"Cao Hàm, tôi nghĩ chúng ta chắc là có thể phá án rồi." Đường Minh dừng lại trước cửa phòng Z109, nơi đối diện căn phòng xảy ra vụ án.
Cửa phòng Z109 không có khóa, nếu nhìn kỹ có thể thấy phía dưới khóa cửa có dấu vết bị hư hỏng rất giống.. Từng bị cạy mở.
Cao Hàm suy nghĩ, khóa cửa khác nhau của hai căn phòng, suy nghĩ chợt lóe, "Ý của ngươi là.. Quả nhiên là thần thám." Cao Hàm tức khắc cười nói.
"Lão đại lão đại, là chuyện như thế nào?" Trịnh Ngạn Trầm hiếu kỳ nói.
"Cậu đi trước điều tra xem mấy ngày nay phòng Z109 có hộ gia đình nào ổn không? Sau khi trở về tôi sẽ nói cho cậu biết. Cao Hàm, nơi này không còn chuyện của tôi, tôi về nghiên cứu tấm card này trước."
"Được." Cao Hàm gật đầu.
Đường Minh nhìn tấm card, vẫn luôn cảm thấy có gì đó không đúng. Theo phán đoán của anh, kí hiệu "V" này là đại diện cho thân phận của hung thủ. Giống như hung thủ trong vụ án liên hoàn mấy năm trước cũng để lại ký hiệu "S" vì muốn tuyên chiến với cảnh sát. Nhưng anh vẫn cảm thấy tấm card này còn cất giấu bí mật gì đó chờ anh tới công bố.
"Lão đại."
"Giọng nói của Trịnh Ngạn Trầm bên kia đầu dây điện thoại cũng có chút ngưng đọng," Phát hiện trong phòng Z109 có vết máu, hung thủ giống như không có ý che giấu. Ngoài ra, còn phát hiện sợi tóc bên cạnh tàn thuốc nhưng trên tàn thuốc lại không có giấu vân tay. Qua kết quả xét nghiệm DNA, xác thực sợi tóc đó là của nạn nhân trong vụ án phanh thây cách đây hai năm. Còn có, hộ gia đình ở phòng Z109 là Tạ Lâm."