• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“chết thật ta vẫn còn yếu quá” nghỉ ngơi một chút Tiêu Vũ dùng một số đan dược hồi phục từ không gian, cơ thể nhanh chóng hồi phục.

Nhìn thấy Tiêu Vũ bị Phượng Hoàng đánh phun ra máu, không khỏi khiến tiểu Kỳ lo lắng, Tiêu Vũ quá liều mạng để tăng kinh nghiệm chiến đấu, mà quên đi bản thân cũng là con người.

Nếu để Tiêu Vũ luyện tập với tiểu Kỳ, nó chắc chắn sẽ kiềm chế sức mạnh nhường nhịn Tiêu Vũ, dường như Tiêu Vũ cũng biết điều đó vậy nên từ khi thu phục được Phượng Hoàng, nàng rất ít khi luyện tập cùng với tiểu Kỳ, Phượng Hoàng đáp ứng đủ điều kiện của một đối thủ thực sự, nó sẵn sàng dùng sức mạnh của bản thân ép đối thủ nghẹt thở, dùng những lời nói khó nghe để kíƈɦ ŧɦíƈɦ đối thủ.

Khi chiến đấu với Phượng Hoàng, nàng cảm nhận sự chênh lệch thực lực ép tới cả người đều khó thở, tay chân cứng đờ, mặc dù Phượng Hoàng đã phong ấn bảy thành sức lực để tránh tổn thương quá mức cho Tiêu Vũ.

Hiện giờ sức lực cũng như linh hồn lực cạn kiệt, dù cho có dùng nhiều đan dược đến đâu cũng không một chốc có thể hồi phục được, muốn hồi nữa phần sức lực cũng mất một tuần.

“cứ tập luyện như thế này không phải là cách hay, Minh Văn tiêu hao rất nhiều linh hồn lực, mà ta chủ yếu sử dụng Minh Văn để chiến đấu, nếu đang trong trạng thái nguy hiểm mà lại hết linh hồn lực quả là không hay, hai người các ngươi có cao kiến gì không?”

Tiểu Kỳ cùng tiểu Kê (do Tiêu Vũ đặt cho Phượng Hoàng) sau khi rèn luyện cho Tiêu Vũ cả hai đều trở về linh hồn hải của Tiêu Vũ.

“hừ, đương nhiên là dùng Minh Văn trận rồi đưa linh hồn lực vào.”

“còn có Minh Văn tiện ích như vậy?”

Nghe tiểu Kê nói như vậy nàng có hơi bất ngờ, sách trong không gian của tiểu Kỳ mỗi quyển nàng đều lướt qua một lần, tuy không xem kỹ nhưng nếu có được Minh Văn tiện ích như thế nàng nhất định đã lưu ý.

Nghe Tiêu Vũ nói như vậy tiểu Kê không khỏi nhìn sang tiểu Kỳ, nàng truyền âm hỏi tiểu Kỳ.

“ngươi cư nhiên không cho nàng vào căn phòng đấy?”

“tránh một số thứ không cần phát sinh thôi, vả lại chỉ với sức mạnh của nàng bây giờ không đủ năng lực thừa nhận!”

Mặc cho cả hai tên kia có hành động trao đổi kỳ lạ lén lút, Tiêu Vũ nàng vẫn suy nghĩ Minh Văn pháp trận tiểu Kê đã nói cho nàng,

“làm sao để tạo ra loại Minh Văn ấy tiểu Kê?!”

“đã nói nói ta là Phượng Hoàng, đừng gọi ta bằng cái tên mà ngươi nghĩ ra, hừ!!!”

Tiểu Kê bên trong linh hồn hải hải của Tiêu Vũ không khỏi hừ lạnh, đừng nghĩ gọi nàng bằng cái tên hạ thấp sự ngạo mạn của Phượng Hoàng tộc, tộc Phượng Hoàng thà cá chết lưới rách cũng sẽ không khuất phục trước mọi thứ cho dù là chủ nhân của mình.

“được rồi, ta đây vừa làm một chút đậu phụ rán vốn định để lại ăn bữa tối nhưng có kẻ không cần, ta đành phải dùng hết vậy.”

“không!!!, ta đổi ý rồi, tiếp thu thành ý của ngươi, ta miễn cưỡng chỉ cho ngươi vậy, hừ”

Chưa kịp cho Tiêu Vũ thời gian phản ứng tiểu Kê từ hình dạng người, từ bên trong linh hồn hải đi ra giành số đậu phụ rán còn lại trên tay Tiêu Vũ, như sợ nàng ăn hết vậy.

“ha ha, không cần phải gấp, ta vẫn còn”

Nàng nhìn hành động của Phượng Hoàng không khỏi cười, ai mà nghĩ Phượng Hoàng trứ danh lại thích ăn đậu phụ rán chứ.

“hừ, đừng nghĩ rằng nhiêu đây có thể mua chuột được bổn Phượng Hoàng, ta chỉ phát từ bi chỉ cho ngươi.”

“được rồi, được rồi.”

Minh Văn dùng để đưa linh hồn lực vào tích trữ được gọi là Tụ Linh pháp trận, đây là Minh Văn vô cùng mạnh mẽ, Minh Văn này được tạo từ hai nghìn Minh Văn cơ bản, một nghìn nét Minh Văn trung cấp, một nghìn nét Minh Văn cao cấp, đặc biệt khi vẽ Minh Văn phải dùng máu của Yêu Linh sư Truyền Kỳ cấp trở lên, về linh hồn lực người vẽ có thể xem như Tiêu Vũ vừa đủ tiêu chuần.

Nghe tiểu Kê nói, như vậy nàng còn rất lâu mới có thể vẽ được Tụ Linh pháp trận, hơn nữa pháp trận này cần có một vật chứa đựng, không thể vẽ lên thân thể.

“nói tóm lại việc đầu tiên vẫn là xem các Minh Văn đã, việc lên Truyền Kỳ vẫn là để từ từ đi.”

Khảo thí cuối năm dần dần tới gần.

Lúc này đây kết quả khảo thí, sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ cùng vận mệnh của mỗi học viên Thánh Lan Học Viện! Bởi vì cuộc thi chấm dứt, tất cả đệ tử một lần nữa sẽ bị xác định lớp, chênh lệch giữa học viên cũng sẽ chậm rãi kéo ra.

trong lớp Võ giả Học đồ sơ cấp, không ai là không chú ý tới Tiêu Vũ cùng Nhϊếp Ly cùng Đạo sư Thẩm Tú và lời ước hẹn của hai người hai tháng trước đó.

Từ sau vụ luyện tập với tiểu Kê, nàng vẫn chưa khỏi hẳn nhưng đối với việc khảo thí một Hắc Kim cấp vẫn rất dư dã.

“Thẩm Việt lão đại thật xin lỗi, không tìm được nơi ở của Tiêu Vũ”

Phế vật, Thẩm Việt bực tức không khỏi phun tào, hắn cho người đi theo Tiêu Vũ hòng tìm được nơi ở của nàng, nhưng không thể hiểu nổi bọn hắn lần nào lần theo cũng đều mất dấu của Tiêu Vũ ở cùng một chỗ.

Lần trước Tiêu Vũ cùng Nhϊếp Ly hai kẻ đấy liên hợp với nhau, nói Thần Thánh thế gia sao chép Minh Văn, khiến hình tượng của Thần Thánh thế gia tổn hại nghiêm trọng, mặt mũi của Thần Thánh thế gia bị mất bởi hai kẻ bình dân làm sao bọn hắn có thể nuốt cho nổi.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK