- Chị có biết người này! Nhưng em có tăng bốc người tên Quốc Thiên này không?
- Không hề đâu, toàn là sự thật ý. Trên mạng có hết đó chị.
- À ! chị biết rồi, thôi chị sắp vào học rồi, tạm nghĩ ở đây nghe em.
- Vâng.bye bye chị
- Bye em
Nó đóng laptop lại thở dài, nhìn vào không trung rồi nói :
- Mệt chết đi được, hoàng tử với chả không hoàng tử,đẹp đến đâu mà đòi làm hoàng tự, tử tế đến đâu mà đòi làm hoàng tử, đời đúng là lạ mỗi khi gặp người con trai đẹp lạnh lùng hay vui tươi thì gọi họ là hoàng tử nhưng có ai nghĩ rằng hoàng tử là người như thế nào đâu? Đối với mình trên đời này không thề có hoàngtử -hắn đứng dậy bước đi nhẹ nhàng để nó không nhận ra hắn, hắn cười rồi nói:
- Trên đời không có hoàng tử? thật thú vị! một con nhỏ quê mùa như vậy mà cũng thốt ra những từ như vậy sao? Tôi sẽ cho cô biết hoàng tử là người như thế nào?
Nó nói lảm nhảm một hồi rồi đi lên lớp, cả lớp nhìn nó bằng con mắt kì thị và khinh bỉ, nó cũng chả quan tâm cho lắm nhưng nó hỏi bực bội, bổng điện thoại nó reo lên, nó lấy ra đó là Iphone 6, cả lớp nhìn rớt cả mắt:
- Alô!
- Mày đang nơi nao?
- Trường
- Royal????
- Ừ
- Tao cũng sẽ đến
- Khoan, tao đang giả làm người nhà quê(nói nhỏ) mày muốn vào trường với tư cách bạn tao phải giả quê mùa như tao(nhỏ hết cở)
- Biết rồi, biết rồi nói mãi
- CON QUỶ
Tút tút tút, nhỏ tắt máy làm nó tức ói máu, đang nồi học thì cả lớp túa ra ngoài bà co chặn cũng vô ích tôi hiếu kì bước theo tụi nó, thì ra là chơi bóng rổ, có gì đâu mà la ó dữ zậy trời, đám con gái cứ la:
- QUỐC THIÊN CỐ LÊN,CỐ LÊN
- MINH QUÂN, MINH QUÂN, CỐ LÊN
- EM YÊU ANH QUỐC THIÊN, QUỐC THIÊN CHƠI THẬT CỪ.