Mục lục
Sau Khi Xuyên Không, Tôi Trở Thành Bác Sỹ Nổi Tiếng Toàn Cầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Hiểu Mai yêu cầu năm mươi đồng sính lễ, lại khóc lóc với Tô Đại Vĩ đủ thứ, cuối cùng cũng moi được ba mươi đồng tiền riêng của Tô Đại Vĩ.

Với tám mươi đồng, Tô Hiểu Mai tự mình chuẩn bị trang phục cưới màu đỏ đắt tiền, đồ cưới xịn xò đồng hồ, xe đạp, radio, coi như nở mày nở mặt.

Để không bị nhà họ Trịnh coi thường, Tô Hiểu Mai còn cố tình công bố chuyện Tô Đại Vĩ cho cô ta tiền hồi môn, chỉ để nhà họ Trịnh biết rằng, cô ta vẫn có người nhà.

Nhưng khi biết chuyện này, mẹ Tô thực sự lạnh lòng, sau khi suy nghĩ kỹ càng, bà đã đưa ra một quyết định táo bạo.

Chẳng có đứa con nào nhận được từ Tô Đại Vĩ dù chỉ một đồng, ngược lại, chính người nhà Tô Đại Vĩ, cháu gái lại được nhiều.

Hứa Đình càng nghĩ càng tức, Tô Đại Vĩ chính là đồ chó chết, kẻ c.h.ế.t tiệt.

Nếu trong lòng ông ta chỉ nghĩ đến người nhà, vậy ông ta cưới vợ làm cái quái gì! Lãng phí thời gian của mình, còn hại đời con cái mình.

Chính cái tính c.h.ế.t tiệt ấy, sau này con trai còn phải dưỡng lão cho ông ta, thật là thiệt thòi.

Còn có Tô Hiểu Mai, lần này lại lần khác hại Nguyệt Hi, Tô Đại Vĩ thế mà còn dám giúp đỡ, huy hoàng gả Tô Hiểu Mai đi, đúng là không xứng làm cha.

Lần này Hứa Đình không chỉ thất vọng đau khổ, bà đã hoàn toàn tuyệt vọng với Tô Đại Vĩ.

Bà có một ý tưởng táo bạo, nhưng một mình không thể quyết định, bà quyết định hỏi ý kiến con trai và con gái.

Chi một khoản tiền lớn, mẹ Tô đến bưu điện, gọi điện thoại cho con trai đang ở đơn vị quân đội.

"Tô Hồng Hưng, nhà anh gọi điện thoại đến."

Ở đơn vị, vừa kết thúc buổi tập luyện, Tô Hồng Hưng nghe thấy lời của chỉ huy, bước chân chợt dừng lại, lập tức quay người chạy về phòng tiếp khách.

Bạn thân của Tô Hồng Hưng, Triệu Cương cũng đuổi theo, vừa chạy vừa khuyên: “Hồng Hưng, đừng vội, có thể gia đình cậu nhớ cậu."

Dù nói vậy, bản thân Triệu Cương không tin.

Bởi vì vào thời đại này, mọi người đều dùng thư từ liên lạc, chỉ khi nhà có chuyện lớn mới dùng điện thoại.

Dù luôn an ủi Tô Hồng Hưng, trong lòng Triệu Cương cũng lo lắng không yên.

Tô Hồng Hưng cũng cảm thấy bất an, lúc này anh ấy không muốn nói chuyện với Triệu Cương.

Tô Hồng Hưng không nói một lời, dùng tốc độ nhanh nhất lao đến phòng tiếp khách, yêu cầu binh sĩ nhận điện thoại gọi trở lại.

"Tút tút tút..." Vừa khi điện thoại được kết nối, Tô Hồng Hưng đã vội vàng hỏi: "Mẹ, nhà mình thế nào?"

Gần ba năm rồi, đột nhiên nghe thấy giọng nói nhớ thương mỗi đêm, Hứa Đình xúc động đến nỗi suýt rơi nước mắt.

Nhưng tiếng thở dốc của con trai khiến Hứa Đình càng thêm khó chịu.

Bà tự trách mình, không nên đột ngột gọi điện, nhìn thấy con trai mình bị dọa sợ, chắc chắn đã vô cùng hoảng loạn.

Hứa Đình vội vàng an ủi con trai: “Hồng Hưng, con đừng hoảng, nhà mình không có chuyện nguy hiểm gì xảy ra cả."

Tô Hồng Hưng: "Phù..."

Tô Hồng Hưng thở phào nhẹ nhõm, mạng sống chính là việc lớn nhất, chỉ cần gia đình an toàn, những thứ khác đều là chuyện nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-khong-toi-tro-thanh-bac-sy-noi-tieng-toan-cau/chuong-29.html.]

Vừa nghĩ như vậy, Tô Hồng Hưng lập tức tức giận đến nỗi khói bốc lên từ đỉnh đầu.

Bởi vì tiền điện thoại thực sự quá đắt, một phút mất một đống tiền, nói thêm vài câu thì tiền mua rau một ngày cũng mất trắng.

Hứa Đình tiếc tiền, trực tiếp vào vấn đề chính.

Hứa Đình kể lại những chuyện gần đây đã xảy ra bằng những lời lẽ ngắn gọn nhất cho Tô Hồng Hưng nghe, nói xong, bà chỉ dừng lại một giây, rồi nói ra việc quan trọng nhất của cuộc gọi này.

"Con trai, bố con thực sự quá không ra gì, mẹ đã nhịn ông ta đủ rồi, thực sự không thể nhịn được nữa. Vì vậy, mẹ định ly hôn với ông ta, như thế sau này mẹ không cần phải quan tâm đến những chuyện phiền phức của ông ta nữa. Có thể yên tâm dành dụm tiền cưới vợ cho con và tiền của hồi môn cho em gái con, con nghĩ sao?"

Vân Mộng Hạ Vũ

Sau khi Hứa Đình nói xong, bà không nghe được câu trả lời ngay, lòng không khỏi lo lắng.

Bà biết mình rất rất to gan, trong thời đại này rất ít người ly hôn, huống hồ bà đã ngoài năm mươi, sắp có cháu nội, nếu tin tức bà ly hôn bị lan truyền, chắc chắn sẽ có rất nhiều người cười nhạo.

Nhưng Hứa Đình thực sự đã chịu đủ rồi, thực ra bà đã có ý định ly hôn từ lâu, chỉ là vì muốn cho con cái một gia đình đầy đủ, không muốn bị người ngoài bàn tán, nên đã luôn nhẫn nhịn.

Trước đây, Tô Đại Vĩ chỉ là không quan tâm đến gia đình, không cho tiền, Hứa Đình còn có thể nhẫn nhịn được.

Nhưng lần này, Tô Đại Vĩ thực sự đã chạm đến giới hạn của bà.

Chỉ cần nghĩ đến những việc Tô Đại Vĩ đã làm, Hứa Đình lại có cảm giác muốn g.i.ế.c người.

Nếu còn phải sống chung với Tô Đại Vĩ hàng năm trời, Hứa Đình thực sự không chắc mình có thể kiềm chế không làm gì ông ta.

Hứa Đình không thể vì một kẻ như Tô Đại Vĩ mà hy sinh cả nửa đời sau của mình.

Sau nhiều lần suy nghĩ và cân nhắc, Hứa Đình mới quyết định ly hôn, như vậy bà không cần phải nhìn thấy Tô Đại Vĩ, cũng sẽ không cảm thấy đau khổ nữa.

Tô Đại Vĩ cũng có thể thoải mái chu cấp cho người nhà mà không cần lo lắng bị bà mắng, không sợ người khác nói gì.

Ly hôn có thể giải thoát cho cả hai, đó là giải pháp tốt nhất.

Điều duy nhất Hứa Đình lo lắng là con trai và con gái sợ mất mặt không đồng ý.

Nhưng Hứa Đình đã lo lắng quá mức, nếu biết bà muốn ly hôn, Tô Nguyệt Hi chắc chắn sẽ hoàn toàn ủng hộ.

Về phần Tô Hồng Hưng, anh ấy từ nhỏ đã biết Tô Đại Vĩ không làm tròn trách nhiệm của một người cha.

Dù là cha mình, nhưng anh ấy có ốm đau hay đi học, gây gổ hay nghịch ngợm, cha anh ấy chưa bao giờ quan tâm.

Sự việc xảy ra vào năm tám tuổi càng khiến Tô Hồng Hưng lạnh lòng với Tô Đại Vĩ.

Rõ ràng mình không làm gì cả, đang đi trên đường thì bị người ta đánh vỡ đầu, bất đắc dĩ phải đánh trả.

Kết quả là Tô Đại Vĩ không chỉ không bênh vực mình, mà còn vì đối phương là một quan chức nhỏ, ép Tô Hồng Hưng phải đi xin lỗi.

Tô Hồng Hưng cứng đầu như trâu, quyết không chịu, cuối cùng bị Tô Đại Vĩ đánh một trận tơi bời, tức giận đến mức bỏ nhà đi.

Lúc đó Tô Hồng Hưng hoàn toàn không chú ý, Tô Nguyệt Hi bốn tuổi lén theo sau anh ấy.

Sau đó, Tô Hồng Hưng còn gặp phải kẻ bắt cóc, nếu không phải Tô Nguyệt Hi chạy ra khóc lớn nói mấy câu như "Các người không phải bố mẹ tôi, buông anh trai tôi ra" khiến kẻ buôn người bỏ chạy, thì Tô Hồng Hưng giờ này không biết đang chịu khổ ở đâu.

Từ ngày đó trở đi, Tô Nguyệt Hi trở thành người thân quan trọng nhất trong lòng Tô Hồng Hưng, sau đó mới đến mẹ anh ấy, còn Tô Đại Vĩ - người chưa bao giờ tìm đến anh, trong lòng Tô Hồng Hưng chỉ như một người họ hàng bình thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK