Kể từ lúc ấy tôi phải học và chỉ đến nhà sư phụ vào ngày nghỉ, nhưng không hiểu tại sao không thấy bóng dáng hai người kia. Hỏi sư phụ thì sư phụ bảo Linh đi học còn a Huy thì về với bố mẹ và cũng học từ một người khác. Lúc ấy tôi thấy rất giận và ghét lão Huy kia.
Sau 3 năm học võ tôi tuy nhỏ nhưng lại rất ngỗ nghịch lại cậy mình có võ nên tham gia chơi với đám lớn hơn chuyên đi bắt nạt quậy phá. Cứ như vậy cho tới khi tôi học lớp 7.
Vào một ngày bình thường, vẫn như thường lệ tôi đến học của sư phụ vào thứ bảy. Nhưng trong nhà lại có một con bé. Nhìn kĩ thì tôi thấy nó có chút nét của bé Linh. Vẫn đang mãi quan sát thì tôi bị bạt tai từ phía sau. Quay lại thì ra là sư phụ, lại thêm một cái véo tai nữa sư phụ tôi vừa véo vừa lên tiếng:
- Nhìn con gái ta thế hả.
Vậy đúng là Linh thật. Chưa kịp định thần lại thì Linh từ trong nhà nhìn ra rồi chạy thẳng ra ôm tôi. Thút thít:
- Anh P nhớ bé Linh không. Sao bé Linh đi học anh không thăm bé...bla..bla.
Tôi chợt tỉnh nói đùa luôn:
-Ai vập sp, đâu phải bé Linh của con đâu. Bé Linh của con bé tí như cái kẹo mà.
Đang định troll tiếp nhưng ngờ đâu bé Linh oà khóc. Mà tôi sợ nhất là nước mắt bọn con gái. lúc ấy vẫn chưa hiểu nhưng giờ thì biết rồi.( Dại gái đó các bác) Đành phải xuống nước dỗ bé
Thôi a nhớ ra tồi bé Linh xinh gái dễ thương ngoan hiền..bla..bla của anh nè.
Bé thấy thế không khóc nữa mà tỏ mặt dỗi. Tôi đánh bấm bụng:
Thôi bé tha anh anh chi bé đi ăn kem ha??
Nghe thấy kem mắt bé sáng lên rồi lại đu tay đu cổ tôi luyến thoắng.
Sau đó sp bảo từ giờ bé Linh sẽ tới ở nhà tôi để tiện việc hoc hành và bắt tôi phải chăm sóc bé. việc này đã bán bạc với ông bà già. từ đó đến hết cấp 2 tôi cũng chỉ chú tâm học võ chăm bé Linh và giao du với hội lớn hơn để đi. đánh nhau.
Cho tới một ngày cuối cấp 2.......