Ở trước mặt Triệu Chí Cường, hình tượng của cô ta luôn là lương thiện ôn nhu cho nên vào lúc Triệu Chí Cường chê cười trên nỗi đau của người khác. Cô ta đương nhiên sẽ không phụ họa theo phía sau mà ngược lại sẽ hợp thời phản bác. Xây dựng hình tượng cho dù đã chia tay vẫn sẽ hào phóng mà chúc phúc cho đối phương, phù trợ thêm cho hình tượng lương thiện ôn nhu của cô ta.
Triệu Chí Cường quả nhiên rất thích hình tượng này của cô ta, đối với cô ta càng thêm tôn trọng cùng thương tiếc. Chỉ là Triệu Chí Cường càng nghe lời nói của cô ta thì trong lòng càng trở nên ghen tị. Rõ ràng là đều đã chia tay, vì sao Kiều Kiều còn suy nghĩ vì Tô Cẩn Ngôn như thế, Tô Cẩn Ngôn xứng sao?
Từ Kiều Kiều thấy Triệu Chí Cường không hiểu được thâm ý trong lời nói của mình, ngăn lại sự không kiên nhẫn ở trong lòng: "
Vạn nhất có người có tâm lợi dụng việc này tố cáo lên trên, thì phải làm sao bây giờ? Cậu cũng biết lúc trước ở công xã kế bên có một thanh niên trí thức bởi vì quan hệ nam nữ hỗn loạn mà bị người ta tố cáo, còn bị mất công việc. Cái này thật là đáng sợ, không được, tôi nên đi giải thích, cậu nói phải không? Cũng không thể để Tô Cẩn Ngôn bị người ta hiểu lầm được."
Cô ta vừa nói vừa có thâm ý sâu xa mà nhìn Triệu Chí Cường, nhưng Triệu Chí Cường không nhìn thấy được nét mặt của cô ta, chỉ là khi nghe thấy lời nói của cô ta đôi mắt của hắn ta trở nên sáng ngời, hắn ta cố đè nén sự vui mừng lại trong lòng, kìm lại khóe môi đang muốn giương lên: "
Tô Cẩn Ngôn làm chuyện có lỗi với cô như vậy, cô không cần vì chuyện gì mà lo lắng cho anh ta? Cô yên tâm đi, Tô Cẩn Ngôn là tên bất nhân bất nghĩa, nhất định sẽ gặp báo ứng. Nếu như công việc của hắn mất đi, đây nhất định là sự trừng phạt mà ông trời dành cho anh ta. Trừng phạt anh ta đối với cô bất trung, ông trời nhất định không để cho một người đắc ý lâu đâu, cô cứ chờ xem đi."
Hắn ta tại sao không nghĩ đến lợi dụng những tin đồn gần đây mà lấy đi công việc của Tô Cẩn Ngôn đâu? Chỉ cần đem Tô Cẩn Ngôn loại bỏ thì liền có một vị trí giáo viên được bỏ trống, vậy thì hắn ta có hy vọng rồi? Ít nhiều được Từ Kiều Kiều nhắc nhở, hắn ta nhất định sẽ cho Tô Cẩn Ngôn một bài học.
Nghĩ đến tương lai hắn ta sẽ thay thế Tô Cẩn Ngôn làm giáo viên, hắn ta càng không thể áp chế được nỗi vui sướng. Hắn ta lập tức nghĩ muốn trở về, ở cùng Từ Kiều Kiều cũng không còn cảm thấy vui vẻ nữa.
Nhìn thấy Triệu Chí Cường bộ dáng xao động rời đi như có lửa thiêu sau mông. Từ Kiều Kiều liền biết Triệu Chí Cường đã đem lời nói của cô ta để trong lòng, cô ta che giấu nét mặt đắc ý, nhỏ giọng trả lời một câu: "
Không cần nói như vậy, Tô Cẩn Ngôn thật sự không có lỗi với tôi."
Triệu Chí Cường không đồng ý với những lời này, lo lắng không yên kết thúc cuộc nói chuyện với Từ Kiều Kiều, ngay lập tức trở về.
Ngay bữa cơm tối hôm đó, ba của cô ta thật cao hứng, thậm chí lúc ăn cháo đều uống thêm một ngụm rượu:" Kiều Kiều, ba đã cùng bác cả của con nói chuyện, chỉ cần vị trí giáo viên còn trống, ông ấy liền sẽ có cách đưa con vào vị trí đó. Con chờ mà trở thành giáo viên tiểu học đi. Ba đã sớm nói qua, Kiều Kiều nhà chúng ta sau này sẽ làm nên chuyện lớn mà."Được ba mình thông báo chính xác, trong mắt Từ Kiều Kiều trong mắt lướt qua tia hưng phấn. Lời đồn đãi ở trong thôn chắc là do ba cô ta đồn ra. Ba cô ta đúng là không có bản lĩnh như bác cả nhưng loại chuyện tung tin này vẫn có thể làm đến thuận buồm xuôi gió. Hơn nữa cô ta đã nói là Tô Cẩn Ngôn có lỗi với cô ta cho nên lời đồn này mới có thể đồn đãi mạnh mẽ như vậy.
Bác cả bên kia cũng đã thuyết phục xong, phần còn lại chính là đem Tô Cẩn Ngôn đuổi xuống khỏi vị trí giáo viên. Mà "
cây đao" để làm chuyện này không phải đã chuẩn bị xong, đang mài đao soàn soạt không phải sao?
Tuy rằng từ khi trọng sinh tới nay Tô Cẩn Ngôn trở nên mất khống chế nhưng những việc khác vẫn nằm trong suy nghĩ của cô ta. Sau khi sống lại cô ta cảm thấy mọi chuyện đều vừa ý cô ta, quả nhiên cô ta là nữ chính được ông trời chiếu cố không phải sao? Cô ta đã định trước là muốn trải qua một cuộc đời hoàn toàn khác với kiếp trước.
Danh Sách Chương: