Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

___________________________

Anh ta dừng một chút, rồi cất lên một tiếng nói ôn hòa: “ Cô ấy chỉ đến nhà anh thảo luận về việc hợp tác trong ca khúc mới.”

“Thảo luận ca khúc mới mà cũng cần sử dụng bồn tắm? ”

“Đường Mộng!”

Trong nháy mắt ngữ khí của Tần Tiếu lạnh xuống, “ Đừng đem suy nghĩ xấu xa của em áp đặt lên người khác! Em cho rằng cùng Chu Sở ở chung một chỗi, hắn có thể cho em được tài nguyên tốt?”

Chúng tôi ở bên nhau ba năm, tôi chưa từng dựa vào danh tiếng của anh ta mà cọ nhiệt cho bản thân.

Cuối cùng kết quả thì sao, anh ta vẫn nghĩ tôi như thế.

Tôi cố gắng ngăn không cho nước mắt rơi xuống: “ chúng ta đã chia tay rôi, anh không có tư cách quan tâm chuyện của tôi.”

Tôi ngắt cuộc gọi.

Lại nhìn thấy Chu Sở gửi lời mời thêm bạn tốt

Sau khi chấp nhận lời mời, cậu ta gửi cho tôi một tin nhắn: “Tuần sau là bắt đầu quay tập mới của chương trình rồi, em tới đón chị, trên đường chị có thể chỉ em những điều cần chú ý trong lúc quay có được không?”

“A, được.”

Địa điểm quay tập hai của chương trình là một thôn nhỏ, tôi ngồi trên Lamborghini của Chu Sở đến.

Vừa đến trường quay, liền thấy Tần Tiếu cùng Tống Mạn đứng cách đó không xa.

Nhìn thấy tôi cùng Chu sở bước xuống xe, Tần Tiếu liền đưa một ánh mắt sắc nhọn nhìn tới.

Đạo diễn sắp xếp phòng, cơ bản là vẫn giống như ở tập trước.

Tôi chủ động nói chuyện với đạo diễn: “ Cho tôi phòng đơn đi”

“Dù gì tôi cùng Tần tiên sinh đây cũng đã chia tay, không thích ở chung một phòng.”

Chương trình vừa bắt đầu, tôi liền trực tiếp thừa tin đồn chia tay.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về đây.

Ánh mắt Tống Mạn hơi léo lên, tựa hồ có chút kinh ngạc: “Mộng Mộng, em lại cùng Tần Tiếu cãi nhau sao?”

“Không phải cãi nhau, là chia tay.”

Tôi lặp lại một lần.

Ánh mắt lạnh lùng của Tần Tiếu bỗng đanh lại, anh ta bước tới, nắm tay tôi kéo vào phòng.

“Tần Tiếu, anh buông ra.”

Tôi liều mạng rút tay ra, nhưng chỉ phí công.

Thẳng đến khi có một lực đạo ấm áp ấn vai tôi.

“ Thật ngại quá.”

Chu Sở lười biếng lên tiếng: “ Tôi trước giờ chưa từng tham gia chương trình giải trí, đây là kịch bản mà tổ tiết mục sắp xếp sao? Hai người đã chia tay, nhà trai lại nhất quyết đem nhà gái kéo về chung một phòng, mà không một ai ngăn cản. A, thì ra là kịch bản của tổ tiết mục?”

Tần Tiếu dừng bước, quay đầu nhìn cậu, trong đáy mắt hiện lên sự lạnh lẽo.

Chu Sở không chút yếu thế mà cùng anh ta đối mắt: “Buông tay.”

Đạo diễn đành ra mặt hòa giải cuộc giằng co này, nói Tần Tiếu buông tay.

Chu Sở tiếp tục nói: “Các vị khách mời nơi này, tôi đều không quen biết, chỉ thân thiết với Đường Mộng học tỷ, có thể cho phòng chúng tôi gần nhau một chút không?”

“Tôi nghĩ, nếu có chuyện gì có thể hỏi chị ấy.”

Cuối cùng đạo diễn sắp xếp cho tôi và cậu ấy ở hai phòng đối diện, cách vách là phòng Tần Tiếu, cách vách tiếp chính là phòng Tống Mạn.

Đủ để kiếm đề tài hot.

Ngày hôm sau vẫn giống như trong sắp xếp của chương trình, phân tổ hoạt động.

Tôi tùy tiện rút một tờ giấy nhiệm vụ, kết quả là Chu Sở đề nghị tôi và cậu ấy hợp thành một đội.

Lại lấy lí do lúc trước: “Em bận đóng phim, nên quen biết không nhiều, chỉ có thể phiền toái học tỷ chiếu cố.”

Tần Tiếu làm lơ Tống Mạn nhìn về phía tôi, nhàn nhạt nói: “Tôi muốn làm nhiệm vụ cùng Đường Mộng.”

Lúc trước, bất luận tôi làm nũng khẩn cầu như thế nào, cũng không thể lay chuyển anh ta.

Hiện tại lòng tôi rất rõ ràng.

Anh ta chỉ nhìn thấy Chu Sở muốn đi cùng tôi, nên cảm thấy trong lòng không thoải mái.

Stylist cho chúng tôi thay hán phục, nhiệm vụ lần này tìm được mười món đồ được giấu trong trấn cổ.

Cả ngày, Chu Sở đều ngoan ngoãn đi theo tôi.

Chỉ có lúc tôi đứng ở bên lan can đá, xoay người thưởng thức phong cảnh, cậu ta bỗng nhiên đi tới, cầm lấy dây tua rua cột bên hông tôi, “ Cẩn thận một chút, coi chừng ngã xuống.”

Tôi lùi về phía sau hai bước, đụng vào lòng ngực cậu ta.

Chúng tôi đều mặc trang phục phức tạp, bên hông còn buộc ngọc bội, động tác gian tay, ống tay áo liền quấn vào nhau, phát ra ân thanh sàn sạt, có chút ám muội.

Tôi hoảng loạn xin lỗi, muốn đem hai ống tay áo tách ra.

Chu Sở đứng chán máy quay, nhẹ nhàng đề tay tôi lại.

“Đừng gấp.”

Âm thanh cậu ấy nhẹ nhàng, nhưng lại chặt chẽ như một sợi tơ cuons lấy tôi, “Học tỷ đừng hoảng hốt, để em.”

Thật vất vả mới đem được hai ống tay áo tách ra, tôi vội vàng lui về phía sau một bước, đợi thân thể đứng vững vàng.

Vừa muốn mở miệng nói chuyện, liền nhìn thấy Tần Tiếu bên cầu đá bên kia nhìn qua.

Ánh mắt của anh ta dừng lại ở vị trí tôi cùng Chu Sở vướn ống tay áo, đanh như muốn kết băng.

10

Buổi tối hôm nay, thừa dịp Chu Sở vào phòng bếp hỗ trợ, Tần Tiếu chắn tôi ở trong phòng.

Anh ta hỏi: “ Em giận dỗi đủ chưa? Lúc này hẳn là nên nguôi giận rồi?”

Anh ta không nhúc nhích, như cũ hơi hơi cúi đầu nhìn tôi chăm chú

“Em đập đàn ghita của anh, anh không so đo với em, chỉ cần em xin lỗi Tống Mạn, về sau không cần nhắm vào cô ấy không buông, chúng ta liền quay lại.”

Ánh đèn chiếu xuống, làm đau mắt tôi.

Tôi ngẩng đầu, nghiêm túc mà đánh giá trước mặt Tần Tiếu.

Đây là lần đầu tiên tôi nhận thức được anh ta.

Trong trí nhớ người luôn lạnh lùng ít nói, nhưng sẽ yên lặng vào phim trường giúp tôi giải vây mà không cần một lời hồi đáp, như chỉ là ảo giác của tôi.

Tôi hít sâu một hơi: “Tần Tiếu, lời chia tay tôi nói, anh thật sự cho rằng đó là lời giận dỗi?”

“Em đừng như vậy.”

Anh ta rũ mắt nhìn tôi, giống như cục lực nhẫn nại một cái gì đó, “ Anh cùng Tống Mạn quen biết nhiều năm, cũng không phải như em nghỉ, cô ấy chỉ là tiền bối cùng công ty anh.”

“ Được, vậy Chu Sở cũng là đàn em chung trường với tôi.”

Tần Tiếu rôt cuộc cũng không nhịn được nữa, anh ta đem cả người tôi ép đến ven tường:

“ Đàn em cùng trường? Ha…nhiều năm em làm diễn viên, vẫn là một thứ bừa bãi vô danh, em tin tưởng hắn ta sẽ nhận một người như em là đàn chị? Còn không phải đem em lừa tới tay….”

“Phang” một tiếng, cửa phòng bị đẩy ra.

Chu Sở đứng ở cửa, nhẹ nhàng hạ mắt nhìn: “ Lừa tới tay? Tần đại ca sĩ như vậy mà cũng từ bụng ta suy bụng người.”

“Tôi vì cái gì mà không thể nhận đàn chị? Đừng đem suy nghĩ của anh áp lên mọi người, vong ân phụ nghĩa, đã ăn trong chén lại nhing trong nồi. Thật sự cho rằng chuyện anh cùng Tống Mạn lúc trước không ai biết? Buông tay, đừng để tôi nói lần thứ hai.”

Ánh mắt Tần Tiếu nặng nề nhìn thẳng tôi một lát, rốt cuộc cũng buông tay, xoay người đi ra ngoài.

Chu Sở đi đến, nhìn xuống cổ tay tôi có một vệt đỏ: “ Đau không? Có muốn dùng ít kem che lại không?”

Tôi yên lặng, rút cổ tay về phía sau, lắc đầu.

“Thực xin lỗi, tôi không nghĩ chuyện này lại liên lụy tới cậu. Bất quá, cậu cứ yên tâm, tuy chúng ta cùng tốt nghiệp chung một trường, nhưng bạn cùng trường cũng nhiều, tôi tuyệt đối không để người khác bôi đen cậu giành tài tài nguyên.”

Chu Sở nhìn chằm chằm tôi một lát, có chút bất đắc dĩ mà cong cong khóe môi.

“Kỳ thật…”

“Em rất hy vọng chị lân la làm quen, thật sự…”

Đôi mắt màu hổ phách nhạt của cậu ấy, giống như một mặt hồ trong suốt.

Nhớ đến, bốn năm trước vào đoàn phim tôi cùng cậu ấy cách biệt một trời, kỳ thật không phải chúng tôi chưa bao giờ gặp nhau.

Thời diểm còn học ở học viện điện ảnh, Chu Sở cùng tôi tham gia chung một câu lạc bộ leo núi.

Lúc trước cậu ấy là người mà tôi chiêu mộ vào.

Chẳng qua, lúc ở trường cậu ấy đã tham gia vào đoàn phim, cơ hồ cũng không hoạt động nhiều trong câu lạc bộ.

Từ đó, chúng tôi liền không có giao thoa gì.

Thời điểm ăn cơm chiều, Tần Tiếu vẫn luôn nhìn tôi.

Chu Sở đột nhiên lên tiếng: “ Đừng nhục nhích.”

Tay cầm chiếc đũa của tôi cương cứng giữa không trung, có chút khó hiểu.

Sau đó hơi thở ấm áp của cậu ấy liền áp ở bên tai tôi ngày càng gần:

“Hoa tai cùng tóc của chị mắc vào nhau, xích lại đây, để em giúp chị tháo xuống.”

Tần Tiếu đột nhiên đứng lên.

Tống Mạn có chút lo lắng nhìn anh ta: “ A Tiếu…”

Chu Sở rời khỏi tai tôi, nhìn về phía Tần Tiếu, biểu tình hiếm lạ:

“ Anh giống như không vui? Vì sao vạy, không phải tôi chỉ giúp đàn chị gỡ hoa tai thôi sao? Cũng giống như việc xảy ra trước đây không lâu, anh cùng tiền bối mình đã làm mà không phải sao?”

Tần Tiếu lạnh lùng nhìn cậu ấy.

Chu Sở lại không để ý đến anh ta, lại nhìn về phía Tống Mạn: “ Tiền bối? Vẫn nên kêu là bạn gái cũ thì càng chuẩn xác hơn.”

Sắc mặt Tống Mạn có chút biến đổi.

“Đủ rồi!”

Tần Tiếu lạnh giọng quát lớn, nhìn tôi, “ đây là mục đích của em? Hiện tại đã vừa lòng chưa?”

Tôi nghĩ môt chúy, nghiêm túc trả lời: “Nói thật, rất vừa lòng.”

Từ khi cùng Tần Tiếu bên nhau, tôi luôn phải cẩn thận, áp tính cách của mình xuống, giận dỗi bỏ qua được cũng bỏ qua.

Tâm tình của anh ta lúc nào cũng được tôi đặt lên phía trước.

Nhưng hôm nay, không còn sự cố kỵ như trước nữa

Nhìn sắc mặt Tần Tiếu vô cùng khó coi, lòng tôi thế nhưng lại sinh ra một cảm giác sảng khoái

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang