Có lẽ đêm nay phải dừng chân, nhìn phía xa xa ở sau tôi, Đằng kia là biển ư? chỉ là màu tối, nhưng tôi nghe được sóng biển, có vẻ mát lòng lại và chả may lại hết phòng lẻ. Cô tiếp tân nói:
- Gia đình mình thông cảm đựơc không ạ, đã hết phòng riêng rồi ạ! Nhưng không sao bên chúng em còn 1 phòng 5 giường đôi sát nhau, đệm của hãng nệm Kim cương rất êm cho giấc ngủ, đủ cho gia đình mình ngủ và đầy đủ các phụ kiện như máy sấy, két sắc, bàn ủi,...đựơc không ạ?! "
Bác Đức và Bác Việt tán thành:
-Ừ cũng đựơc, trời cũng tối rồi cứ ngủ qua đêm rồi tính sau
Song mọi người lấy khóa phòng rồi lên phòng còn Mị chề môi nhìn hắn (Wtf?! Chung giường..ôi định mệnh...ở chung phòng với hắn hả? thay vì vậy thì giết tôi đi trời ời - Không hiểu sao tôi lại như thế, cứ như căm thù hắn vậy)
"167...167..167. A!! tới rồi" mở cửa phòng tôi bất ngờ khi thấy chiếc giường dài ơii là dài, thở phào nhẹ nhỏm. Mị không còn lo nữa, lấy đồ đi tắm thoyy-cởi đồ-bật nứơc ( aidaaa mát thiệt) vừa tắm vừa hát....cái thói quen khó bỏ của Mị. Tắm xong, Mị mở cửa, tất cả ánh mắt đều nhìn tôi, tôi ngại ngùng đi ra....hắn bước qua tôi thì thầm câu:
-Em hát hay lắm đó, rồi cười
Đến tối mọi người nói chuỵên vui vẻ, ai nấy đều chọn riêng chỗ cho mình ngủ còn mị thì chả quan tâm....chỉ vịêc đi đánh răng rồi ngủ vì quá mệt mỏi những gì hôm nay xãy ra....Đang đánh răng tôi bỗng chợt nhớ..(Wuể??!! Còn hắn thì sao...lỡ...hắn...ngủ cạnh mình thì sao??) Tôi lại vội ra ngòai, nhìn về phiá chiếc giường vui vẻ (yeah vậy là đỡ mệt rồi không ngủ cạnh hắn...yeahhh) Vì chiếc giường dài nên tôi chọn phiá trong cùng để ngủ, mọi người đều chừa cho tôi 1 chỗ rộng, tôi leo lên giường nhắm mắt lại ôm gối và chuẩn bị ngủ thì....lại nghĩ tiếp-Con người tôi lúc nào cũng nghĩ nhiều @@ (Ủa?Vậy chỗ trống này của ai?!) Tôi đập vai Thy và hỏi:
- Ủa ai nằm cạnh Na vậy Thy
Thy mệt mỏi trả lời:
-Em không bíêt, chắc ông Bảo chứ ai, nãy ổng ra ngòai mua đồ rồi
Thy nói xong rồi thíêp ngủ, nghe xong tôi mới để ý rằng không thấy ổng đâu?! Mọi người đều đã ngủ hết, còn riêng tôi...
"Rắc...écccc"
Tíêng mở cửa...ai vậy...còn ai nữa Hắn chứ ai. Sao linh vậy vừa nhắc mà, ổng cũng vệ sinh rồi ngủ, Tôi thì lại bối rối chùm mềm hết người. Hắn lên giường rồi...tim tôi lại đập nhanh hơn....15' trôi qua....một giọng nói bên cạnh tôi rất nhẹ nhàng
-Em chưa ngủ đúng không Mi..??!
Tôi im lặng và dễ nhận dạng tíêng nói đó là của Hắn
-Không trả lời à! Anh thích em từ lâu rồi, em có thích anh không? -Hắn vừa nói xong thì đặt tay hắn lên tay tôi và nắm chặt
Tôi bắt đầu bấn loạn, bối rối vì...khi bất ngờ bíêt người mình thích cũng thích mình...
-Ờ thì...thì..ngủ đi anh, tối rồi. Ngại ngùng rút tay lại và quay ra chỗ khác....