãi mà chạy đi mất luôn không? Nhưng mà đại thần đột nhiên hỏi câu này thật khiến cho người ta áp lực quá.”
Rõ ràng là ban nãy còn khí thế hừng hực muốn bày tỏ hết tất cả lòng mình ra cho Nhất Thế Vô Song nghe. Ấy vậy hiện tại Hoa Đan Di lại muốn chui vào trong mai rùa của mình mất tồi. Đại thần đúng là khí thế bức người chết đi được.
Hoa Đan Di ôm gôi nhìn màn hình chằm chằm, mất một lúc mới có thể đặt tay lên bàn phím chậm rãi trả lời:
“Có… Nhưng em không biết anh ấy có thích em hay không?”
Hoa Đan Di cảm thấy mình nói như vậy không hề nói dối mà cũng vẫn trả lời được ý đại thần hỏi. Có điều nhịp tim của cô vẫn không hề chậm lại chút nào.
Riêng Nhất Thế Vô Song sau khi nhận được tin nhắn thì lại đơ ra một lúc. Nói ra thì anh đã hỏi qua Vương Lạc Lạc rồi, trên game ngoại trừ anh, Hoa Đan Di rất ít khi tiếp xúc với các game thủ nam khác. Có điều không thể chắc chắn là Hoa Đan Di chỉ chơi “Giang Sơn Tu Đế”, lỡ như cô còn tham gia những game khác nữa thì sao.
Nhất Thế Vô Song hiện tại chính là rất bối rối. Thà rằng cô nói ‘không có’ thì anh còn có cơ hội ‘trồng cây si’, nhưng giờ lỡ người cô thích không phải là anh thì nên làm gì đây? Nhất Thế Vô Song cảm thấy mình đã hỏi đến đây rồi, nếu như từ bỏ thì quả thực rất hèn nhát. Do đó, anh đành đánh liều một phen:
“Vậy em thấy tôi như thế nào?”
Hoa Đan Di chớp mắt đến mấy lần mới có thể nhìn rõ được câu hỏi của Hoa Đan Di. Thấy thế nào? Thấy đại thần như thế nào sao? Chính là vô cùng thích đó. Có điều Nhất Thế Vô Song hỏi như vậy có phải là anh cũng đang có ý với cô không? Hoa Đan Di vội vàng đưa tay sờ lên má mình.
“Sao nóng như vậy chứ?” - Hoa Đan Di hốt hoảng kêu lên.
Kì thực bây giờ mặt cô chẳng khác nào quả cà chua cả. Hoa Đan Di chỉ sợ bản thân nghĩ nhiều sinh ra hoang tưởng mà thôi. Cô vốn đang không biết phải trả lời thế nào thì đại thần lại gửi tin nhắn đến. Lần này nội dung còn sốc hơn, khiến cho Hoa Đan Di suýt nữa làm rơi luôn cả máy tính xuống.
Nhất Thế Vô Song: Thật ra anh muốn hỏi em có ý định ‘hợp tác’ từ phu thê trong game trở thành bạn gái chính thức của tôi không?
Nói ra thì đại thần tỏ tình như vậy nhạt nhẽo vô cùng, nhưng mà nếu xét theo tính cách của Nhất Thế Vô Song thì hẳn đã rất cố gắng mới có thể viết ra được mấy lời này. Hoa Đan Di đọc được mà sướng run người. Hóa ra cô không hề ảo tưởng. Thì ra đại thần cũng có chút ý đồ với cô. Đúng là duyên phận mà.
Hoa Đan Di gần như bị hạnh phúc nhấn chìm, ngay cả nhắn tin trả lời lại cho đại thần cũng quên luôn. Nhất Thế Vô Song đợi mãi không thấy cô hồi âm thì bắt đầu cảm thấy lo lắng. Anh đọc đi đọc lại câu nói của mình, chỉ sợ là chưa rõ ý khiến cho Hoa Đan Di hiểu lầm.
“Hay là mình chưa đủ chân thành nhỉ?” - Nhất Thế Vô Song thầm nghĩ.
Anh cảm thấy nếu Hoa Đan Di chưa chấp nhận thì có lẽ là do mấy lời vừa rồi rất sáo rỗng. Do đó, Nhất Thế Vô Song gửi thêm:
“Tôi có thể cùng em đi diệt boss, tôi ăn cũng không nhiều, việc nhà cũng biết làm một ít. Tính cách không được tốt lắm nhưng là người đơn giản, em cảm thấy như vậy đã ổn chưa? À tôi còn có rất nhiều nhà, em yên tâm rằng tương lai tôi sẽ không ăn bám em đâu. Nếu không tôi sẽ gửi thêm chiều cao, cân nặng và số tài sản hiện có để em lập bảng xếp hạng nhé?”
Hoa Đan Di quả nhiên bị anh dọa sợ rồi. Đây là cách đại thần tỏ tình sao? Hoa Đan Di lần đầu tiên chiêm ngưỡng một màn tỏ tình đầy tính ‘vật chất’ như vậy liền có chút buồn cười. Có điều nếu đại thần cũng thích cô, vậy thì không phải quá tốt rồi sao…
Hóa ra cảm nhận từ trái tim của Hoa Đan Di không hề sai. Tuy nhiên Hoa Đan Di lại thấy việc này xảy ra quá nhanh, không chút chân thực nào cả. Do đó liền chần chừ không biết nên trả lời như thế nào.