Mục lục
Sau Khi Xuyên Không, Tôi Trở Thành Bác Sỹ Nổi Tiếng Toàn Cầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe Tần Kiêu nói, Tô Nguyệt Hi không khăng khăng hỏi cho đến cùng nữa.

Chiến lợi phẩm, chỉ cần nghe thôi đã biết là chuyện gì, ở chốn đông người như vậy, thì thôi không bàn luận về việc này nữa.

"Vậy chúng ta đi thôi!" Tần Kiêu đã chuẩn bị xong đồ đạc, Tô Nguyệt Hi cũng không ngăn cản nữa.

Dù sao anh cũng không phải là người lạ, đến sớm hay muộn cũng như nhau.

Vì chiếc xe đạp đã chở đồ không thể ngồi người, Tần Kiêu dứt khoát dắt xe đạp, cùng Tô Nguyệt Hi từ từ đi bộ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hai người trò chuyện, kể về những tình hình gần đây của bản thân, không có tình cảm nồng nhiệt, nhưng lại ấm áp và yên bình, thời gian trôi qua thật đẹp đẽ.

Đến nhà họ Tô, Hứa Đình thấy Tần Kiêu bất ngờ ghé thăm, cực kỳ ngạc nhiên.

"Thằng bé này, nếu đến thì báo trước sớm một chút, sao giờ mới đến?"

Tần Kiêu nhiệt tình mang đồ vào nhà, nói: "Bác ơi, cháu cũng mới đến, lo kem tan nên vội vàng ghé qua, bác đừng giận."

Hứa Đình cười không ngậm được miệng, "Làm sao bác có thể giận được? Bác mừng còn không kịp!"

Hứa Đình nhiệt tình đón Tần Kiêu vào nhà, khen ngợi anh một trận.

Những món quà Tần Kiêu mang đến, Hứa Đình càng thêm hài lòng.

Tần Kiêu là một người đàn ông mà biết chuẩn bị những thứ này, chứng tỏ anh luôn nhớ đến Tô Nguyệt Hi, con gái bà không nhìn nhầm người, bà tất nhiên mừng rỡ.

Vì đã quá muộn, hôm đó Hứa Đình không nấu bữa tối.

Nhưng ngày hôm sau, bà đặc biệt g.i.ế.c gà g.i.ế.c cá, nấu một bữa ăn phong phú để chiêu đãi Tần Kiêu.

Từ đó về sau, Tần Kiêu không còn coi mình là người ngoài, thường xuyên ba ngày hai bận ghé nhà họ Tô làm việc, tận tụy phục vụ.

Hơn nữa vì nhà gần nhau, Tần Kiêu càng thường xuyên đến tìm Tô Nguyệt Hi.

Cơ bản mỗi ngày anh đều đến đón Tô Nguyệt Hi tan làm, đưa cô về nhà rồi mới quay lại nhà máy dược.

Dù bệnh viện cách nhà rất gần, đơn vị cũng rất an toàn, thực sự không cần người đưa, nhưng Tần Kiêu vẫn luôn thích thú làm điều đó.

Một tháng sau, cuốn sách y học của Tô Nguyệt Hi chính thức được phát hành.

Nội dung chính của cuốn sách này rất dễ hiểu và hữu ích, cộng thêm với tiếng tăm của Tô Nguyệt Hi, ngay sau khi phát hành đã được sinh viên các trường y khoa tranh nhau mua sạch.

Ban đầu in không đủ, sau đó lại phải in thêm năm trăm cuốn.

Vì nội dung của cuốn sách quá hữu ích, nó lại một lần nữa làm tăng danh tiếng của Tô Nguyệt Hi.

Có điều, bất chấp sự ca ngợi từ người ngoài và báo chí, Tô Nguyệt Hi vẫn chăm chỉ ở lại quân đội, mỗi ngày đều đến viện nghiên cứu dược phẩm đúng giờ.

Ba tháng sau, Tần Kiêu cuối cùng không thể kiềm chế, muốn cầu hôn Tô Nguyệt Hi.

Tần Kiêu rất muốn sống chung một nhà với Tô Nguyệt Hi, công khai nắm tay và hôn cô.

Điều quan trọng nhất là muốn cảnh báo cho những kẻ săn đón bên ngoài rằng Tô Nguyệt Hi đã có chủ.

Tô Nguyệt Hi thực sự rất được yêu mến, dù cô ở trong một đơn vị quân đội hẻo lánh, hàng ngày vẫn nhận được vô số thư tỏ tình từ khắp nơi trên cả nước.

Mặc dù Tô Nguyệt Hi không có thời gian để đọc những bức thư đó, Tần Kiêu vẫn không khỏi ghen tị.

Chủ yếu vẫn là cảm giác không an toàn, anh đặc biệt sợ Tô Nguyệt Hi bị đám đàn ông ngoài kia thu hút và bỏ rơi mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-khong-toi-tro-thanh-bac-sy-noi-tieng-toan-cau/chuong-305.html.]

Chỉ khi nào Tô Nguyệt Hi trở thành vợ mình, Tần Kiêu mới có thể yên tâm.

Cầu hôn là từ mà Tần Kiêu thấy trên báo, nghe nói ở nước ngoài, các cặp đôi yêu nhau tự do khi muốn kết hôn đều phải trải qua việc cầu hôn.

Tần Kiêu không rõ về quy tắc này, còn phải đặc biệt hỏi bạn bè trước khi quyết định nội dung cầu hôn.

Muốn cầu hôn mà chỉ ở quân đội thì thấy quá sơ sài.

Vì vậy, Tần Kiêu kiên nhẫn chờ đợi, đợi đến khi Tô Nguyệt Hi nghỉ phép, anh mới vội vàng mời cô.

"Nguyệt Hi, ngày mai chúng ta đi xem phim ở thị trấn được không?"

Tô Nguyệt Hi không hề biết chuyện gì sắp xảy ra, cứ tưởng Tần Kiêu muốn hẹn hò, nghĩ đến mình chưa từng có buổi hẹn hò nào, cô không chút do dự gật đầu và nói "được."

Tần Kiêu trong lòng phấn khởi không thôi, nụ cười nở rộ như hoa, "Vậy cứ quyết định thế nhé, sáng mai anh đến đón em."

Tô Nguyệt Hi bị nụ cười của anh làm cho mê mẩn, nhìn qua nhìn lại, phát hiện xung quanh không có ai, liền dũng cảm nói: "Vậy anh phải hôn em mới được."

Sau khi Tô Nguyệt Hi nói xong, mặt cô lại hơi nóng lên. Thực ra cô cũng không muốn mình mạnh dạn như vậy, nhưng Tần Kiêu cứ như một khúc gỗ, hẹn hò vài tháng mà chỉ dám nắm tay, quá nhát gan rồi.

Với tốc độ này, bản thân cô khi nào mới có thể sống cuộc sống hạnh phúc đây?

Vì muốn sớm sống cuộc sống trong mơ của mình, Tô Nguyệt Hi chỉ có thể tự mình chủ động.

Rõ ràng Tần Kiêu là đàn ông, nhưng lại bị lời nói của Tô Nguyệt Hi làm giật mình.

Mặt Tần Kiêu lập tức đỏ bừng như m.ô.n.g khỉ, tim đập như sấm.

Anh rất muốn làm theo lời Tô Nguyệt Hi, Có điều, bây giờ đang ở nơi công cộng, nếu có người đến, có lẽ anh không sao, vì mặt dày có thể chịu đựng được, nhưng Tô Nguyệt Hi chắc chắn sẽ không chịu nổi.

Sau khi suy nghĩ mãi, dù trong lòng háo hức, Tần Kiêu vẫn kiên quyết lắc đầu, dùng giọng điệu cưng chiều con trẻ để nói với Tô Nguyệt Hi, "Vợ à, bây giờ thì thôi, nếu bị người ta thấy không tốt lắm đâu, chờ chúng ta cưới nhau, anh cho em hôn thỏa thích."

Tô Nguyệt Hi: "..."

Tô Nguyệt Hi suy nghĩ kỹ, thấy lời Tần Kiêu nói quả thực có lý.

Nếu có người đến, thật sự rất ngại.

Nhưng trong lòng Tô Nguyệt Hi vẫn thất vọng không thôi, cô thở dài, lườm Tần Kiêu một cái.

Biết là chờ đến khi cưới mới cho hôn, sao không vội vàng cầu hôn, ngốc nghếch.

Càng nghĩ càng buồn bực, Tô Nguyệt Hi tạm thời không muốn nhìn thấy Tần Kiêu, quyết định về nhà.

Tần Kiêu thì hoàn toàn mơ hồ, không hiểu tại sao Tô Nguyệt Hi lại tức giận.

Ngày hôm sau, nghĩ đây là cuộc hẹn đầu tiên với Tần Kiêu, Tô Nguyệt Hi vẫn thay bộ đồ đẹp nhất của mình, ăn mặc thật xinh đẹp.

Hôm nay, cô mặc một chiếc váy liền màu trắng dài tới đùi, chiếc váy ôm sát eo, kiểu dáng đơn giản mà sang trọng, làm Tô Nguyệt Hi trông như một nàng tiên.

Tần Kiêu hôm nay cũng chăm chút cho bản thân, mặc một bộ vest màu đen, trông vừa lạnh lùng vừa ngầu, vừa đẹp trai lại kín đáo, khiến Tô Nguyệt Hi mê mẩn.

Vẻ ngoài hôm nay của Tô Nguyệt Hi cũng khiến hai mắt Tần Kiêu sáng bừng, anh đi xe đạp đến bên cô, không nhịn được mà khen ngợi: "Nguyệt Hi, hôm nay em thật sự rất xinh đẹp."

"Hôm nay anh nhất định phải đi kè kè em, nếu không chưa biết chừng em sẽ bị người ta cướp mất."

Lời cuối cùng của Tần Kiêu rõ ràng chỉ là nói đùa, Tô Nguyệt Hi bị anh làm cho bật cười, cô cắn môi nói: "Vậy hôm nay anh cứ làm "cái đuôi" của em đi!"

"Được!" Tần Kiêu vui vẻ đồng ý, lại mời Tô Nguyệt Hi: "Đồng chí Tô yêu quý, xin mời lên xe!"

Tô Nguyệt Hi thấy ghế sau xe đạp có một tấm đệm sạch sẽ, liền không chút do dự ngồi lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK