Mục lục
Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Đường Thất Công Tử
Beta: hoalala

Những chùm tia sáng chói mắt chiếu xuống từ trên đài cao, chiếu thẳng vào người Triển Thiếu Khuynh, trên màn hình Thủy Các cũng lập tức chuyển tiếp đồng bộ vẻ mặt và động tác của anh.

Cùng lúc đó, bậc thang vững chãi cũng được kéo xuống đài cao thật chậm, bậc thang đáp xuống vị trí được sắp thứ ba, lẳng lặng chờ Triển Thiếu Khuynh bước qua, chờ mong bước chân của vương tử lên ngôi thành quốc vương.

“Đẹp quá đi! Mẹ tuyệt quá, thật là một sáng kiến lợi hại!” Tiểu Bạch che miệng kích động hét lên, đây chẳng phải là hình ảnh chỉ xuất hiện trong truyện cổ tích hay sao? Thế mà giờ đây những cảnh tượng như mơ đã biến thành sự thật cả rồi, hiện ra chân thật ngay trước mắt bé!

Quả nhiên không hổ là bậc thậy nghệ thuật đẳng cấp quốc tế, mẹ đúng là quá tuyệt vời! Cuối cùng thì mẹ có bao nhiêu ý nghĩ thần kỳ chỉ thiên tài mới nghĩ ra thế, cuối cùng có thể phát ra bao nhiêu cảm hứng vượt trội như thế!

Xem ra, bé vẫn còn phải học tập từ mẹ rất nhiều rất nhiều!

Sau khi tán thưởng, lúc này Tiểu Bạch mới đẩy Triển Thiếu Khuynh đang còn ngây người ra, nhắc nhở: “Ba à, ba còn ngây ra đó làm gì! Còn không mau đi lên đi! Mẹ với ông nội đang chờ ba đó, ba mau lên đi!”

Bỗng nhiên khóe mắt Triển Thiếu Khuynh ngân ngấn nước mắt, nhưng khóe miệng của anh vẫn không khỏi nhếch lên, đây là lễ vật Liên Hoa đã cho anh, là lễ vật quý giá nhất, động lòng nhất!

Cô nhớ rõ truyền thống thay đổi tống giám đốc của Triển thị, nhớ rõ tất cả những phương án đá từng đồng ý thiết kế vì anh, cô nhớ rõ tất cả mọi người, nhớ rõ lời hứa ban đầu!

Cô bỏ đi hơn một tháng, trong khoảng thời gian này, cô vùi đầu vào bố trí hết những thứ này một mình! Để làm ra thiết kế xuất sắc nhất, để cho anh có được sự ngạc nhiên mừng rỡ tối đa, cô bằng lòng bỏ lại Tiểu Bạch luôn gắn bó với nhau, đi dốc sức tiến hành tất cả dự định!

Cô phải tiêu hao không ít tiền tài và sức của, tài năng để tập trung vào quảng cáo trong phạm vi toàn thế giới! Ngày hôm qua những quảng cáo này có thể thấy tràn lan khắp nơi, chỉ vì hôm nay sẽ tuyên bố xu thế được tạo ra, cô muốn lời tuyên bố của anh trải rộng khắp toàn bộ thế giới, muốn vì anh tiếp quản theo nghi thức của Triển thị mà sắp xếp một cục diện gây tiếng vang!

Mà cuốn phim vừa mới được chiếu ra, chỗ nào cũng càng là kết tinh của tâm huyết và sự nhanh trí của cô, chỗ nào cũng truyền đạt tâm ý của anh……

Cô hao tổn hết bao nhiêu tâm tư tình cảm vì anh, mới có thể có luồng suy nghĩ tình tiết hoàn mỹ như thế! Cô không tiếc mượn Tiểu Bạch tới đóng anh khi còn bé, thật là định bụng làm to cục diện lần này , làm tất cả mọi chi tiết quá hoàn mỹ!

Cô lại phí bao nhiêu tâm tư mới có thể vẽ thành nhiều trạng thái của anh như thế! Mỗi bức tranh, bức nào cũng tinh xảo sinh động như thế, ở trong mắt cô, bản thân mình lại có nhiều tính cách và khí chất như thế! Mà thứ khiến người ta thích thú hơn là, cô đều thích từng thần thái của mình!

Triển Thiếu Khuynh khẽ thở dài, quả nhiên cô rất thương anh, không chỉ là sau đêm tân hôn trúng xuân dược kia không khống chế nổi đã hoan ái thể hiện ra sự quyến luyến của thân thể, mà còn trong lúc cô tỉnh táo cũng làm tất cả những chuyện này vì anh, cũng là tình yêu nồng nàn khắp chốn!

Thật chậm rãi, Triển Thiếu Khuynh đi lên bậc thang, lúc anh từ từ leo lên, nấc thâng lên xuống của bậc thang cũng di chuyển nhanh dần đều, khiến anh tiến sát về phía Liên Hoa và bố nhanh hơn.

Nhìn người bố nhìn anh mỉm cười, Triển Thiếu Khuynh cũng cong môi lên thật xán lạn, có lẽ, bố cũng tham gia vào hoạt động bí mật này của Liên Hoa chăng……

Nếu bố không âm thầm sắp đặt những nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp quay chụp, anh và Tiểu Bạch sẽ không tự dưng trở thành nhân vật chính trong cuốn phim, hẳn là sẽ không tự nhiên như thế, không làm những biểu hiện giả dối thành những tình cảm chân thật nhất; nếu bố không cầm cái hòm màu vàng kim kia dẫn lỗi phát triển mọi chuyện, câu chuyện xưa này cũng sẽ không được chiếu dễ dàng như thế, sẽ không trở thành quan hệ tổng thế……

Bố biết hết mọi chuyện, ông ấy vẫn luôn trợ giúp Liên Hoa! Bố gạt anh về những chuyện này, vẫn âm thầm bàn bạc thiết kế quy trình công nghệ chung với Liên Hoa, cung cấp hình ảnh quay được, chụp được, trở thành người trung gian không thể thiếu!

Chẳng trách ngày hôm qua và hôm này anh không thể tìm thấy bố, chắc chắn là ông cụ vội vàng bố trí thủy các với Liên Hoa, vất vả bận rộn vì một một màn nghi thức tiền nhiệm thật hoành tráng, hai người này là người thân yêu nhất của anh, luôn lặng im làm những chuyện thật gian khổ vì anh……

Cuối cùng, Triển Thiếu Khuynh đi qua hết tất cả bậc thang, anh đứng trước mặt bố và Liên Hoa, nhìn về người xem và giới truyền thông đang đứng thét chói tai ở dưới, cô đặt ngón tay lên ngay trước môi: “Sụyt!”

Hình như chữ này có ma lực, bỗng toàn trường trở nên yên tĩnh lại.

Ông Triển cẩn thận bưng chiếc hòm màu vàng kim khảm nạm đủ thứ đá quý nhiều màu, nói với Triển Thiếu Khuynh: “Thiếu Khuynh, nó là của con! Bố giao nó và cả Triển thị cho con hết!”

Triển Thiếu Khuynh ôm chầm lấy bố, anh ôm chặt ông cụ, cảm kích nói: “Bố, bố không cần phải lót đường cho con như thế, bố đã làm rất nhiều vì con --”

“Thiếu Khuynh, con là con trai của bố, bố làm cái gì cho con cũng là nên mà!” Ông cụ ôm Triển Thiếu Khuynh thật chặt, sau đó bương cánh tay, ông vỗ vỗ bả vai của con trai, trịnh trọng đưa chiếc hòm màu vàng kim tới trước mặt anh, “Tiếp theo, đây là ký hiệu [?] của Triển thị, con muốn tự nhận lấy hay bố sẽ đặt nó vào tay con!”

Triển Thiếu Khuynh khẽ nói bên tai bố: “Thứ bên trong này không phải là kẹo lừa gạt Tiểu Bạch chứ?” Anh vẫn sợ sau khi mở hòm trước mặt mọi người, thì lại xuất hiện một đống kẹo điểm tâm……

“Con nhận lấy rồi tự mình mở ra chẳng phải là biết ngay thôi!” Ông cụ cười nhìn nhìn camera dưới đài, nén cảm giác kích thích muốn chửi thằng con của mình. Thiếu Khuynh cũng không nhìn xem đây là cái trường hợp gì, chẳng lẽ mình còn có thể đùa kiểu này sao!

Triển Thiếu Khuynh chậm rãi tiếp nhận cái hòm, trọng lượng nặng trịch trong tay, anh biết ngay là một chiếc hòm này thật sự được làm bằng vàng, được khảm châu báu quý giá, mà không phải đồ chơi hôm ấy lấy ra trêu Tiểu Bạch.

Trong suốt quá trình Triển Thiếu Khuynh nhận hòm, trên màn ảnh Thủy Các chiếu từng sắc thái của Triển Thiếu Khuynh, hình vẽ của anh và anh ngoài đời thật giống nhau như một, dáng vẻ vô cùng sức quyến rũ ưu tú Triển Thiếu Khuynh được thể hiện vô cùng chân thật nhất!

Triển Thiếu Khuynh cúi đầu mở cái hòm màu vàng kim, trong phút giây anh mở cái hòm ra, hình vẽ trên màn hình càng khiến người ta kinh ngạc!

Bức họa kia bỗng tan thành vô số điểm sáng, hợp lại thành hai chùm tia sáng vô cùng mạnh mẽ, một chùm sáng thì sau khi lượn quanh màn hình một vòng thì hợp thành những con chữ vô cùng tuyệt đẹp: “Yêu - cuộc sống mới.”

Còn một chùm sáng khác thì chiếu thẳng vào chiếc hòm màu vàng kim đang mở ra, một chiếc lá non xanh biếc tỏa bung ra, lẳng lặng xuất hiện dưới đáy hòm!


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK