Một tháng sau
Diệp Thiên phong lúc này đang ở đại sảnh Diệp gia, hắn lúc này đang xin phép cha mình rời khỏi thành Linh Vũ truy cầu con đường kiếm đạo, lúc này Diệp Vân Long cảm thấy khá lo lắng bởi vì sự việc lần trước tại Mê Linh Sơn Lâm nhưng rồi cũng thành toàn cho con trai mình rời đi nhưn đồng thời cũng dặn dò vô cùng cẩn thận.
Sau khi chuẩn bị đầy đủ hành trang Diệp Thanh Phong lên đường rời khỏi thành Linh Vũ, hắn liền không chậm trễ đi thẳng tới đô thành của Đại Sở bởi vì đây là nơi tập trung cường giả kiếm tu của cả Đại Sở.
Tới đô thành Diệp Thanh Phong liền vào 1 quán trọ nghỉ ngơi tại đây hắn nghe được 1 tin tức thú vị đó là phát hiện 1 động phủ của 1 vị Kiếm Đế cách đô thành chỉ 5 dặm về phía Bắc trong đó rất có thể có truyền thừa.
Sau khi nghỉ ngơi xong hắn liền cưỡi ngựa tới thẳng động phủ đó, khi đến hắn phát hiện ở đây thật sự rất náo nhiệt có tới hàng trăn vị Kiếm Vương, vài chục vị Kiếm Hoàng tề tựu, hắn liền tới hỏi vị Kiếm Vương gần đó: 'Sao mọi người tới đây rồi sao không tiến vào động phủ?'hắn mới biết trước cửa có cấm chế chỉ từ giờ Thìn cấm chế mới tự động phá giải lúc đấy mới có thể tiến vào.
Nửa canh giờ sau, cấm chế tự phá giải rất nhiều người liền xông vào động phủ, Diệp Thanh Phong lẳng lặng chờ đợi mọi người tiến vào hết rồi mình mới tiến vào để cho mọi người phía trước dò đường giùm hắn, tiến vào trong động phủ hắn thấy khá nhiều cái bẫy đã được phá giải nhưng có khá nhiều người bị thương, hắn tiếp tục tiến vào sâu trong động phủ l chỉ là lúc này còn hơn mười người phần lớn người khác bỏ cuộc vì bị thương không đủ sức tranh đoạt truyền thừa.
Lúc này xuất hiện 1 cánh cửa bằng đá mọi người làm rất nhiều cách nhưng cánh cửa vẫn không động đậy, thấy vậy Diệp Thanh Phong lẳng lặng tiến lên thử truyền chân khí lên cánh cửa đá thì bất chợt có 1 luồng sức mạnh hút hắn vào trong mọi người phía sau hắn tiến lên làm cách tương tự nhưng cánh cửa đá vẫn trơ như lúc đầu.
Thấy thế hơn mười người tiến tới đây cũng đành bất lực rời khỏi động phủ.