Một lão giả bước tới trung tâm của sân khấu, có rất nhiều thiếu nữ xinh đẹp mặc trên mình những bộ quần áo nóng bỏng để lộ da thịt.
Như là một chiêu bài để hấp dẫn nhiều con thú đực chú ý tập trung lên trên đài, đồng thời các hộ vệ canh cửa đứng ở khắp nơi nghiêm trang cũng cầm sẵn cây thương để bảo vệ trật tự đấu giá hội.
Tầm nhìn và lực chú ý vừa đủ, ông lão vừa rồi liền bắt đầu giới thiệu về các món vật phẩm đưa trưng bày ra, đợi người hô giá tới mua.
“Đầu tiên, chúng ta hãy đến với màn khai mạc đầu tiên của đấu giá hội lần này, một Vũ khí phụ ma sơ cấp, yêu cầu phải có thực lực Cấp bốn hạ phẩm mới dùng được, Xích Hiên Kiếm”
Chiếc thùng kính từ nơi cánh gà được đẩy lên chính giữa, hấp dẫn tầm nhìn của nhiều người, nhưng cũng có rất nhiều người không thèm để ý.
Vũ khí phụ ma có thể hiếm đấy, nhưng chỉ cần ngươi có thực lực đi lên tầng ba ngươi liền có thể mua được những món vũ khí này với giá rẻ hơn, còn có thể đặt chế một món đồ dành riêng cho ngươi.
Nói cách khác, màn khởi đầu này cũng là chiêu trò để hấp dẫn và lừa những kẻ ngốc không có kinh nghiệm, hoặc là những người đến từ thế giới bên ngoài như Quách Minh.
Khác một cái là giờ đám bọn cậu gặp mặt nhóm Thủy Tề Minh, kiến thức cơ bản cũng đã được giải thích rồi, nhưng Tiểu Mộc vẫn xem được hứng thú.
Hạn chế di chuyển để tránh đánh thức cậu chủ, đôi mắt cô vẫn luôn nhìn tới thanh Xích Hiên Kiếm phía trên, ánh ánh nhiệt độ tỏa ra liền có thể thấy được thuộc tính của nó.
Hỏa thuộc tính quả nhiên là một nguyên tố thường gặp, nhưng muốn có một ngọn lửa mạnh liền không đơn giản, bất quá nhiêu đó đủ để gây nguy hiểm cho cô rồi vậy nên Tiểu Mộc cũng cần phải nhanh chóng cải thiện năng lực của mình,.
“Hai ngàn điểm tích lũy!”
“Hai ngàn năm trăm điểm tích lũy!”
“Ba ngàn điểm tích lũy!”
….
Âm thanh hô hào báo giá, điều này làm cho Tiểu Mộc ngạc nhiên không ngừng, vậy mà lại dùng điểm tích lũy của mạo hiểm giả để mua đồ?
Cái này không phải cậu chủ có nhiều lắm sao, cũng không có làm gì, nếu lỡ mà gặp được cái gì đáng giá chắc cô sẽ xin cậu chủ mua cho mình.
Nghĩ vậy Tiểu Mộc liền hí hửng tiếp tục xem, Xích Hiên Kiếm hoàn toàn không gợi lên dục vọng của cô gái ma thú này đây, cuối cùng lần đấu giá này kết thúc với Ba ngàn hai trăm điểm tích lũy và bị mua bởi một tên ngốc nào đó.
Kẻ bắt được thì mừng rỡ, người ngoài nhìn vào liền chỉ cười khinh khỉnh ánh mắt xem thường bọn nhà quê mới bước chân lên phố.
“Tiếp theo, chúng tôi sẽ mang đến một chiếc áo giáp phụ ma, thuộc tính là lôi, thợ rèn ra món trang bị này đặt tên cho nó là Lôi Thiết Giáp”
Lại một món đồ được bưng ra, hầu như người ta chỉ tập trung vào các cô gái đẩy xe nâng món hàng hơn là vật phẩm chuẩn bị bày bán.
Tiểu Mộc hứng thú giảm thiểu xuống, cô cũng không muốn nhìn cái này a, cô muốn được nhìn thấy thảo dược hoặc đan dược, mấy món đồ ăn ngon nhiều năng lượng ấy.
Buổi đấu giá tiếp diễn với tiếng ngáp ngắn ngáp dài của nữ ma thú cùng hơi thở nhẹ nhàng của Quách Minh, đứa nhỏ này hoàn toàn bất chấp tiếng ồn và la hét của người xung quanh mà ngủ.
Bình thường Quách Minh rất lười biếng, cậu sẽ không vận động quá nhiều, mấy ngày qua đã làm cho Quách Minh rất mệt vậy nên cậu cần phải ngủ bù.
Từ sau món trang bị Lôi Thiết Giáp được mang ra, cuối cùng đã có vài thứ khan khác, như là vật liệu kim loại để rèn đúc hoặc nhóm đan được bán ra.
Nhưng Tiểu Mộc nhận ra rằng đồ bán ở lần này cũng không quá quý trọng, còn không bằng mấy món thảo dược tự chế của cậu chủ, vậy nên nữ ma thú liền thất vọng gục đầu vào tường.
“Ô, Tiểu Mộc tỷ, cả Tiểu Minh nữa nè?”
Một giọng nói non nớt vang lên, còn là ai khác ngoại trừ cặp song sinh Thủy Tam, Thủy Linh cơ chứ, dù sao người mà bọn cậu quen biết tại Tháp chọc trời này không nhiều.
Đi bên cạnh họ là Tần Mạc nhận trách nhiệm bảo hộ bọn trẻ, anh ta cúi đầu chào Tiểu Mộc và đứng ở bên cạnh cô hướng mắt lên buổi đấu giá rồi nói.
“Hai người cũng đi xem đấu giá à?”
“À vâng, đang muốn thử vận may một chút”
Ngạc nhiên khi bị hỏi, Tiểu Mộc không có quá nhiều kinh nghiệm giao tiếp với người ngoài, nhưng cô vẫn rất lịch sự trả lời.
Cậu chủ ở trên đùi cô bị hai đứa nhỏ dùng ngón tay chọt chọt cho làm tỉnh, mở hai mắt ra Quách Minh đánh một cái ngáp, mơ màng nhìn thấy Tần Mạc liền gật đầu một cái liền muốn ngủ tiếp.
“Vậy sao, nếu Tiểu Mộc tiểu thư có gì muốn mua thì hãy nói cho ta, dù gì lần trước cũng là nhờ vả mọi người, chưa trả ơn được gì cũng ngại lắm”
“Ừm, cảm ơn, để xem có gì đáng chú ý không đã”
Gật đầu cảm tạ, có lộc đến ngu gì không nhận, đằng nào cứu người cũng rất tốn sức, nhận lại một ít lợi tức cũng coi hợp lý.
Thủy Tam và Thủy Linh liền điên cuồng muốn kéo Quách Minh dậy chơi, lần đi đấu giá hội này hiển nhiên là do hai đứa bé bày ra.
Ở tầng ba có nhiều thứ còn quý giá hơn, tất nhiên vật phẩm ở đây hoàn toàn không bị bọn họ nhìn vào, thậm chí còn chướng mắt, tham gia đấu giá hội đối với nhóm Tần Mạc chỉ đơn giản là dắt bọn trẻ đi chơi thôi.
Đang nói chuyện với Tần Mạc, đột nhiên một luồng năng lượng gì đó rất thân thuộc bỗng chốc vang lên trong đầu Tiểu Mộc, sức ảnh hưởng đập thẳng tới linh hồn, như là một lời dụ hoặc đang gọi cô.
“Mama?”
Bật thốt ra con chữ này đứng dậy, đến chính Tiểu Mộc còn phải giật mình, một ai đó đang gọi cô là Mama? Mẹ sao, cô có con à? Cơ mà thực vật sao lại có con được?
“Mama? Gặp người quen sao?”
Tần Mạc tò mò hỏi, anh không dám hỏi quá trực tiếp, dù sao cả đám vẫn chưa thân mật tới mức đó.
Đang ngồi ngủ ngon lành, bị Tiểu Mộc đứng dậy bất ngờ, cả người Quách Minh liền choáng váng suýt ngã, đang tính cằn nhằn một chút thì cậu liền nhìn thấy biểu cảm lạ hoặc của Tiểu Mộc.
Nén lại những gì mình định nói, cậu liền hỏi.
“Có chuyện gì vậy Tiểu Mộc?”
“Cậu chủ…. Thần muốn mua cây thảo dược đó!”
Hướng sự tập trung lên trên sân khấu, làm vật phẩm ở giai đoạn sau thì giá cả liền cao hơn bình thường nhiều, biết là yêu cầu này hơi quá đáng nhưng Tiểu Mộc vẫn nói.
Cô cảm nhận được một linh hồn nhỏ bé đang tồn tại bên trong cọng thảo dược phía trước, là một ma thú con non chưa thành hình, nó vừa mới thức linh lúc nãy, và là người có huyết mạch thực vật ma thú gần đây nhất, Tiểu Mộc liền được vinh dự trở thành mẹ của đứa trẻ.
Quách Minh và Tần Mạc liền nhìn về phía cây thảo dược trên sân khấu, là một loại thảo dược hiếm lạ, cậu cũng không biết nó là gì, nhìn về phía Tần Mạc anh ta cũng lắc đầu.
Rốt cuộc đây là thảo dược gì? Tại sao Tiểu Mộc lại muốn mua nó, bọn anh không hiểu, nhưng Quách Minh liền muốn thỏa mãn ham muôn này của cô, đối với đồng bạn của mình, cậu liền rất dễ tính.
Bất quá…
“Nó có đắt quá không?”
Đây là vấn đề mà Quách Minh lo nghĩ, ở bên cạnh Tần Mạc đưa tới một tấm thẻ mạo hiểm giả của anh ta.
“Nếu không đủ thì có thể dùng của tôi, như là sự cảm ơn riêng của bản thân đối với mọi người”
“Có ổn không??”
Ngạc nhiên hỏi ngược lại, Tần Mạc mỉm cười gật đầu, thấy thế nên Quách Minh liền nhận lấy, bắt được món đồ Tiểu Mộc muốn mới quan trọng.
“Cảm ơn”