Sau khi hắn đưa kiếm bài cho người trông coi kiếm trị điện, thì bỗng chốc có thanh âm vang lên:
- Thanh kiếm đó ta muốn
Diệp Thanh Phong nhẹ nhàng đáp: ' xin lỗi, thanh kiếm này ta đã đổi rồi phiền huynh đệ chon vật phẩm khác.'
Thấy thế, nam thanh niên tóc dài xõa ra, khí tức lạnh lùng nghiêm nghị nhìn đám tân sinh đang tụ tập nói cười bên dưới, cái giọng ồ ồ không hề có ý tốt vang vẳng cất lên.
- Danh tính ngươi là gì?
- Diệp Thanh Phong, đệ tử nội môn, lạnh lùng đáp.
Ngày hôm sau,
Một tiếng quát hung dữ như tiếng sấm rền khắp khu đệ tử nội môn nhất thời khiến cho mấy ngàn đệ tử đều giật mình nhìn lên người vừa xuất hiện trên không trung.
Ở khoảng sân trong khu vực này, có không ít người đang tụ tập.
Người đó đứng ngạo nghễ giữa không trung, lạnh lùng nhìn xuống đám tân sinh mắt tròn mắt dẹt bên dưới, quát tiếp:
- Bọn bây điếc hay sao mà không nghe ta hỏi? Tên Diệp Thanh Phong ở chỗ nào? Dám cướp đồ của ta, gan góc thế mà không dám ló mặt ra à?
Lúc này, đã có không ít ngươi nhận ra kẻ đến gây sự là Tần Luân, không ít người tò mò Diệp Thanh Phong đã cướp đồ gì của hắn mà đến gây sự thế này.
Diệp Thanh Phong lúc này từ trong phòng bước ra cất giọng:
- Mới sáng ra, chó đâu đến sủa vậy
Thấy thế, Tần Luân đùng đùng nổi giận triệu hồi 1 thanh kiếm từ trong kiếm hạp đi ra thanh kiếm nhanh chóng lao đến Diệp Thanh Phong.
Thấy thế, hắn thi triễn kiếm pháp đón nhận công kích.
Đoàng!
Khí lãng bùng nổ, đánh văng hai người ra sau, sắc mặt cũng hơi tái đi. Bọn họ đều đã một chân bước vào Kiếm Vương cảnh.
Diệp Thanh Phong lạnh lùng quát lên, kình lực kinh khủng chồng lên nhau trùng điệp, như sóng biển liên miên, mang theo lực công phá khổng lồ cuồng loạn chém vào Tần Luân.
Xoẹt! Xoẹt!
Thân hình tên kia ngay lập tức rung rinh, bị đánh bay đi, sắc mặt tái mét kinh hãi, trên ngươif chi chít vết cắt đang chảy máu.
Không ngờ chính diện giao đấu lại bị thương nặng như vậy.
Tần Luân không hề di chuyển, gọi thêm 1 kiếm xuyên qua không khí 2 thanh kiếm hợp lại thành 1 kim quang sáng rực, xé rách không khí mạnh mẽ vùn vụt lao tới.
"Bùm!"
Đôi mắt hắn đột ngột nhắm chặt lại, hắc ám trong cơ thể tràn ra ngoài, bao bọc lấy cơ thể.
- Trục Nguyệt
Vô số âm thanh kim thiết va chạm thanh thúy vang vọng, luồng kiếm lũ xoay vòng quấn quanh tòa tháp, không khí rách nát, người sởn gai ốc.
Tần Luân sợ hãi cực điểm, nhanh chóng rời đi
- Muốn đi?
Diệp Thanh Phong nhìn hắn, khóe môi cong cong nguy hiểm, cái độ cong nhếch môi đó khiến Tần
Luân cảm thấy bất an, bất quá hắn vẫn không hề tỏ ra yếu thế:
Ngươi đến gây sự, chẳng lẽ không biết bồi thường hay sao? Đưa hết kiếm trị của ngươi ra đây!
Tần Luân sắc mặt phát lạnh, hắn không ngờ Diệp Thanh Phong lợi hại như vậy, lại muốn trấn lột kiếm trị.
Tần Luân cắn răng, thân thể xụi lơ, khẽ động ngón tay, kiếm trị bài thủy tinh hiện ra, nghiến răng hăm dọa.
Hắn cười, chẳng mấy để ý, cầm lấy linh trị bài của tên kia, nhìn con số trên đó mà phấn khởi ra mặt.
Thu được 3 vạn kiếm trị.