• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại đồn cảnh sát an ninh khu vực quận NĐ.
-Rầm…mới tí tuổi đầu, không lo học hành mà tụ tập đánh nhau là sao? Lại còn bắt cóc con gái nhà lành, đánh người ta đến nỗi ngất xỉu. – viên cảnh sát trưởng vừa nói vừa chỉ về phía Quỳnh Như vẫn đang ngủ ngon lành trong vòng tay của Tiến Thanh, kẻ vô (số) tội.
-Hả???... – băng Bọ Cạp Đen đồng thanh trả lời.
-Hả cái gì nữa?! Nhân chứng vật chứng rành rành thế kia mà còn chối nữa à? Viên cảnh sát tức tối thật sự.
-Cô ta đánh bọn em mà…- lại đồng thanh.
-Rầm…! im hết đi…thật là nhục mặt đấng nam nhi – nhìn sang Thanh Lam đang vờ khóc bù lu bù loa – hai cô gái xinh đẹp và yếu đuối như thế này thì làm sao biết đánh nhau chứ?!

-Dạ đúng rồi đấy ạ! Hai đứa tụi em bị bắt cóc ạ, mấy cái người này còn làm cho Quỳnh Như bị bất tĩnh nữa ạ…hic hic…hic… - Thanh Lam phụ họa, them mắm bỏ muối them cho câu chuyện càng sinh động nhưng lại rất có hiệu quả với viên cảnh sát, yếu long trước ngưới đẹp đang rơi lệ.
-Được rồi…được rồi...cô bé ngoan...chú sẽ xử phạt công bằng, bọn này sẽ bị trừng trị - liếc nhìn sang nhóm Bọ Cạp Đen đang há hốc mồm vì sốc nặng, cứng họng không thể nói gì chờ xét xử. Chỉ riêng có Bọ Cạp Đen là vẫn im lặng chẳng nói gì từ nãy đến giờ, mặt sưng đỏ lên vì cú đấm của Tiến Thanh.
-Có lệnh tạm giam các em trong vòng 24h! Liên hệ phụ huynh của các em ấy cho tôi- cảnh sát trưởng quay qua nói với một anh cảnh sát khác.
Xong một băng nhóm, còn một nhóm nữa, kẻ vô tội cũng trở thành có tội.
-Các em là học sinh của trường Hồng Đức phải không, chúng tôi sẽ liên hệ với bên nhà trường...
-chú cs ơi, đừng phạt các bạn ấy, mấy bạn này chỉ muốn đến cứu em và Quỳnh Như thôi ạ! – Thanh Lam long lanh ánh mắt cầu cứu nhưng lần này vô tác dụng.

-Không được đâu cháu à, đây là luật không thể bỏ qua cho bất cứ người nào dù kẻ đó có là ai đi nữa – Viên cảnh sát nghiêm túc trả lời.
-Phải rồi đấy, cứ để bọn này tự chịu trách nhiêm – Hoài Vũ
-Cậu không cần phải quá lo lắng đâu, tự tụi tôi có thể giải quyết được. – Tiến Thanh.
-Lam cứ về trước đi, ở đây đã có tôi rồi, không sao đâu – Hoài Phong.
-Công chúa Thanh Lam cứ làm theo lời mọi người đi- Bảo Nam.
-Đúng đó…đúng đó…phải rồi… - một số học sinh khác.
Thanh Lam đành ra về trong sự lo lắng không yên. trước khi về cô còn cẩn thận căn dặn Tiến Thanh phải đưa Quỳnh Như về tận nhà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK