• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vị bác sĩ kia vừa nói xong thì nhận được cái nhìn đầy sát khí của cậu thì ngỡ ngàng, không giống cậu ta thường ngày lắm phải cẩn thận mới được.
  Bố mẹ nguyên chủ đang ở ngoài cửa thấy bác sĩ vào thì cũng được vào nhưng không ngờ cậu con trai 6 tháng bất tỉnh hiện giờ đã tỉnh lại.
  Bố mẹ cậu chạy đến ôm cậu vừa nói vừa khóc:" con trai cuối cùng con cũng tỉnh làm chúng ta lo chết mất". " con không sao, bố mẹ không cần phải lo" cậu trả lời.
  Còn cái vị bác sĩ kia thì ngỡ ngàng vì cậu đối với anh trước kia luôn bám theo đuôi, luôn kiếm cớ bị bệnh rồi nằm lì ở đây không chịu về khiến anh bất mãn cùng khó chịu.
  Nhưng hiện giờ thì sao, cậu  không thèm liếc một cái, sao tự dưng anh lại cảm thấy trống trải vậy nhỉ, a bị ốm rồi sao.( tg: con không ốm đâu con à).
Anh bác sĩ này tên là Bạch Hùng- con trai Bạch gia, đứng thứ 5 trên thế giới. Vì không muốn tiếp quản công ty nên đi làm bác sĩ, anh gặp nguyên chủ trong lúc cậu bị thương nhẹ ở cổ tay, sau vụ đó vì thấy anh đẹp trai nên cậu luôn lẻo đẽo theo anh.
Đây là lí do đầu tiên mà anh ghét cậu ta. Lí do 2 là do cậu ta lúc nào cũng hại người con gái mà anh yêu nên từ lúc đó trở đi anh ghét cậu luôn.
Nhưng hiện giờ tim anh lại đập lỡ mất nhịp vì cậu thật kì lạ rõ ràng anh ghét cậu lắm mà. Cậu nói:
_Bố mẹ có thể cho con ở một mình một chút được không ạ.
_ Được chứ con trai, con nghỉ ngơi đi bố mẹ ra ngoài trước, có gì thì gọi chúng ta nhé.- bố mẹ cậu nói.
_Vâng ạ, còn anh nữa sao vẫn đứng đây-cậu thắc mắc.
-À....ờ t..tôi đi đây, c...câ...cậu nghỉ ngơi tốt đi-anh lúng túng trả lời.
Cậu nghĩ anh ta bị sao vậy, nhưng thôi kệ đi miễn không làm phiền mình và khiến mình ngứa ngáy tay chân muốn giết người là được.


Hết rồi ạ..........

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK