• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lưu Ly đưa tay hất mái tóc dài ra sau, khoanh hai tay trước ngực và tìm một điểm tựa ở tường, không cần suy nghĩ, cô ta đáp:

- Tôi thay mặt thủ lĩnh, truyền đạt lại ý: Nếu Light có thể khiến cho gần một nửa học sinh trường này tự nguyện theo các người trong vòng một tuần thì bọn ta chấp nhận thua cuộc. Còn không, hãy tự động nộp đơn xin chuyển trường.

- Cái gì? - Cả bốn đứa bọn nó đều đồng thanh thốt lên. Hừ, bọn họ thật là nham hiểm, muốn ép bọn ta đây mà. Đừng hòng để các người đắc ý. Zen bước lên phía trước, nét mặt nó vẫn còn căng thẳng:

- Tôi được mọi người tin cậy giao phó trọng trách thủ lĩnh của Light vì vậy tôi thay mặt cả nhóm quyết định, chúng tôi đồng ý với điều kiện các người đưa ra. Ngược lại nếu chúng tôi thắng, thủ lĩnh của Ghost phải đích thân xin lỗi chúng tôi.

Khá bất ngờ trước yêu cầu của Light, khuôn mặt phó thủ lĩnh của Ghost thoáng vẻ lo lắng, nhưng rồi một nụ cười tự tin đã lấy lại phong thái của cô ta:

- Được, bọn ta đồng ý. Vậy ta tuyên bố kể từ giờ phút này cuộc đấu sẽ bắt đầu. Hẹn gặp lại! - Nói rồi, cô ta quay người bước ra cửa, lũ đàn em lại tháp tùng theo sau.

- Đợi đã, chẳng lẽ cô không hỏi ý của thủ lĩnh mà đã quyết định sao? - Zen hỏi với theo, trong lòng đầy khúc mắc.

Không hề dừng chân, và cũng không ngoảnh lại, Lưu Ly chỉ để lại cho bọn nó một câu nói thật lạ lùng:

- Thủ lĩnh bảo: Chấp nhận mọi yêu cầu của đối phương.

***

- Vấn đề nan giải rồi đây. Làm sao trong một tuần chúng ta có thể khiến gần 50 % học sinh trường này tự nguyện theo chúng ta được chứ. - Cái kiểu lo lắng mà cứ đi qua đi lại của Vũ khiến bọn nó phát mệt.

- Stop! Dừng lại cho tao nhờ, mày định đi mòn cả nền nhà à? - Tiếng Thiên quát lên cau có.

- Thôi, không cãi nhau nữa, trước mắt phải nghĩ ra kế sách gì đó chứ không phài ngồi đây lo lắng. - Một giọng nói điềm tĩnh cất lên cắt ngang cuộc khẩu chiến sắp bùng nổ, là Huyên, cậu quay sang Zen đang thản nhiên gặm nhấm gói bim bim: - Lúc nãy thấy nó hùng hồn thế, chắc nghĩ ra cách gì rồi?

Zen ngẩng mặt lên ngơ ngác trước câu nói của Huyên, nó đưa tay gãi đầu:

- Hì hì, tao có dự tính gì đâu. Lúc đó tao nghĩ là đến đâu hay đến đó thôi!

- Sao? - Cả bốn cái đầu đồng loạt quay về phía nó, và bốn con mắt hình tên lửa đang chĩa thẳng vào nó với độ sát thương rất rất lớn. Thấy tình hình có vẻ rất chi là tình hình, nó vội xua tay xoa dịu sự căng thằng của cả nhóm:

- Mặc dù chưa có tính toán lâu dài, nhưng mà tao nghĩ bước đầu cứ làm thế này, thế này đã...

Sáng hôm sau, toàn bộ học sinh của nhà trường đều truyền tay nhau những bức thư với nội dung: "Hỡi các bạn học sinh, trường học là nơi chúng ta tự do học tập, vui chơi chứ không phải là cái nhà tù mà mỗi ngày chúng ta cắp sách đến và đi, muốn làm gì cũng phải cẩn thận mọi hành động lời nói, lúc nào cũng sống trong nơm nớp lo sợ động chạm đến Ghost. Trong những năm qua, các bạn đã phải chịu những thiệt thòi dưới trướng của Ghost, thật không công bằng! Vì vậy hãy tin tưởng và ủng hộ chúng tôi, Light sẽ đòi lại cho các bạn những gì các bạn xứng đáng được có." Cả trường bàn tán xôn xao, còn năm người bạn của nhóm Light thì lo lắng không yên. Một ngày, hai ngày, ba ngày. Mới chỉ có hai mươi người ủng hộ, con số quá ít so với hơn hai ngàn học sinh của trường. Phải làm sao đây? Zen không ngừng suy nghĩ khi bước đi trên con đường từ trường về nhà cùng với bốn thằng bạn, nó thực sự không muốn rời xa ngôi trường này, càng không muốn vì mình mà các bạn bị liên lụy. Đang miên man chìm trong nỗi suy tư thì một tiếng hét thất thanh đã làm nó và bọn bạn phải chú ý. Tiếng hét phát ra từ dãy nhà chung cư cao tầng gần đó, cả bọn vội vàng chạy đến nơi. Một bạn nữ đang hốt hoảng đến nỗi mặt trắng bệch, chắc cũng trạc tuổi bọn nó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK