• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhà của Thủy Dung đã được dịch chuyển tới lầu một, nhưng cô cảm thấy vẫn là đi tới phòng nghỉ mới xuất hiện tương đối tốt, nếu có khách tới tìm cô chỉ cần gõ cửa sổ ở bên trong cô cũng có thể nghe được.

Phòng nghỉ của cô được bố trí khá giống với cách bố trí của phòng đơn ở trong tiệm, bên trong có một chiếc giường lớn, bên ngoài là văn phòng, có sô pha có thể nằm và ngồi, còn có một cái bàn và một chiếc ghế.

Thủy Dung chán đến ngáp một cái thật to, nhấn mở màn hình điều khiển hệ thống, một đám người mới tới ở này cũng lại lần nữa giúp cho khách sạn đủ tinh hạch để thăng cấp. Cũng không biết thời gian thăng cấp lần này là nhiều hay ít, nếu thật sự giống suy nghĩ của cô số thời gian tỉ lệ thuận với số lần thăng cấp thì thời gian sẽ ngày càng dài, cô cũng không có khả năng ngăn cản khách ở trong phòng mấy ngày mấy đêm không ra ngoài?

Buồn rầu gãi gãi đầu, Thủy Dung cảm thấy cô hẳn là có thể hoàn hảo trở mình một phen, tìm xem biện pháp giải quyết.

[ Khách sạn nhỏ ba tầng sơ cấp: 1542/1500 (hoàn thành) ]

Ngón tay gõ gõ mặt bàn gỗ, Thủy Dung nhìn nhắc nhở khách sạn có thể thăng cấp thời gian yêu cầu là chín tiếng, đầu càng thêm đau.

Hiện tại trong tiệm có sáu bảy đại hán ăn uống no say đang ngủ, nhưng họ cũng không có khả năng ngủ một lúc chín tiếng không ra khỏi cửa, cô cũng không thể khống chế được thời gian khách tỉnh lại đi WC. A a a! Làm sao đây!

Thủy Dung khó xử suy nghĩ đến mức đau đầu, mở to hai mắt nhìn chằm chằm màn hình điều khiển như muốn đào ra một cái hố trên đó.

"Đây là cái gì? Một dấu cộng màu xanh lục?" Thủy Dung phát hiện trên màn hình điều khiển có một dấu cộng nhỏ màu xanh lục.

Theo bản năng cô liền nhấn vào dấu cộng, kết quả là một đống màu xanh cùng loại với icon kim cương gia tốc.

[ Tăng tốc thời gian: 10 tinh hạch/1 tiếng]

"Mười tinh hạch bậc một có thể tăng tốc một tiếng?"

( Truyện chỉ được đăng trên wattpad và Việt Nam Overnight, nếu được đăng trên những trang khác thì đều là ăn cắp, mong mọi người có thể vào đúng trang đọc để ủng hộ Pu(Annie). Xin chân thành cảm ơn.)

Thủy Dung khó xử nhìn icon tăng tốc thời gian, hiện tại trong tay cô chỉ còn dư hơn bốn mươi tinh hạch, có thể đổi bốn tiếng, làm thời gian thăng cấp từ chín tiếng xuống năm tiếng, nhưng thời gian cũng còn dài, đừng nói là năm tiếng, sau ba tiếng sợ là cũng đã có người đói bụng tìm đồ ăn hoặc là đi WC.

Lúc đó đang thăng cấp như vậy khách sẽ bị trói buộc ở trong phòng không ra ngoài được.Rồi sẽ có lời đồn đãi truyền ra ngoài như là chủ tiệm hạn chế khách ra ngoài khiến cho khách đói bụng, nhịn hư bàng quang, cô còn có thể tiếp tục mở cửa buôn bán được sao?

Ngay lúc Thủy Dung hết đường xoay sở cô lại phát hiện ở trong góc có một hoạt động ưu đãi.



"Tại sao hoạt động ưu đãi lại được đặt trong góc màn hình? Hoạt động ưu đãi không phải là để hấp dẫn ánh mắt người mua sao?" Thủy Dung cảm thấy cực kỳ vô lý, nhưng cô vẫn nhấn mở icon hoạt động ưu đãi.

Sau khi nhấn vào icon, xuất hiện một cây đao lớn đẫm máu, còn có một cái thang lầu, trên lầu là một người phụ nữ tóc vàng nhìn không rõ mặt đầu tóc rối tung từ tầng mười mấy trên cao nhảy xuống, rơi xuống trên mặt đất bị hệ thống làm thành một đống mosaic (1) xóa bỏ hình ảnh máu me đó.

(1): Sau này tui sẽ dùng mosaic để miêu tả lúc hệ thống xóa bỏ hình ảnh máu me nha. Do tui không hiểu từ mosaic lắm nhưng mà convert lại có nên tui cứ để đại khái như vậy.

Sau khi mosaic xong, trên màn hình xuất hiện năm chữ to. "Nhảy lầu bán phá giá!"

Thủy Dung: "..."

Cô cảm thấy so với hoạt động đẩy mạnh tiêu thụ thì cái này càng giống như hoạt động quảng cáo đe dọa người, trên cơ bản thì có thể bị kéo ra ngoài đánh.

"Nhảy lầu bán phá giá, liền bán phá giá thương phẩm nào?"

Thủy Dung cảm thấy cạn lời khi nhìn thấy cái gọi là nhảy lầu phá giá chính là tăng tốc thời gian được giảm 50% từ 10 tinh hạch giảm còn 5 tinh hạch một tiếng.

Hơn nữa cái này thế nhưng chỉ có thời hạn là một ngày hôm nay, qua giữa trưa 12 giờ hoạt động liền sẽ hủy bỏ.

Thủy Dung nghiến răng, trong lòng mắng câu MMP, sau đó liền lập tức hạ đơn, dùng 40 tinh hạch bậc một để đổi tám tiếng tăng tốc.

Sau đó lại quan sát không có người bên ngoài mới nhấn sử dụng icon tăng tốc, lúc này mới trở lại phòng nghỉ chờ một tiếng thăng cấp trôi qua.

Sau một tiếng, khách sạn của cô sẽ từ hai tầng thành ba tầng.

Thủy Dung lòng tràn đầy chờ mong quay cuồng trên giường một lúc thấy không thú vị, liền trở về nhà sờ mèo.

Mấy ngày nay cô đi sớm về trễ, Sơn Trúc giống như có cảm giác tịch mịch.

Thời gian một tiếng không dùng trạng thái khóa thì trôi qua vô cùng nhanh, hơn nữa tuy rằng nhà cô cách khách sạn chẳng qua chỉ là một vách tường, nhưng trên thực tế lại có hai không gian cùng tồn tại, nói cách khác kỳ thật nhà cô giống thế giới cũ, mà khách sạn lại là ở thế giới này.

Vị trí của nhà cô ở trong thế giới kia, không có mạt thế, cũng không có tang thi, không có biến dị thú, mỗi lần cô ra vào đều vượt không gian.

Hệ thống cho cô cơ chế bảo hộ, để cô không bị nhiễm virus hay các bệnh truyền nhiễm khác, đồng thời lúc cô về nhà thì hệ thống sẽ tiêu trừ toàn bộ vật chất toàn thân cô để đảm bảo hai thế giới không chịu ô nhiễm.

Bồi Sơn Trúc chơi trong chốc lát, đồng hồ báo thức liền vang lên.

Thủy Dung mở điện thoại báo thức đang vang sau đó nhìn thời gian.

Hiện tại là 10 giờ 37 phút sáng, trôi qua một tiếng, trong tiệm.. Thăng cấp xong? Đã hoàn thành!

Đối với việc khách sạn từ hai tầng lên ba tầng Thủy Dung vô cùng cảm thấy hứng thú.

Vỗ vỗ đầu tròn xoe của Sơn Trúc, Thủy Dung trở mặt nhanh như bánh tráng liền đi ra, làm cho Sơn Trúc duỗi móng vuốt nhỏ vẻ mặt mờ mịt, bất động. Con sen đâu? Con sen sao lại chạy, rốt cuộc cô đi làm gì? Ra ngoài lâu như vậy cũng không thấy được cô đem cái gì có thể ăn được về nhà.

Haizz! Boss sẽ phải bị chết đói, con sen thật sự vô dụng. Thấy lão tử béo như vậy liền không cho ăn sao, lão tử cũng có thể thử gầy nha.



Thủy Dung mở của, đi xem sự thay đổi của khách sạn.

Cô không trực tiếp nhìn từ màn hình điều khiển hệ thống, mà là hưởng thụ cái loại cảm giác bất ngờ, đầu tiên là mở cửa lớn nhìn xem dáng vẻ bên ngoài.

Bên ngoài khách sạn không có biến đổi gì lớn, bảng hiệu lại lớn hơn rất nhiều, cũng trở nên rõ ràng hơn. Cao 3 mét dài 2 mét cơ hồ che đậy kín mít khoảng cách của lầu hai và lầu một.

Lầu 3 của khách sạn như cũ vẫn là cảm giác tiện nghi, nhưng lại lớn hơn hai tầng còn lại.

Diện tích tầng thứ ba nhìn bên ngoài lớn giống như hai tầng.

Nói cách khác cũng là hai trăm mét vuông? Vậy hiện tại tổng diện tích của khách sạn là 700 mét vuông.

Diện tích này nếu so vói cửa hàng khác cũng coi như là rất lớn, nhưng mở khách sạn là để kiếm tiền ở chỗ diện tích phòng, diện tích càng lớn, phòng càng nhiều, có thể kiếm tiền cũng nhiều hơn.

Xem hoàn chỉnh xong, Thủy Dung liền lại xem xét một chút trong tiệm trừ bỏ có nhiều tầng lầu ra còn có thay đổi gì khác không.

Tiếc nuối phát hiện, trừ bỏ nhiều tầng lầu hơn thì tầng một và tầng hai gần như không có thay đổi. Nói đúng hơn thì chỉ có tay vịn cầu thang trở nên càng thêm rắn chắc, đẹp hơn.

Thủy Dung trực tiếp đi dạo một vòng lên lầu hai, cũng không có thu hoạch gì, sau đi lên lầu ba.

Bố trí của lầu 3 giống với lầu một và lầu hai, chỉ là số phòng không giống nhau, lầu hai tổng cộng có bốn phòng, hai phòng đôi, hai phòng đơn, mà lầu 3 chỉ có hai phòng. Bên cạnh phòng, từ cửa thang lầu đem hàng hiên chia làm hai bộ phận.

Mà bố trí của hai phòng này cũng có chút khác, bên trái là lối thoát hiểm, bên phải còn lại là cửa kính.

Đầu tiên Thủy Dung nhìn lối thoát hiểm có hơi chút bình thường, bên trong phòng được bố trí đơn giản.

( Truyện chỉ được đăng trên wattpad và Việt Nam Overnight, nếu được đăng trên những trang khác thì đều là ăn cắp, mong mọi người có thể vào đúng trang đọc để ủng hộ Pu(Annie). Xin chân thành cảm ơn.)

Chiếm diện tích một trăm mét vuông là phòng xép, nhưng phòng xép này kém xa với phòng xép xa hoa.

Phòng xép tổng cộng có ba phòng ngủ, trong đó phòng ngủ chính chiếm diện tích lớn nhất, bên trong có một chiếc giường, hai đèn ngủ đặt trên tủ đầu giường, bên ngoài hai tủ quần áo, đây cũng là phòng có điều hòa duy nhất trong ba phòng.

Mà bố trí ở phòng khách thì theo phong cách đơn giản, một sô pha lớn, một bàn trà, cộng thêm một cái TV được treo trên tường nhỏ gấp ba lần so với TV ở đại sảnh.

Phòng xép không có nhà bếp, bởi vì trong tiệm có nhà ăn và phòng bếp nhỏ, dù cho khách có nguyên liệu thì tạm thời cũng không nấu được.

Diện tích lớn hơn so với phòng đôi không ít, nói tóm lại nếu ngủ ở phòng xép không cần ngủ dưới đất thì phòng này có thể ở bốn người.

Thủy Dung nhìn giá của phòng xép, là năm tinh hạch bậc một.

Cái giá này so với phòng đơn và phòng đôi có chút đắt hơn, nhưng trên thực tế quả thật vô cùng lời. Trước mắt không cần nói trong phòng có TV, muốn xem thì xem, người một nhà tới ở có thể ở chung một chỗ cảm giác an toàn hơn.

Thủy Dung nhìn đông nhìn tây, nhìn xong phòng xép, liền đi xem bố trí phòng cửa kính.



Thủy Dung vốn tưởng rằng cửa kính chỉ có một cửa, kéo ra mới phát hiện bên trong có một tầng cách âm, mở cửa cách âm ra, đây mới là diện mạo chân thật của căn phòng thần thần bí bí này.

Nhìn cảnh tượng trước mắt cằm của Thủy Dung thiếu chút muốn rớt. Cô vốn dĩ tưởng giống như phòng cũ, lại không nghĩ rằng..

Nơi này là phòng bida, nói phòng bida cũng không chính xác, bởi vì phòng này có nhiều tầng, bàn bida cũng chỉ có hai bàn, cộng thêm phòng vệ sinh không phân biệt nam nữ chỉ có thể chứa hai người thì tổng cộng diện tích cũng chỉ 30 mét vuông, mặt sau còn có hai cửa.

Thủy Dung đi theo trình tự từ trái sang phải, mở cửa bên trái ra đầu tiên, bên trong.. Là hai bàn mạt chược cộng thêm bảy tám cái ghế.

Nhìn hai bàn mạt chược, Thủy Dung lâm vào trầm mặc. Hoàn toàn không biết nên dùng từ ngữ gì để hình dung tâm tình bây giờ, Thủy Dung mở ra một phòng khác.

Phòng này là phòng chiếm không gian lớn nhất trong ba phòng, gian phòng lớn này là phòng.. phòng karaoke.

Có một cái TV nhỏ hơn so với đại sảnh một vòng phía dưới là một điểm ca cơ (2).

(2) từ này theo nghĩa của tui hiểu là máy chọn nhạc.

Thủy Dung mở chốt điểm ca cơ ra, phát hiện bên trong số lượng bài hát vô cùng nhiều, phân loại cũng lớn, có nhiều bài hát ở thế giới của cô, còn lại là bài hát của thế giới này trước mạt thế, Thủy Dung nghe hai bài cổ phong cảm thấy giống như đã từng nghe qua, nhưng xác thật chưa từng nghe bao giờ.

Có một cái sô pha lớn dựa tường, trên sô pha đặt ba cái microphone, trên bàn có bốn hộp bài poker và ba cái xúc xắc.

Xem xong Thủy Dung nhấn mở giao diện thương thành hệ thống. Quả nhiên liền phát hiện khu thương phẩm loại thực phẩm đồ uống lại mở khóa tám loại thực phẩm.

Các loại là: Hạt dưa ba loại ngũ vị hương, vị truyền thống, caramel, ngó sen cay, tràng vịt cay, cổ vịt kho, bia, rượu, Cocktail.

Trong phòng karaoke này trên vách tường có một cửa sổ nhỏ, cửa sổ này khi người khác mở ra bên trong sẽ rỗng tuếch, nhưng Thủy Dung có thể ở thương thành hệ thống hạ đơn, mua sắm đồ ăn liền sẽ xuất hiện ở cửa sổ.

Cho nên.. Gian phòng này chính là nơi giải trí, chỉ cần đưa năm tinh hạch bậc một là có thể ở tại đây giải trí một ngày.

Ha ha! Có phòng này thì mọi người còn có thể ra ngoài đánh biến dị kiếm tinh hạch sao?

Bọn họ thật sự sẽ không sa vào khách sạn của cô sao? Sau đó sống chết cũng không chịu đi?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK