Nhằm không cho Đá Quý tung chiêu, đường kiếm của hắn xẹt qua cắt đứt tóc cậu, vài cọng rơi trên mặt đất.
Tuy đẳng cấp cậu thấp hơn hắn nhưng tính về tốc độ, vẫn có thể đuổi kiệp và né tránh.
Hai thanh kiếm va vào nhau những ánh sáng, tia lửa tóe ra, cả hai người hình ảnh, bóng dáng, nhấp nháy liên tục lúc ẩn lúc hiện.
Cho dù Đá Quý né tránh tốt, cũng bị ăn vài nhát chém rách hết áo, tu vi cậu thua hắn nhưng như vậy cũng không sao.
Bây giờ hắn bắt đầu xuất chiêu, đường kiếm chém ngang, cắt đức mọi vật cản đường nó kể cả không khí.
Trước mặt Đá Quý, một thanh đại kiếm trên trời chém xuống, hắn vừa tung chiêu cậu cũng xuất ra Đại Đá Trảm hai đường kiếm lao vào nhau gây ra vụ nổ lớn rung động lôi đài.
Ầm...
Vừa tan khói bụi, hai người lại lao vào nhau, hai thanh kiếm va chạm vào âm thanh vang chói tai.
Keng... Keng...
Đánh nhau dưới đất không được, dùng khinh công lao lên không trung chém.
Bên trên lôi đài, bọn họ lại xuất chiêu, một người ra Thập Tự Đá Kiếm, người còn lại ra Thất Tinh Kiếm, ảo ảnh hình thập tự lao vào bảy thanh kiếm chém đến tan nát cả hai ảo ảnh.
Đá Quý đưa kiếm lên xuất ra Đá Thần Kiếm, ảo ảnh viên đá khổng lồ lao đến.
Mạnh Quân cũng không chịu thua kém, đưa ra một con Thiết Tượng khổng lồ chống đỡ, nó dùng cái đuôi đập vào ảo ảnh.
Ầm... Đùng...
Đuôi Thiết Tượng va vào viên đá, văng thẳng lên trên đại trận, làm cho đại trận muốn sụp đổ.
Thiết Tượng chưa dừng lại, lao đến dùng chân đè bẹp lấy cậu, nhưng may mắn kịp thời dùng thanh kiếm trên tay đỡ lấy chân nó, đang trong tình trạng bị khóa.
Mạnh Quân thấy vậy liền nhân thời cơ lao đến nhằm đâm chết cậu, chưa kiệp đụng vào đã bị đại trận khống chế.
Thập Nhị Kiếm Trận vừa kịp xuất hiện đỡ lấy chiêu thức hắn.
Đá Quý hất Thiết Tượng ra, lui về phía sau điều khiển mười hai thanh kiếm chém hắn tới tấp.
Những vết thương hiện lên trên vai, tay và khắp người hắn.
Phẩn nộ khi bị thương, máu chảy xuống tức giận la lớn.
- Dám chém ta, Ta phải giết chết ngươi.
Aaa....
Âm thanh của hắn la toáng lên, khắp người xuất hiện những con thanh long nhỏ, một con Thanh Long khổng lồ bay lượng trên không trung, hình như là đại chiêu của hắn.
Thấy tình thế không ổn Đá Quý cũng xuất đại chiêu, đưa kiếm lên tung Đá Thần Thịnh Nộ, bầu trời xuất hiện một đám mây lớn bắt đầu kéo đến.
Dưới lôi đài thay nhau mà bàn luận.
- Chuyện gì vậy! Đại chiêu của hai người sắp tung ra ư, sức mạnh khủng khiếp thật, uy lực không thể nào tin được
- Trời ơi! Trời phạt à! Sao tối đen thế này, ánh sáng đi đâu hết rồi?
- Đại chiến! Giữa Thiên Kiếp và Long ư?
Nhóm của Tân Gia lên tiếng.
- Đại trưởng lão! Ngươi thấy con trai ngươi đấu lại hắn không, ta thấy chiêu này của hắn mạnh lắm đấy.
- Thưa gia chủ! Ta cũng không biết, chiêu này của hắn cảm giác như rất mạnh.
- Mọi người! Nếu thấy tình thế không ổn hãy lao lên cứu Mạnh Quân xuống.
- Vâng! Gia chủ!
Phía nhóm của Thành Chủ đang hỏi.
- Huyền Lục! Tiểu tử Huyền Vệ nhà ngươi làm sao quen được thằng nhóc này thế, nó đánh hình như ngang tay với Minh Quân, ta xem chiêu này cũng không biết ai sẽ thắng.
- Huyền Bá! Tí nữa nếu cậu bé thua, ta sẽ lên cứu nó huynh giúp ta một tay nhé.
- Ừ! Ta sẽ giúp đệ, dù gì cậu bé cũng đại diện cho Thành Chủ ta.
Các nhóm khác cũng bàn tán xôn xao về trận đại chiến này có thể gây chấn động đến môn phái ở Đế Đô.
Dù sao ở đế đô cũng rất nhiều cao thủ như thế này, họ sẽ biết ở đây có cao thủ sẽ mò đến khiêu chiến.
Trên bầu trời những viên đá bắt đầu rơi xuống, cảnh tượng thật hùng vĩ một con Rồng uốn lượng né tránh những viên đá.
Một hiện tượng mưa đá rơi khắp bầu trời, bên trong đại trận, ba người chủ trì phải thiết lập pháp trận để bảo vệ mọi người.
Ầm... Ầm... Ầm...
Âm thanh vang vọng khắp Đại Lâm Các làm người bên ngoài cũng nhìn vào như một Thiên Kiếp giáng xuống.
Thay nhau bàn luận về sự việc bất ngờ đó.
- Ê ngươi thấy gì không! Trong Đại Lâm các có Tiên Nhân đánh nhau à hay là Thiên Kiếp.
- Hình như là chiêu thức của ai đó, ta thấy rồng bay rồi, mà đá ở đâu rơi lắm thế kia.
- Ta nghi ngờ sau trận đấu đó chắc Đại Lâm Các sẽ phải tu sửa nghiêm trọng.
- Tại sao các ngươi không đi xem trận đấu được tổ chức ở đó?
Cơn gió thoán qua Rồng bay khắp trên bầu trời đen tối, nó bị những viên đá đập trúng, dần dần yếu đi cho đến khi tan biến.
Thời gian trôi qua một canh giờ Đại Lâm các như một nơi hoan tàn, khắp nơi đều bị tàn phá, đổ vỡ, tan nát những vách tường sập tang hoan, trận chiến đem lại một sự mất mát rất lớn.