• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn xuống đồng hồ, rượu cũng đã hết rồi tất nhiên nên vào việc chính, Hạ Bắc Sâm đứng bật dậy, cầu thang lên phòng nghĩ ở ngay cạnh quầy, anh bước chân thẳng tấp chỉnh trang lại trang phục của mình.

Tấm thẻ đen được anh quăn vào người Quản Lý Kin khiến anh ta giật mình nhìn anh khẽ gật đầu. Hạ Bắc Sâm đi lên phòng nghĩ rồi nhìn tấm thẻ đen này anh ta cũng có chút thèm thuồng.

Doãn Từ Ân chậm rãi cầm khây bưng rượu đặt lên quầy pha chế, chuẩn bị bưng một khây mới rời đi.

Cánh tay đột nhiên bị Quản Lý Kim nắm lấy khiến cô giật mình đưa mắt anh nhìn anh ta thắc mắc hỏi “ quản lý có chuyện gì sao? ”.

“ Từ Ân em bưng khây này lên phòng VIP 251 giúp anh nhé, khách yêu cầu anh trả thêm tiền cho em ” Quản Lý Kim đặt ly rượu quen thuộc vào khây kèm theo chai rượu cùng loại khi nãy Hạ Bắc Sâm dùng.

Cô nhìn anh ta có chút bất ngờ “ Quản lý hôm nay anh cũng thật hào phóng ”.

“ Nhớ trả thêm tiền nhé ” Cô bật cười cầm khây rượu bước lên cầu thang bên cạnh.

Quản Lý Kim mỉm cười gượng gạo nhìn cô “ Được! Được! ” anh ta sẽ xin lỗi cô sao vậy, dù sao quán bar này cũng không thể đóng cửa được.

Hạ Bắc Sâm tắm rửa sạch sẽ xong mặc áo choàng tắm trắng được chuẩn bị sẵn, anh thông thả vắt chéo chân mân mê ly rượu vang đáy mắt hiện lên ý cười.

Bên ngoài có tiếng gõ cửa, anh liếc mắt sang nhìn một cái “ Vào đi ” anh đứng bật dậy bước chân chậm rãi đi đến giường ngồi xuống.

Doãn Từ Ân nghe tiếng bên trong liền mở cửa bước vào, nhưng mà sao cô có chút chóng mặt cơ thể cũng nóng lên cái cảm giác này cô đã cảm nhận được rõ rệt khi đứng trước cửa phòng rồi.

Cô cứ nghĩ là do cô chưa ăn gì nên mới bị như vậy nên cô cố gắng làm xong để xuống xin về sớm.

Đặt khây rượu lên bàn, trước mặt của Doãn Từ Ân ngày một mờ nhạt, Hạ Bắc Sâm vừa nhìn đã biết Quản Lý Kim lại giở trò trong ly rượu bằng thứ hương quen thuộc rồi.

Cô vừa xoay người rời đi thì Hạ Bắc Sâm đã vươn tay kéo cô lại, Doãn Từ Ân vì chóng mặt không giữ được thăng bằng liền ngã vào lòng anh.

“ Buông...buông ra ” Doãn Từ Ân có chút run run khi bị anh đụng chạm vào người liền khó khăn lên tiếng.

Hạ Bắc Sâm ép cô lên ghế sofa chóng hai tay lên ghế ánh mắt nhìn cô có chút quỷ dị “ Doãn Tiểu Thư! Tôi buông ra em cũng không đứng vững được ” anh vuốt ve gương mặt trắng noãn của cô, khẽ liếm môi một cái.

“ Nhìn em thú vị thật đó, nói xem có muốn anh Hạ giúp em hết khó chịu không? ” Hạ Bắc Sâm tay không yên phận vuốt ve lấy cơ thể đầy đặn, mùi vị thiếu nữ của cô lên tiếng một cách chậm rãi.

Doãn Từ Ân liên tục xua tay còn nắm lấy tay anh ý muốn đẩy tay anh ra khỏi người mình coi khó chịu lên tiếng “ Tôi...tôi muốn về nhà...khó...khó chịu quá ”.

Hạ Bắc Sâm cúi người hôn lên hõm cổ của cô, anh không còn cách nào khác ép buộc cô bên cạnh, chi bằng làm tiểu nhân một lần không cần làm anh hùng nữa.

“ Ân Ân! Nói anh Hạ nghe xem có muốn anh Hạ giúp em không? ” Anh lời nói đầy mê hoặc cẩn thận từng chút một mà dụ dỗ cô.

Cơ thể của Doãn Từ Ân ngày một nóng lên, cô uốn éo cơ thể của mình một cách khó chịu, cả cơ thể đều mềm nhũn chân cũng đứng không vững nữa, đầu óc trống rỗng không biết chuyện gì đang xảy ra.

Môi cô mấp mấy “ Muốn...muốn ạ...khó chịu quá ” bất giác mà vòng tay qua cổ của anh.

Hạ Bắc Sâm liếm môi, nhận thấy sự đồng ý của cô, anh chậm rãi mở từng cút áo sơ mi trên người cô ra, bàn tay có chút thuần thục cởi bỏ chiếc áo nhỏ bên trong.

Đúng là thật đẹp mắt.

Anh cắn mút cơ thể của cô, một cách nhẹ nhàng, khiến cô cảm thấy có chút dễ chịu mà luồng tay vào tóc anh, đôi môi khô khốc bị anh áp môi lên cứ như tìm được nguồn nước mà vụn về mút lấy.

Kéo một cái áo dây áo choàng tắm liền bung ra, tay áo rơi xuống cánh tay anh, Hạ Bắc Sâm bế cô đặt lên giường chậm rãi giúp cô không khó chịu.

Quản Lý Kim đúng là ác thật lần này lại dùng loại mạnh với cô.

Hạ Bắc Sâm chậm rãi đi vào bên trong cô, anh liền cảm nhận được cmn đây chính là lần đầu của cô cũng là lần đầu của anh.

“ Aaa....đau quá...đau chết mất ” Doãn Từ Ân trợn tròn mắt xong xua tay khóc nức nở vì đau, thật sự rất đau cảm giác như bên dưới bị xé toạc ra vậy.

“ Ân Ân ngoan! chịu một chút anh Hạ giúp em có được không ” Hạ Bắc Sâm lau nước mắt cho cô, anh hôn lên mắt cẩn thận từng chút dụ dỗ cô.

Bên dưới chất lỏng màu đỏ đã chảy ra ga giường khiến anh có chút sững người.

Áp môi mình lên môi cô làm cô phân tâm mà thả lỏng bên dưới, Hạ Bắc Sâm di chuyển chậm rãi từng chút một dù là lần đầu nhưng đều là anh dẫn dắt cô chậm rãi từng chút từng chút.

Anh còn không kiên dè để lại dấu hôn khắp người của cô, Doãn Từ Ân mất rất lâu mới cảm nhận được khoái cảm mà bắt nhịp theo Hạ Bắc Sâm, cô rất vụn về khiến anh bật cười.

Sự cưng chiều của Hạ Bắc Sâm bây giờ mới thể hiện ra, anh vén tóc cô ra phía sau vùi đầu vào hõm cổ hít lấy mùi hương của cô, bên dưới vẫn di chuyển.

Vì là lần đầu muốn làm nhiều cũng không được, đợi đến khi cô hết khó chịu ngủ thiếp đi anh mới dừng lại phóng thích lên người của cô xong rồi bế cô đi tắm sạch sẽ rồi mới đưa cô về giường ngủ tiếp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK