Sói ta ngẩng đầu, nhìn con chim nhỏ trên ngọn cây, nở một nụ cười khổ, nhưng Thỏ không còn thương nó nữa.
Chim nhỏ nở nụ cười, giương cánh bay lên trời xanh, mi biết không? Ngôn ngữ của phong tín tử trắng, là tình yêu mà không dám biểu lộ......
Sói ta ngây ngốc sửng sờ dưới tàng cây, bỗng nhiên đứng dậy chạy vội ra mảnh rừng từng nở đầy phong tín tử trắng......
Đã qua mùa hoa nở, úa tàn rồi, ở giữa bụi cỏ, một hình dáng màu trắng tựa dưới tàng cây ngơ ngác nhìn không trung......
Sói ta nhẹ nhàng đi đến phía sau nó, lau đi những giọt nước mắt của Thỏ.....
Thỏ chấn động, quay đầu lại ngây ngốc nhìn Sói, Sói ta khẽ hôn lên trán của Thỏ, xin lỗi Thỏ, ta sẽ ở cùng em, trừ phi …em rời khỏi anh hay anh rời khỏi thế gian này......
Thỏ rưng rưng nở nụ cười......
Con chim nhỏ đậu trên ngọn cây, bỏ lại câu “dạ lý hương” rồi bay đi.
Sói ta nhìn theo hướng con chim bay xa, nở nụ cười......
Nè, Thỏ con, em có biết ngôn ngữ của hoa dạ lý hương có nghĩa là gì không? Đó là...... yêu anh một lần nữa nhé.....
Phong tín tử bị lún trong ái tình mật ngọt, mỗi ngày trong đầu óc nó luôn nghĩ đến hình dáng đẹp đẽ của con bươm bướm, miệng nó luôn tỉ tỉ tê tê những điều toàn là về con bướm. Người bên cạnh chịu không được, tức cười nói:
– “Quái lạ, người này làm gì mà giống như mất hồn vậy?”
Đấng tạo hóa cũng cười nói:
– “Khi con đã yêu, thì tình yêu liền hình thành một xiềng xích vô hình, bắt con ràng buộc trong thành trì nho nhỏ. Ngoài việc yêu bản thân ra, thì con không nhìn thấy người nào khác!”
(Trích “Truyện ngụ ngôn cho thời hiện đại”)
Không có tình yêu nào vĩnh cửu, chỉ có những giây phút vĩnh cữu của tình yêu.
Chúc cho những ai đã yêu, đang yêu và sắp sửa yêu sẽ mãi mãi được hạnh phúc.
Happy Valentine’s Day.