• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở bên trong hang động, sau khi củng cố lại linh hồn lực Tiêu Vũ ngay lập tức cảm nhận được một ít đặc tính của Phượng Hoàng, Nàng điều động linh hồn lực thử một chút đặc tính của nó.

Tiêu Vũ gầm lền, thân thể linh lực mau bành trướng cùng Phượng Hoàng yêu linh dung hợp, y phục của nàng trên bạch y ngay lập tức xuất hiện đường viền đỏ, hai mắt hóa thành màu đỏ ánh lửa, sau lưng mọc ra đôi cánh Phượng Hoàng đỏ rực vô cùng chói mắt , đặc biệt hơn giữa trán Tiêu Vũ xuất hiện ấn ký của Phượng Hoàng, ngọn lửa giữa trán làm khuôn mặt của Tiêu Vũ càng thêm yêu mị, mặc dù độ tuổi của nàng chỉ là mười bốn nhưng khi nhìn vào không một ai dám khinh nhờn.

Cả người tràn ngập lực lượng của Phượng Hoàng, Tiêu Vũ biến ra một ngọn lửa nhỏ bắn nhẹ vào gốc cây kế bên.

“oanh”

Cây đại thụ không bốc cháy ngay lập tức mà là gãy đôi quá kỳ quái, quả nhiên lửa từ Phượng Hoàng không một cái nào là tầm thường, còn thân cây sau ba giây mới bốc cháy.

“ngọn lửa này quá kỳ quái!!!” nhìn ngọn lửa kỳ quái này không khỏi khiến Tiêu Vũ run sợ, ngọn lửa nhìn như vô hại nhưng khi dính vào không biết lúc nào sẽ cháy lên, rất dễ khiến người lơ là cảnh giác.

Chiêu thức này phải có một cái tên hay, mới thể hiện được sức mạnh của ngọn lửa này.

Nghĩ một hồi Tiêu Vũ cũng nghĩ ra được một cái tên khá hay, “Hành Hỏa kích”, đúng là tên khá hay mặc dù tên không dính dáng gì tới kỹ năng này.

Tiêu Vũ quay lại nhìn phía sau đôi cánh của mình, như suy nghĩ đến cái gì, nàng dang rộng đôi cánh rực lửa bay lên, hét lên một tiếng khống chế sức mạnh truyền tới đôi cánh, xung quanh trở thành một khí tràng cường đại, ngọn lửa nhanh chóng từ đôi cánh khuếch tán, trong vòng trăm mét nội tất cả đều bị ngọn lửa của Phượng Hoàng thiêu rụi, nàng thấy chiêu thức này không tồi nên đặt tên cho kỹ năng này là “Liệt Hỏa đập cánh”

Vẫn còn cảm nhận được sức mạnh từ Phượng Hoàng, Tiêu Vũ há miệng phun ra vài quả cầu lửa bay tới bãi đất trước mặt.

Oành!!!

Quả cầu lửa bay tới đâu ngay lập tức chỗ đó bị sang bằng, không dừng lại ở đó quả cầu lửa vẫn tiếp tục bay tới ngọn núi gần đấy.

Uỳnh!!!

Ngọn núi đối diện ngay lập tức xuất hiện hình cầu lõm xuyên thấu, đây mới chỉ là quả cầu lửa thứ nhất không biết những quả cầu lửa phía sau sẽ tàn phá thêm bao nhiêu ngọn núi nữa đây.

Lúc này tại Quang Huy chi thành, tại Thánh Lan học viện phòng của phó viện trưởng Diệp Thắng.

“thưa ngài phía tây có ba ngọn núi bị tạc hết hai phần ba, không biết ngài có ý kiến gì về việc này?”

Diệp Thắng cung kính nói chuyện với lão giả áo xám.

“theo như ngươi nói, lúc trước đã cảm nhận được nguồn linh hồn lực như ai đó đã đột phá Hắc Kim, có thể những ngọn núi bị phá lúc này là do vị cường giả đó ra tay, nếu có thể mời vị cường giả này về phía chúng ta chắc chắn vô cùng có lợi cho Quang Huy chi thành.”

Lão giả áo xám càng nói trong mắt càng hiện lên thần quang, hiện tại trong quang huy chi thành nhân tài là thứ rất cần thiết, hiện nay có một cường giả cớ sao lại không mời.

“tuy nhiên…”

Diệp Thắng kể cho lão giả áo về việc Minh Văn, nghe xong hắn trầm ngâm một hồi quyết định nhờ đến thành chủ.

Tiêu Vũ lúc này vẫn còn kinh người với sức mạnh của Phượng Hoàng, nếu đánh với địch nhân sẽ không biết tạo thành dạng gì, tuy biết Phượng Hoàng có rất nhiều chiến kỹ, nhưng nàng không dám khai phá quá nhiều nếu không linh hồn lực không đủ cung cấp sẽ ảnh hưởng tới cơ thể, kỹ năng quả cầu lữa Tiêu Vũ sẽ đặt tên à “Đạn Hỏa” đi, ngắn gọn.

Phượng Hoàng phía bên trong thức hải của Tiêu Vũ đang cùng Kỳ Lân quan sát Tiêu Vũ thử các kỹ năng cũng như nghe thấy nàng đặt tên kỹ năng của mình không khỏi trừu trừu khóe miệng.

“sao nàng ấy đi với ngươi nhưng không khá lên về mảng đặt tên vậy?”

“ta làm sao biết được, hay đấy là thiên phú của nàng ấy.”

“ha hả”

Nàng cứ nghĩ Tiêu Vũ đi theo Kỳ Lân sẽ tiến bộ rất nhiều, đúng là có tiến bộ từ Minh Văn cho đến kỹ năng chiến đấu, tuy vậy nhưng kỹ năng đặt tên vẫn như trước đây, thật tệ hại.

Dung hợp xong yêu linh. Tiêu Vũ thoát ra Minh Văn thân hình linh hoạt thoát khỏi tầm mắt của các gia tộc, nhanh chóng trở về Quang Huy chi thành, cùng lúc này Nhϊếp Ly hắn mới từ Cổ Lan thành trở về.

Trong lúc nàng trở về thành lơ đãng nghe được Tiếu Ngưng Nhi linh hồn lực đã hóa hình, còn kéo dài việc hôn ước giữa nàng ấy và Thẩm Phi, nghĩ nhĩ hôm nào nàng cũng phải làm cho Tiếu Ngưng Nhi một con yêu linh phù hợp với nàng ấy.

Nhìn thấy Nhϊếp Ly ở Đồ Thư Quán, Tiêu Vũ đi lại hỏi hắn.

“đã lấy được yêu linh?”

Nghe Tiêu Vũ hỏi tuy có hơi bất ngờ nhưng hắn thật mau nghĩ tới, trước đó Tiêu Vũ đã nói với hắn rồi.

“khá tốt, đã bắt được.”

“nó rất thích hợp với bộ công pháp Thiên Đạo thần quyết của ngươi.”

“ừ, còn một chuyện chúng ta phải cẩn trọng, về Hắc Ám công hội.”

“Hắc Ám công hội?”

Tiêu Vũ nhớ không nhầm thì Hắc Ám công hội cùng với Thần Thánh thế gia là cùng một giuộc, đây làm một công hội vô cùng bí ẩn.

“đúng vậy công hội này có liên quan đến Thần Thánh thế gia, bọn hắn đang cất giấu bí mật gì đó bất lợi đối với Quang Huy chi thành, các ngươi nên cẩn thận.”

Tiêu Vũ gật đầu, cả hai người đều lâm vào trầm tư, tìm cách đối phó hai thế lực đang nhăm nhe về Quang Huy chi thành.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK