- Hừ nhóc con! Xem chiêu!
Một quyền lao đến xung quanh Linh Khí dao động, Đá Quý Tâm Ma cảm giác được một tia chết chóc trong quyền này.
Còn đang suy nghĩ, tàn hồn cha cậu đã xuất hiện đưa kiếm lên chém xuống.
Xẹt... Ầm...
Âm thanh vang dội cả khu rừng, làm cho Đá Quý Tâm Ma văng ra ngoài, Tiên Nhân đánh nhau không thể tưởng tượng được, tàn hồn Đá Cương nói:
- Tiểu bối đánh nhau ngươi không nên xen vào. Con trai giết hắn đi, để ông ta cho cha đối phó.
Đá Quý Tâm Ma lao đến Xà Hóa, ông ta thấy vậy tức tối chạy đến ngăn cản nhưng bị tàn hồn Đá Cương khóa chặt.
Xà Hóa tu vi kém hơn, không làm được gì, hắn ngoài đứng nhìn bản thân bị thanh kiếm chém làm đôi.
Phụtt...
Máu tươi của hắn bắn lên khuôn mặt giận giữ của Đá Quý Tâm Ma.
Cha hắn Xà Điện tức tối rống lên:
- Không...! Con ta!
Hai người Tiên Nhân đánh nhau rung động cả khu rừng, những Yêu Thú gần đó sợ rung cầm cập.
Ầm... Ầm...
Keng... Phập...
Xào... Xào...
Đùng... Đùng...
Cách nơi đó khoảng ba trăm mét, Thiên Quyền với Diệp Vân nhìn thấy mà mơ tưởng.
- Nhị ca! Huynh xem kìa! Tiên Nhân đánh nhau!
- Ừ! Cũng may huynh nhanh chân đưa muội sang đây. Nếu không bây giờ chúng ta đang ở dưới hoàng tuyền rồi.
Xà Điện tức giận tung chưởng, ảo ảnh Kim Xà to lớn, trên đầu nó có hai sừng, vảy của nó màu ánh Kim, thân hình uốn éo, hình như nó muốn hóa thành rồng lao đến.
Vù... uu...
Xung quanh dưới đất cây cối rung động, đung đưa, trên trời gió thổi mạnh mẽ như một con bão sắp đến.
Xào... Xạc...
Tàn ảnh Đá Cương nhìn chiêu thức của hắn như một cơn lốc lao đến, cha cậu đưa kiếm hô to:
- Thập Nhị Kiếm Trận hộ thể!
Xung quanh mười hai ảo ảnh Thanh Kiếm xoay quanh, nó nhốt cha cậu vào bên trong, bên ngoài ảo ảnh Kim Xà lao đến quấn quanh đại trận cắn xé nhưng đều vô dụng.
Keng... Keng...
Ầm... Ầm...
Âm thanh vang dội khắp khu rừng, khoảng cách ngàn mét là một con Hắc Hùng Hóa Yêu Thú tam cấp đang ngủ, bỗng nghe âm thanh vang dội mà tỉnh dậy, nó cong mông chạy như điên vào sâu hơn.
Nơi diễn ra trận chiến gần với Thành Nam Minh, sắc trời lạ thường, âm thanh vang dội, mọi người trong thành hô lớn:
- Thú Triều! Thú Triều!
Dân chúng hoảng loạn, những người gác cổng phát hiện trên trời có hiện tượng lạ, nó xuất hiện va vào nhau.
Âm thanh lạnh đến rung người, bọn họ tụm ba tụm bảy bàn tán:
- Ê! Ta thấy cảm giác như nếu ở gần đó là ta bốc hơi vậy?
- Chứ còn gì nữa, âm thanh lớn đến vậy, ta đoán trận Thú Triều này không đơn giản.
- Không biết chúng ta có sống trong vụ đại chiến này không.
Bọn người tu vi cao hơn lao lên tường thành mà xem, Thành Chủ Thành Nam Minh lên tiếng.
- Mọi người im lặng, Bên trong đó không phải Thú Triều, chỉ là hai Tiên Nhân đang đánh nhau.
Một người trong đó cũng lên tiếng:
- Thành Chủ, Ta cảm thấy nguồn Linh Khí này quen quen?
Ông ta đáp lời:
- Ừ! Hình như là Tiên Phù của Thành Chủ Dạ Long Thành Xà Điện, nhưng mà hắn ta đang đánh nhau với ai?
Bọn họ chỉ đứng nhìn, không dám vào trong đó, chuyện của Tiên Nhân đánh nhau họ không muốn gây thù.
Nữa canh giờ sau, dưới mặt đất tang hoang, như vừa mới có một cơn bão ập đến, Đá Quý đang dùng mười hai Thanh Kiếm tạo thành hộ thể bảo vệ mình với thân xác Tiểu Ảnh, bên trên hai Tiên Nhân đang đánh nhau.
Cách đó khoảng ba trăm mét hai người đang rung cầm cập, bọn họ đứng xa thế còn bị ảnh hưởng, xung quanh họ có những lõm sâu vào đất, đó là chiêu thức của hai Tiên Nhân lạc đến, Thiên Quyền đang ôm Diệp Vân đôi mắt nhắm chặt lại.
Hai phút trước, hai người họ đang nói chuyện vui vẻ, bỗng xuất hiện một loạt mưa đá rơi xuống, là chiêu thức Đá Thần Thịnh Nộ, Thiên Quyền vội vã ôm Diệp Vân lên nhắm mắt lẩm nhẩm.
“Cầu trời! Cầu trời! Đừng rơi trúng con!”
May mắn thay nó chỉ rơi quanh hai người, cậu ta mở mắt nhìn xung quanh, ngước nhìn ông trời cảm tạ:
- Wow! Cảnh tượng này, ta mà ăn trúng chắc toi. Đạ tạ ông trời thương con!
Ở dưới đất chỗ hai Tiên Nhân đánh nhau, Đá Quý máu từ trong miệng đang chảy ra, nhưng vẫn không hủy chiêu hộ thể.
Trước đó, sau khi giết xong Kim Hóa, Ma Khí của cậu cũng chuyển dần sang Linh Khí, hai Tiên Nhân đánh nhau long trời lở đất, cậu vội vàng lao đến hộ thể cho thân xác Tiểu Ảnh.
Bên trên tàn hồn Đá Cương tung chiêu Đá Thần Thịnh Nộ vào ảo ảnh Xà Điện, làm hắn bị thương nghiêm trọng, vẻ mặt tức giận cười lớn:
- Ha ha ha! Ta nhớ các ngươi rồi! Đợi bản thể của ta đến là ngày chết của các ngươi.
Tàn hồn Đá Cương nhìn cục diện đang không ổn, kéo dài bản thể hắn đến thì đánh không lại.
Nhân lúc hắn đang sơ ý, cha cậu đưa tay lên đầu mình xuất ra Kiếm Ý nhanh như tia chớm, đâm thẳng vào đầu Xà Điện ảo ảnh.
Vút... Phập...
Xà Điện bị đâm chưa kiệp nói thêm câu nào, ảo ảnh của hắn dần vỡ và tan biến.
Răng... Rắc... Vụt...
Không gian nơi đây lại trở về với sự yên ắng vốn có của nó.