• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Tiểu thịt tươi vốn có lòng tốt muốn giúp Lạc Tô Tô giảm bớt xấu hổ, kết quả lại khiến tình huống càng thêm ngại ngùng.

Cậu ta đỏ mặt một lúc lâu không biết nên tiếp lời ra sao.Cho dù da mặt Lạc Tô Tô có dày đến mấy thì bị nói là kéo chân sau trước mặt mọi người cũng khiến cô ta cảm thấy khó mà nhẫn nhịn được.


Nhưng cô ta vẫn cố gắng duy trì nụ cười mỉm khéo léo: “Cảm ơn Hoắc lão sư đã chỉ ra chỗ sai, xin lỗi, là tôi chưa đủ cố gắng, hát không tốt.”Các giám khảo khác không phục.“Rõ ràng tôi không nghe ra Tô Tô hát nhanh mà.”“Phải đấy, giọng của Tô Tô rất êm tai, chuẩn âm cũng rất tốt, tôi còn định mời Tô Tô hát mấy câu trong MV của tôi đấy.”Một giám khảo đưa mắt nhìn người vừa lên tiếng, tại sao mời người ta? Rõ ràng là muốn bắc cầu với Tống Trình chứ gì?Các giám khảo chuyên nghiệp khác đều nói không có vấn đề, chỉ có một mình Hoắc Thâm kiên trì nói có vấn đề.

Chuyện này rơi vào mắt mọi người là Hoắc Thâm có thành kiến với người ta.Hoắc Thâm cũng tùy bọn họ thích nói gì thì nói, anh ấy nhàm chán nhìn ngắm chiếc microphone trong tay: “Mấy người tin hay không thì tùy.”Thấy nhân viên công tác nhắc nhở độ chú ý của chương trình đã ngày càng cao, còn lên cả hot search, người dẫn chương trình cuối cùng cũng đi ra khống chế tình hình: “Cảm ơn các vị ban giám khảo đã đánh giá, không bằng chúng ta thử nghe những giám khảo khác đánh giá xem sao đi? Cô Bạch, cô thấy Tô Tô hát thế nào?”Ánh đèn lập tức chuyển từ chỗ của giám khảo chuyên nghiệp ra phía sau.

Bạch Trà đang nghĩ xem tối nay về nên mang đồ ăn vặt gì cho bạn trai thì bất thình lình bị ánh đèn làm loá mắt.

Lúc cô nhìn rõ, chỉ thấy tất cả mọi người đều đã đặt ánh mắt lên người cô.Sao Bạch Trà lại ở đây?Lạc Tô Tô hơi nhíu mày, chẳng lẽ Bạch Trà cho rằng Tống Trình bị cô ta đoạt mất nên luôn có thành kiến.


Hiện tại còn cố ý tới tận đây ư? Chắc chắn là muốn gây phiền toái cho cô ta rồi.Bạch Trà vốn chỉ muốn làm một người trong suốt, nhưng đúng là cô không nhìn nổi cách làm việc của tổ chương trình nữa.

Cô mỉm cười: “Tôi không phải ca sĩ chuyên nghiệp, nghe không hiểu thí sinh hát nhanh hay chậm.”Hoắc Thâm nhìn Bạch Trà một cái, thấy rõ vị trí của Bạch Trà, anh ấy nhíu mày càng sâu, rõ ràng là cảm thấy không vui.MC tiếp tục hỏi: “Vậy nếu bầu chọn, cô Bạch, liệu cô có bỏ phiếu cho đội của Tô Tô không?”“Sẽ.”Lạc Tô Tô ngạc nhiên.Người dẫn chương trình cũng cảm thấy ngoài ý muốn: “Cô Bạch, cô có thể nói rõ lí do không?”“Rất đơn giản mà, nhân khí của cô ấy khá tốt, tài nguyên cũng nhiều, có nhiều đề tài trong giới giải trí, đầu tư cho đội bọn họ ra bài hát nhất định sẽ kiếm được không ít.” Bạch Trà lại sờ gương mặt của mình, sau đó bồi thêm một câu: “Đương nhiên, quan trọng nhất là xinh đẹp, người xem đều thích ngắm người đẹp.”Mọi người nhìn Bạch Trà rồi lại nhìn Lạc Tô Tô có gương mặt gần giống Bạch Trà, bọn họ đều đồng loạt trầm mặc trong chốc lát.Lạc Tô Tô cuối cùng cũng nghe ra rồi, ý của Bạch Trà là, bất luận cô ta có hát hay hay không, cho dù ngũ âm không đầy đủ, nhưng chỉ cần cô ta ra bài hát, nhất định sẽ có fans mua.


Đây là sự thật, nhưng Lạc Tô Tô nghe xong lại thấy không thoải mái, mơ hồ cảm thấy những sự trả giá, nỗ lực của cô ta trong mắt Bạch Trà đều không hề đáng giá.MC cũng bị mấy câu nói hàm súc đậm mùi nhà tư bản của Bạch Trà làm kinh ngạc, anh ta cười vài tiếng: “Xem ra cô Bạch rất thưởng thức Tô Tô đó nha, cũng cảm ơn các vị giám khảo chuyên nghiệp đã đưa ra những đánh giá rất xuất sắc.”Thấy Hoắc Thâm vẫn ra vẻ không vui, người dẫn chương trình đành đứng ra giảng hòa: “Hoắc lão sư có tiêu chuẩn cao, đối với các thí sinh dự thi có yêu cầu nghiêm khắc cũng là căn cứ vào sở trường chuyên môn của họ.

Nhưng đứng ở lập trường không chuyên nghiệp, Tô Tô thật sự đã hát rất tốt rồi...”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK